Pair of Vintage Old School Fru
Huyễn Thần

Huyễn Thần

Tác giả: Vân Thiên Không

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 3211840

Bình chọn: 8.5.00/10/1184 lượt.

y, rất hiển nhiên bọn họ sẽ không được thoải mái, cùng tổ với bọn họ các nữ hài tử cũng sẽ không thoải mái.

Đã có quyết định, một phen sàng lọc lại, rốt cuộc… Cuối cùng đứng ở trước mặt hắn chỉ còn lại bốn mươi người. Địa, thuỷ, hoả, phong mỗi hệ mười người. Bọn họ chính là thân vệ của Lý Dật sau này, phân biệt thành thân vệ Thanh Long đội, thân vệ Bạch Hổ đội, thân vệ Chu Tước đội, thân vệ Huyền Vũ đội. Đây chỉ là tên của mỗi hệ, phải biết rằng bọn họ không thể một mình xuất hiện. Bọn họ phải xuất hiện cùng lúc trước mặt mọi người, với danh nghĩa là thánh vệ!

Những nữ hài tử mà hắn tuyển ra đều có độ tuổi từ mười đến mười hai tuổi, vừa mới tốt nghiệp học viện ma pháp miễn phí trở về. Các nàng tương lai vẫn còn có thể pháp triển được. Về phần những người khác, không phải quá lớn hoặc chính là quá nhỏ, nhất là những người mười sáu mười bảy, thậm chí là gần hai mươi tuổi, tiền đồ ma pháp của bọn đã hết rồi. Bọn họ cũng giống như Lý Dật, đều đã trải qua thời kì quý giá nhất để phát triển. Phải biết rằng, thôn dân bình thường mặc dù bọn họ biết ma pháp nhưng là ai mỗi ngày đều bỏ thời gian để rèn luyện ma pháp đây?

Bất quá, Lý Dật cũng không muốn lãng phí tài nguyên, đem bọn họ biên chế thành một tập đoàn. Đoàn hào là Ảo Thạch quân đoàn, đồng thời, Huyễn Thạch quân đoàn phía dưới chia làm Huyễn Thạch pháp sư đoàn, thành viên gồm bốn trăm người, cùng với võ sĩ đoàn, thành viên là hai trăm người. Mỗi ngày đều phải tập hợp huấn luyện, đây chính là thế lực nòng cốt ban đầu của Huyễn Thạch!

HUYỄN THẦN

Tác giả: Vân Thiên Không

Chương 118: Thánh vệ quân đoàn.

Dịch: bantaylua

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvie

Vì chính thức hoá, chính quy hoá, quy mô hoá hơn nữa đối với địch nhân tạo thành uy hiếp, Lý Dật chuẩn bị hao phí một lượng lớn tiền bạc. Vì bốn mươi danh thánh vệ này đều được trang bị thống nhất là ma pháp bào cùng ma pháp trượng. Địa hệ là xanh nhạt, Thuỷ hệ là màu lam, Hoả hệ màu đỏ, Phong hệ màu vàng kim. Lý Dật tưởng tượng bốn mươi nữ thánh vệ ăn mặc chỉnh tề đứng trước mặt hắn mà trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác kiêu ngạo. Mặc dù các nàng lớn nhất cũng mới chỉ mười hai tuổi nhưng đây chính là lực lượng vũ trang đầu tiên do hắn nắm giữ.

Một chi tư nhân võ trang, này nghe mới êm tai làm sao? Này bốn mươi danh thánh vệ, chính là mạng sống của hắn, đây chính là quân đội của hắn. Bằng vào bọn họ bảo vệ sự tôn nghiêm của hắn cùng với đó là sự yên ổn của Huyễn Thạch thôn!

Đáng tiếc bây giờ chính là không có đủ tiền, không thể mua sắm một lượng lớn ma tinh để bồi dưỡng cho các nàng. Nhưng là không có việc gì, họ còn những việc khác để làm, bọn họ đều đang ở thời kì hoàng kim. Trong cuộc đời, tiến bộ nhanh nhất chính là ở thời điểm này, chỉ cần huấn luyện một cách có khoa học thì thành tựu của các nàng tuyệt đối không thể kém bất luận kẻ nào!

Dựa theo những gì Tra Khắc Tư nói, làm một người pháp sư, mấy chốt nhất là không phải là ma lực cao thấp mà đó chính là năng lực điều khiển ma pháp cùng với khả năng hoà hợp cùng nguyên tố, đây mới chính là điều quan trọng nhất. Đã không thể tăng cường ma lực cho các nàng như vậy biện pháp còn lại chính là rèn luyện bồi dưỡng năng lực điều khiển ma pháp cùng với hoà hợp của nguyên tố.

Nếu như chỉ là một cá nhân mà nói, Lý Dật có thể thả nàng ra ngoài để ma luyện, nhưng là… Các nàng không phải là một người riêng rẽ, các nàng là một chỉnh thể, là một đội quân. Mà quan trọng nhất đối với đội quân tuyệt đối không phải là lực lượng của một cá nhân, đó chính là khả năng phối hợp của một tổ chức. Một đội quân phối hợp ăn ý trọng yếu nhất chính là tinh thần!

Nhưng hiểu được là một chuyện mà làm thế nào với các nàng thì đến giờ Lý Dật vẫn chưa phương pháp gì. Bất đắc dĩ, hắn đành để họ đứng thành một nửa vòng tròn vây quanh yếm ma thạch sau đó hướng nó phóng ra ma pháp. Phong hệ là phong nhận, Hoả hệ là hoả cầu, Thổ hệ là địa thứ, Thuỷ hệ là băng tiễn. Ma lực tiêu hao hết thì ngay tại chỗ minh tưởng, sau khi khôi phục ma lực tiếp tục tu luyện!

Mỗi ngày trừ thời gian ăn cơm buổi sáng sớm, trưa, tối còn lại ban ngày các nàng đều không ngừng luyện tập chăm chú. Mặc dù hiện tại Lý Dật chưa nghĩ ra làm thế nào để rèn luyện cho các nàng nhưng hắn biết rất rõ ràng: chỉ có từ gian khổ tiến lên mới có thể ở trên người, thành công không có đường tắt, muốn tiến bộ phải khổ luyện, tàn nhẫn khổ luyện, liều mạng khổ luyện! (còn gì đời con gái :113:)

Hơn nữa, Lý Dật còn ra lệnh cho các nàng, buổi tối về nhà không được ngủ mà phải ngồi trên giường minh tưởng. Một người đủ tư cách trở thành pháp sư là vĩnh viễn không cần ngủ, chỉ minh tưởng cũng đủ để khôi phục tinh thần. Hơn nữa đồng thời còn có thể tăng trưởng ma lực cùng tinh thần, đây là mục đích cần phải đạt được!

Nghe được mệnh lệnh dị thường của Lý Dật, những người dân thương con em mình đã tụ tập nhau lại, tìm đến hắn. Bọn họ đều nhất trí cho rằng huấn luyện gian khổ như vậy đối với một hài tử mười hai tuổi hơn nữa lại còn là nữ hài tử thật sự rất hà khắc! Nhưng hắn chỉ cần nói một câu là