
ng khen Xuân Thu là sách hay rồi lẩm nhẩm gật đầu .
Vi Tiểu Bảo kễ tiếp :
-Mộc vương gia đang đọc sách , bỗngmắc đi tiểu tiện liền đứng dậy cầm cái bình Kim dạ hồ của đức Thái tổ hoàng đếban cho định đi tiểu vào trong đó bất thình lình nghe trong thành có tiếng gầmthét vang trời nhưng đây không phải là tiếng hổ gầm hay ngựa hí . Mộc vương gianghe thanh âm này liền cảm thấy nôn nao trong dạ .
Mộc vương gia bất giác cả kinh lalên :
-Thôi nguy mất rồi !
Mao Thập Bát sửng sốt hỏi :
-Tiếng kêu gì vậy ?
Vi Tiểu Bảo nói :
-Lão thử đoán coi .
Mao Thập Bát nói :
-Chắc là mấy tên quân Thát Ðát gầmthét ở trong thành như kiểu Ðạt Lý Ma lúc trước chớ gì ?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp :
-Không phải ! Mộc vương gia nghetiếng gầm liền không đi tiểu nữa , cầm chiếc kim dạ hồ kính cẩn để lên bàn ...
Mao Thập Bát ngắt lời :
-Cái bình tiểu tiện đó sao lại đặtlên bàn ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Mặc dù nó là cái bình tiểu tiệnnhưng nó là đồ ngự từ (vua ban) của đức Thái tổ hoàng đế , ai dám coi nó là vậttầm thường ? Vì thế Mộc vương gia phải bưng bình một cách kính cẩn , trịnhtrọng đặt lên bàn . Ðoạn Mộc vương lập tức sai nổi hiệu trống tụ hợp các tướngsĩ . Ngài cầm một cây kim phê lệnh tiển tuyên hô ; "Ngô tướng quân nghelệnh đây ! Tướng quân dẫn ba ngàn quân binh đi săn chuột ngay đêm nay . Tên nàobắt được nhiều sẽ có thưởng . Tên nào không bắt được con nào thì cứ chiếu theobinh pháp xử trị " .
Lưu tướng quân đáp một tiếng :"Phụng mạng" , đón lấy lệnh tiển rồi dẫn quân đi săn chuột .
Mao Thập Bát lấy làm kỳ hỏi :
-Ở nơi trận thượng phái quân đi bắtchuột để làm gì ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Mộc vương gia dụng binh như thần .Quân cơ phải giử bí mật khi nào tiết lộ ? Nguyên soái có lệnh , tướng sĩ chỉbiết tuân mệnh thi hành , viên tướng nào nhận lệnh tiển mà còn mở miệng hỏi lạimột câu là Mộc vương gia nổi lôi đình lập tức sai lôi ra pháp trường xử chém...Nếu lão là tướng dưới trướng Mộc vương gia lại hỏi dài hỏi ngắn thì có đến18 cái thủ cấp cũng bị Mộc vương gia chặc hết .
Mao Thập Bát cãi :
-Nếu ta làm tướng thì dĩ nhiên khônghỏi nữa , huống chi ngươi không phải Mộc vương gia , chẳng lẻ ta hỏi cũng khôngđược ư ?
Rồi gã kễ tiếp :
-Mộc vương gia lại lấy cây lệnh tiểnthứ hai sai Bạch tướng quân thống lãnh hai vạn quân đi đào một cái hố dài mộtdậm , rộng một trượng , sâu một trượng , cách xa mặt trận năm dậm và phải đàoxong ngay trong đêm nay .
Bạch tướng quân lãnh mạng đi liền .
Mộc vương gia bỗng hạ lệnh lui binh, nhổ trại lui ra xa thành 6 dậm mà đóng quân .
Mao Thập Bát càng lấy làm kỳ lạ nói:
-Sao kỳ vậy ? Ngươi càng nói ta càngkhông hiểu ?
Vi Tiểu Bảo nói :
-Hừ ! Phép dùng binh của Mộc vươnggia mà để lão đoán được thì Mộc vương gia chỉ là Mao Thập Bát và ngược lại MaoThập Bát biến thành Mộc vương gia thì còn ai hơn ai nữa ?
Ðoạn gã kễ tiếp :
-Sáng hôm sau , hai tướng Lưu , Bạchvề trình đã săn hơn một vạn con chuột và hố cũng đã được đào xong .
Mộc vương gia khen :
-Hay lắm !
Ðoạn vương gia sai thám tử đến bênthành để dò la động tĩnh .
Vào khoãng giờ Ngọ bỗng nghe chiêngtrống vang trời , quân reo dậy đất . Thám tử chạy về phi báo :
-Khai bẫm Nguyên soái ! Ðại sự hõngmất rồi !
Mộc vương gia đập bàn quát hỏi :
-Con mẹ nó ! Việc gì mà hoang mangnhư vậy ?
Thám tử đáp :
-Khai bẫm Nguyên soái ! Bọn Thát Ðátmở rộng cửa thành lùa mấy trăm con trâu quỷ quái mũi dài lê thê từ trong thànhrầm rộ xông về phía quân ta .
Mộc vương gia cười khanh khách nói :
Sao mi đần độn đến thế ! Con voi màcũng không biết còn bảo là loài yêu quái mũi dài chi đó ? Tiếp tục nữa đi !
Thám tử được lệnh tiếp tục lập tứcđi ngay .
Mộc vương gia bày thành thế trận ,đứng trên cao nhìn ra xa thì thấy cát bụi tung bay mịt mờ . Mấy trăm con voilớn , đầu buộc đao nha , chạy như điên xông tới . Ðuôi voi lại có lửa cháy .
Nguyên tỉnh Vân Nam gần nước MiếnÐiện . Lương Vương đã mua của nước này mấy trăm con voi lớn về bày thành hỏatượng trận , lại lấy cành thông buộc vào đuôi voi rồi cho đốt lửa lên . Bầy voikinh hãi xông thẳng về phía quân Minh . Voi là loài thú da dầy , tên bắn vàokhông thủng . Nếu quân Minh rối loạn thì quân Thát Ðát theo sau đàn voi kéo đếnđánh giết .
Quân Minh đều là người phương Bắc ,chưa từng thấy voi bao giờ , nên vừa ngó thấy chúng trong lòng nao núng vô cùng.
Mao Thập Bát lại hỏi :
-Hoả tượng trận quả nhiên lợi hại !
Vi Tiễu Bảo lại kễ tiếp :
-Mộc vương gia vẫn thãn nhiên nhưkhông , miệng tủm tĩm cười . Vương gia chờ cho bầy voi xông tới còn chừng mộtdậm mới hô lớn :
-Thả chuột ra !
Hơn một vạn con chuột được thả rachạy loạn xạ .
Chỉ trong chớp mắt , khắp mặt trậnđầy những chuột . Giống voi không sợ gì sư tử cùng hổ báo mà lại sợ nhất loàichuột .
Nên biết những con chuột kia mà chuivào tai voi , cắn óc tủy ăn là voi đành chịu chết chứ chẳng làm gì được .
Bầy voi vừa thấy chuột liền sợ bởvía cắm đầu chạy ngược về phía quân Thát Ðát , xéo lên quan binh , bể đầu gảytay . Có nhiều con cứ tiếp tục chạy tới thì bị té xuống hầm .
Mộc vương gia liền hô :
-Bắn tên lửa !
Lão nhângia vừa ra lệnh , đã thấy trên khô