XtGem Forum catalog
Bàn Tay Định Mệnh

Bàn Tay Định Mệnh

Tác giả: Guy Des Cars

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 324971

Bình chọn: 8.00/10/497 lượt.

óm đi trượt và khách ở cùng khách sạn lần lượt trở về, tất cả đều băng khoăn vì phải bỏ cuộc chơi đang bắt đầu rất thú vị dưới ánh mặt trời buổi sáng. Tất cả đều có mặt trừ mội một mình Béatrice.

Nadia lo lắng: ảo ảnh lúc đêm trở lại trong trí nhớ. Marc cũng bứt rứt không yên vì chưa thấy Béatrice về nhưng cố không để lộ ra nét mặt. Anh bảo:

− Béatrice là một tay trượt tuyết có hạng. Mỗi lần phải bàn tới những khó khăn về trượt dốc, tôi thấy cô ấy hiểu biết rất tường tận.

Vào khoảng ba giờ chiều, thời tiết có dịu đi nhưng Béatrice vẫn chưa về, một nhóm gồm Marc và ba huấn luyện viên mau chóng đi tìm kiếm. Nadia đi đi lại lại trên nền đất khách sạn phía trên thung lũng. Mỗi lúc một lo sợ hơn, chốc chốc nàng dừng lại chăm chú nhìn cảnh mênh mông trắng xóa mà trong lòng nó có thể cô bạn thân nhất của nàng đã bị vùi sâu. Và nàng bộng thấy căm ghét cái năng khiếu đã khiến nàng nhìn thấy những thảm họa hoặc những cái chết trước lúc xảy ra. Nàng cũng mong tất cả tâm hồn mà ảo ảnh mà nàng nhìn thấy Béatrice đã biến đi sẽ không trở thành hiện thực… Nhưng điều làm cho nàng sợ hãi là tất những điều mà nàng tiên đoán và nhìn thấy trong ảo ảnh từ trước tới lúc này đều hoàn toàn đúng. Vì lẽ gì mà lần này lại sai? Có phải nó liên quan tới một người bạn thân?

Đến chập tối, tiếng ồn ào lan khắp khu vực khách sạn: đã tìm thấy thi thể của nhà nữ thể thao bị vùi trong tuyết sâu tới một mét… Khi Marc trở về khách sạn, Nadia chẳng cần có một câu hỏi nào đặt ra với anh; bộ mặt xúc động bối rối của anh đã nói lên tất cả. Và khi nàng bước tới gần, anh chỉ khẽ bảo:

− Đừng nói gì cả! Như thế có lẽ tốt hơn.

Vào cái giây phút đó, nàng hiểu anh đã cho là nàng phải chịu trách nhiệm về những gì vừa xảy ra. Trách nhiệm vì sao? Chắc chắn là nến trưa hôm qua nàng không tự động đến tìm anh tại phòng ngủ thì diễn biến của sự việc sẽ khác đi… Họ sẽ không cùng nhau đi vào trong làng và sẽ không ngủ qua đêm ở đó. Và sáng hôm nay, khi thức dậy, Béatrice sẽ ở nhà để hướng dẫn cho cô bài học trượt tuyết đầu tiên chứ không phải là một mình lao trên đường đua… Và nếu có đi trượt tuyết chăng nữa thì cũng sẽ đi muộn hơn và cùng đi với cả nhóm có những nhà trượt tuyết giỏi và tại sao lại không có Marc ở bên cạnh để sẵn sàng hỗ trợ trong những trường hợp gay go nhỉ?… Tất cả những cái đó đều là sự thật không ai có thể phủ nhận nhưng về phương diện khác, Nadia lại có lý hay chăng khi phải liều mạng để cứu vãn hạnh phúc riêng khi nàng cảm thấy hạnh phúc đó đang bị đe dọa? Nếu nàng không kịp thời hành động trao thân cho người đàn ông quá ham hố đó thì hầu như chắc chắn vào giờ phút này, Béatrice đã là tình nhân của anh ta chứ không phải là nàng, là Nadia! Ý nghĩ đó khiến cho Nadia không sao chịu nỗi…

Cái chết tàn khốc của Béatrice là một điều khủng khiếp, nhưng chẳng phải là tự cô đã tìm đến hay sao? Trong lúc thời tiết bất thường như vậy. Có thể vì tủi hờn giận dữ khi nhận thấy Marc và Nadia cả đêm không về, khi hiểu hai người đã là tình nhân của nhau nên Béatrice đã có hành động bất cẩn như vậy? Duy nhất chỉ vì lý do đó mà Nadia cảm thấy mình có tội nhưng cũng chẳng hơn gì tội của Marc! Khi một trách nhiệm nặng nề như vậy dựng lên giũa hai người đang yêu, thì mối quan hệ của họ khó mà chống đỡ nổi. Chỉ một cái nhìn của Marc chiếu thẳng vào cô bạn đồng phạm trong đêm vừa rồi cũng cho thấy rõ cái vết rạng nứt giữa hai người.

Cuộc hành trình trở về Pari thật buồn. Cái nhóm “vui vẻ trẻ trung” chẳng bao giờ tập hợp lại được nữa. Tuy vậy, một lần cuối, tất cả đều có mặt đầy đủ trong lễ tang của Béatrice. Khi Marc và Nadia nói nhanh với nhau lời chào tạm biệt bên cỗng nghĩa trang, họ đều biết rất rõ là sự chia tay của họ sẽ kéo dài chừng nào mà cái bóng của Béatrice còn tiếp tục xen vào sừng sững giũa họ.

Về tới nhà, thấy Nadia lặng thinh, bà ngoại nói:

− Thật đáng buồn! Nếu có được ảo ảnh cho cháu biết trước những gì sẽ xảy ra thì có thể bạn cháu và cháu sẽ tránh được tình huống xấu nhất!

Thú thực làm gì với bà là ảo ảnh đã xuất hiện? Để rồi lại thú nhận luôn bí mật của đêm tình ái đầu tiên của nàng nữa. Mặc dầu ngắn ngủi nhưng cuộc phiêu lưu đó đã quyết định số phận của nàng: Từ lúc này đây Nadia ôm khư khư một niềm tin Marc sẽ là người đàn ông duy nhất trong suốt cả cuộc đời mình dù cuộc chia tay có kéo dài tới đâu… Cỗ bài được rải ra một lần nữa trên giường, lại khẳng định một lần nữa: địch thủ thứ nhất xuất hiện trong cuộc đời của Marc vừa biến đi nhanh chónh như tiền định. Chỉ còn địch thủ thứ hai mà nàng Nadia không tài nào nhận được mặt. Có phải là cũng ở trong nhóm nhưng bạn trẻ? Khó có thể là như vậy vì nhóm đó vừa giải tán. Hoặc là một cô nàng xa lạ vô danh? Một người đàn bà đáng sợ mà một người mới chỉ biết độc một đêm ân ái chờ đợi sự xuất hiện càng cảm thấy nặng nề khó chịu.

Khuây khỏa duy nhất mà Nadia, còn Đầm Cơ, có thể tìm thấy để có sức mà chịu đựng nỗi thống khổ đó là tiếp tục học tập và tìm hiểu sâu về nghề bói toán. Ngay nhày mai nàng sẽ trở lại công việc với ông Raphael mà lẽ ra là nàng không nên chia tay ông để tham