
ông vào trong nầy cho! Vào trong nầy đằng nào cũng ấm áp hơn là ở trong xe! Ý tôi muốn nói … không, tôi không muốn trong xe của ông là không ấm áp, hoàn toàn không phải thế đâu! - Bà O Donnell bối rối cười lên, khiến Justus không khỏi hài lòng.
Bà O Donnell dẫn tất cả vào phòng tiếp khách, nơi đã có bà Jones và bà Adams chờ sẵn. Mọi người được giới thiệu với nhau. Ở khắp mọi ngóc ngách của căn phòng là vô vàn những ngọn nến nhỏ, chìm ngập trong không gian một luồng ánh sáng lờ mờ, ấm áp. Đèn điện đã được tắt hết.
- Chúng tôi nghĩ là dùng nến ta sẽ có một bầu không khí thích hợp hơn, - bà O Donnell giải thích và bối rối nhìn sang cô Mathilda .
- Dĩ nhiên nếu cô muốn, chúng tôi cũng có thể bật đèn điện lên.
Cô Mathilda gật đầu.
- Như thế nầy là tốt.
Giờ thì bà Elouise Adams bước lại gần cô Mathilda .
- Cô thật sự là một cô đồng chứ?
- Đúng, tôi là cô đồng, - cô Mathilda vừa ho vừa húng hắng trả lời.
- Cô đã nhiều lần tiếp xúc với linh hồn người chết chứ?
Cô gật đầu nhẹ.
- Và cô tin rằng, trong nhà nầy có một hốn ma chứ?
- Cái đó ta sẽ biết ngay thoi.
Thôi, giờ ta bắt đầu đi nào! - bà O Donnell đề nghị xoa hai bàn tay vào nhau.
- Cô hãy nói cho chúng tôi biết cô cần gì!
- Một cái bàn tròn. Phần còn lại tôi có mang theo đây.
- Tốt nhất là ta lấy cái bàn từ phòng ăn, - Cecilia Jones đề nghị rồi ra hiệu cho ba thám tử đi theo mình. Họ cùng nhau khiêng một chiếc bàn lớn làm bằng thứ gổ thẩm màu vào phòng khách, đặt nó đứng giữa phòng.
Cô Mathilda nhìn chiếc bàn bằng ánh mắt xem thường.
- Được, thế nầy tạm được.
- Cô đặt va-li của mình xuống và mở nó ra. Bên trong có đựng một bản gỗ lớn, trên có vẽ chằng chịt những ký hiệu và biểu tượng. Các chữ số từ 0 đến 9 và các chữ cái từ A đến Z được đốt vào lần gỗ tạo thành một vòng tròn lớn.
Vòng tròn nầy có hở hai vị trí, dàng chi chữ "CÓ" và chữ "KHÔNG".
- Bốn mép bảng gổ dày đặt những ngôi sao năm cánh và những biểu tượng pháp thuật khác. Cái bảng nầy, - cô Mathilda giải thích và gắng sức khoác cho giọng nói một màu sắc bí hiểm, - được gọi là bảng Ouija.
- Justus nhân thấy vẽ nhẹ nhỏm của cô khi đã phát âm đúng vào từ rắc rối nọ.
- Chúng ta sẽ dùng bảng nầy để gọi hồn người chết.
- Cô đặt bảng gỗ vào giữa mặt bàn.
- bây giờ tôi cần một cái cốc.
Tiến sĩ Jones rất nhanh đưa tới một chiếc cốc rượu vang đế dài.
- Bây giờ mời quý vị ngồi xuống.
- Tất cả những người có mặt tìn đến chổ của mình. Chỉ có chú Morton vẫn đứng nghiêm phăng phắc bên khuôn cửa.
- Chú không muốn tham gia sao, chú Morton? - Justus đề nghị.
- Nếu các quí bà và các qúi ông không phiền lòng, tôi xin được phép không tham gia vào cuộc họp hôm nay.
- Tuỳ ý chú!
Trong khi những tiếng sấm xa xa đang gầm lên ở phía ngoài, cô Mathilda ngồi thẳng lên như một cây nến và chầm chậm đưa mắt nhìn quanh. Tất cả các gương mặt lộ tỏ vẽ căng thẳng, phấp phỏng. Kể cả Justus, Peter và Bob, những người biết rất rõ trò chơi đang diễn ra, cũng chịu ảnh hưởng không khí bí hiểm nơi đây. Thế rối cô Mathilda cất tiếng khàn khan:
- Ta bắt đầu!
Chương 5 - Gọi hồn
- Tôi yêu cầu quí vị tập trung tư tưởng. Hãy quên đi mọi chuyện hàng ngày và hoàn toàn tập trung vào việc đang diễn ra ở đây. Những suy nghĩ lạc hướng có thể cản trở hồn ma xuất hiện.
- Cô Mathilda cầm cốc thuỷ tinh lên và hà hơi vào trong. thế rồi cô giơ bàn tay phải lên phía trên chiếc cốc,xoay tròn tay nhiều lần, sau đó đặt úp chiếc cốc lên vị trí giữa tấm bảng gỗ.
- Giờ mỗi người đặt ngón tay trỏ của bàn tay phải lên rìa đế cốc. Tôi sẽ gọi hồn. Nếu trong ngôi nhà nầy có ma, cốc sẽ chuyển động. Nếu không, ngôi nhà nầy vậy là không có ma.
Hãy chú ý nhẫn nại và bình tĩnh. Có lẽ ta phải chờ ít phút đồng hồ. Nhưng nếu sau mười phút mà chúng ta không nhận được câu trả lời, thì công việc của tôi coi như đã xong.
Tất cả đặt ngón tay trỏ lên mép đế cốc. Một tia chớp lóe lên ở phía ngoài trời và dìm ngập căn phòng trong một phần giây đồng hồ vào một thứ ánh sáng xanh lẹt. Cô Mathilda chờ cho tiếng sấm vang xong, rồi cô lấy hơi thật sâu, nhắm mắt lại và nói.
- Tôi cầu xin cửa âm thế mở ra. Nếu linh hồn tội nghiệp của một người đã qua đời đang lẩn khuất trong những bức tường nơi đây, xin hãy trả lời chúng tôi! Hỡi hồn, hồn có ở đây không?
Sự im lặng chết chóc sà xuống phủ lên đầu những người có mặt. Không một ai động đậy, không một tiếng hắng giọng, không một tiếng thở mạnh. Chỉ có duy nhất tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ đứng ở góc phòng, và tiếng rầm rì của gió ngoài khuôn cửa sổ.
Justus đưa ánh mắt nhìn qua lưỡi lửa nến chập chờn, quan sát những gương mặt đối diện. Cô Mathilda đã say sưa nhắm mắt lại, thân hình khẽ chuyển động tới rồi lui, tới rồi lui. Một màn kịch hoàn hảo! Justus không khỏi cảm động.
Trong thâm tâm thật cậu không hề ngờ là bà cô cậu lại có nhiều năng khiếu đến thế. Rõ ràng cô hoàn toàn chìm đắm trong vai diễn của mình.
Bob và Peter nhìn vào khoảng giữa bàn tay và gắng sức không để lộ điều gì qua nét mặt. Cả hai né tránh không nhìn ai, bởi nếu không thì chắc là một t