
y vậy? Cơ thể tôi bất giác động đậy , tôi bị thứ đó đọa cho sợ , vội quay người , hướng về phía bên phải mà bỏ chạy . Tôi lao đến xe máy , nhanh chóng bật đèn , tia luồng sáng đuổi theo , nhìn thấy một chiếc đuôi ngắn , cơ thể nhỏ bé , đó là một con thỏ hoang màu xám tro .Tôi thở phào nhẹ nhõm , ở nơi hoang vu thế này , mấy loài gà hoang thỏ hoang có xuất hiện cũng là chuyện bình thường , chỉ là nó xuất hiện quá đột ngột , khiến tôi cảm thấy kinh hãi , thực ra tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý , nên cũng không đến nổi bị dọa cho chết ngất .Cảm giác lành lạnh ào đến , giữa đêm trung tuần tháng Bảy , trời đã chuyển sang rét , những cơn gió lạnh ùa vào người , từng làn gió như thấm sâu vào da thịt . Sau khi mây tan đi vầng trăng đã ló dạng , vẫn là ánh trăng đẹp như thế .Tôi đã dừng ở đây hơn một tiếng đồng hồ , nếu có thứ gì cũng nên đến rồi mới phải chứ , nếu chưa đến thì chắc chắn là trước nay vốn chẳng có gì , hay là vì tôi không hợp với thiên can địa chi gì gì đó?Một trận gió lại lùa tới , trời càng lạnh hơn , do máu trong người sôi lên sùng sục nên từ phòng đi ra cũng không mặc nhiều áo , bị gió thổi , thêm tâm lý đang bất an , bỗng cảm thấy sống lưng buốt giá . Thôi rồi , xem ra hôm nay chẳng có gì , về thôi .Một tuần mới bắt đầu , khoản tiền mà cấp trên đồng ý hồ trợ tuần này sẽ về đến xã , những việc có liên quan đến thôn Thanh Tuyền cũng đã bắt đầu được khua chiêng gõ trống rùm beng lên , buổi họp sáng nay mọi người ai nấy đều thể hiện rất tốt , đặc biệt là Tiểu Vương . Mắt cậu ta như tỏa sáng , đầu óc linh hoạt , tư duy sáng suốt , Trường Hà và Lý Lãng Minh lại vì một ý kiến bất đồng mà tranh luận đến mặt đỏ tía tai , lửa bốc ngùn ngụt , nhưng dưới sự giải thích và dẫn dắt của tôi mọi người cũng thống nhất chọn được cách thực hiện có hiệu quả , tranh chấp của hai người lúc đó mới dừng lại , nhưng ánh mắt họ nhìn nhau lại đậm mùi gà chọi trên sàn đấu . Tôi khá hài lòng , nên có bầu không khí như thế này , bởi là trong bầu không khí đó mới có thể cảm nhận được tinh thần vì công việc của mọi người dạt dào nhiệt tình đến vậy . Mọi kế hoạch vạch ra nhanh chóng được thống nhất , cuộc họp giải tán , Tiểu Vương hăng hái nói: “Hôm nay thời tiết đẹp thế này , chúng ta cùng đến khảo sát hiện trường tại thôn Thanh Tuyền , xem xét tỉ mỉ một lần nữa , như thế mới có thể yên tâm ngồi đợi tiền hỗ trợ của cấp trên rót xuống được , mọi người thấy thế nào?” .Xem ra mấy lá bùa chú đó đúng là có tác dụng thật , chí ít thì bóng hình không đầu đó đã không còn ảnh hưởng đến suy nghĩ của cậu ta nữa . Như thế cũng tốt , dù tôi biết đó cũng chỉ là một sự an ủi về tinh thần , theo tâm lý học giải thích thì đó là một thứ tự kỷ ám thị . Nhưng chỉ cần nó có tác dụng với Tiểu Vương là được . Chắc hẳn Tử Nguyệt cũng là một nguyên nhân khác khiến tâm trạng của Tiểu Vương trở nên hưng phấn như thé? Tại sao mỗi lần nghĩ đến Tử Nguyệt , tôi lại cảm thấy tâm trạng lo lắng , hơi thở không thể điều hòa được? Là tôi đố kỵ với Tiểu Vương sao? Lắc lắc đầu , tâm trí tôi lại bắt đầu loạn rồi .Tiểu Vương hỏi tôi: “Chủ tịch , ý anh thế nào?” .Tôi cười nói: “Cũng được , thôn Thanh Tuyền không xa lắm , buổi chiều chúng ta đi nhé!” .Mọi người không ai có ý kiến .Thời tiết buổi chiều , mây lững lờ trôi , gió nhè nhẹ thổi , tháng Bảy thu lạnh , bầu không khí bồng bềnh mùi hương ngọt ngào của cảnh vật .Xã vốn có hai chiếc Santana , nhưng chúng tôi ai nấy đều có xe máy riêng , vốn định dùng chiếc Santana để đi , nhưng Tiểu Vương lớn tiếng nói: “Thời tiết đẹp thế này , với lại đâu phải chúng ta chỉ xem công việc ở đó có làm tốt hay không , ngồi trong xe Santana chẳng phải bí bách khó chịu sao? Tôi mặc kệ mọi người , tôi đi xe máy của mình” .Tôi cười , tính Tiểu Vương vốn không thích bị gò bó , cho nên rất hiếm khi cậu ấy ngồi xe Santana , vả lại thời tiết như thế này , đi xe máy thì đúng là quá hợp lý còn gì , huống hồ chúng tôi đi làm việc trực tiếp ở hiện trường , không còn nghi ngờ gì nữa đi xe máy tiện lợi và dễ dàng quan sát toàn cảnh hơn nhiều . Tôi nói: “Tôi cũng đi xe máy!” .Vì thế , có tôi , Tiểu Vương và Lê Quốc Lập là đi xe máy , còn những người khác ngồi trên Santana . Ba người chúng tôi đi trước khiến chiếc Santana đi phía sau cũng phải giảm tốc độ , Tiểu Vương cười vô cùng sáng khoái: “Hóa ra tôi vẫn còn biết tận hướng cuộc sống , các anh nhìn này , trời cao nắng nhạt , gió mát khí thoáng , mây bay hoa lượn , dù trông gần hay ngắm xa đều là một dải mênh mông thanh tĩnh , cảnh đẹp mẽ hồn đến như thế!” .“Tiểu Vương , cậu lại khoa trương rồi , làm gì có hoa ở đâu?” , Lê Quốc Lập cười nói .“Hoa sen , sức tưởng tượng của cậu kém thế .”“Hoa sen có thể bay lượn được sao?”“Nói cậu không có khả năng tưởng tượng quả không oan uổng chút nào , hoa xuôi dòng nước theo gió trôi xa , chẳng phải giống như đang bay sao?” .Lê Quốc Lập lắc đầu cười cười , không tranh cãi với Tiểu Vương nữa . Tiểu Vương kéo mạnh tay ga , xé gió lao thằng về phía trước , tôi gọi: “Tiểu Vương , cẩn thận đấy!” .Tiểu Vương cười ha ha quay đầu lại: “Anh Nam Bính , con dường này có ít ngư