Polaroid
Rời Xa Anh Là Điều Tốt Nhất Em Đã Làm

Rời Xa Anh Là Điều Tốt Nhất Em Đã Làm

Tác giả: Ngọc Phạm Như

Thể loại: Truyện ngắn

Lượt xem: 32860

Bình chọn: 7.00/10/86 lượt.

tôi mà đi, anh đã ở bên người khác rồi bây giờ anh lại xuất hiện để nói lên quá khứ xuẩn ngốc đó. Bây giờ anh muốn gì.

Anh lại gần ôm tôi, cái ôm mà 6 năm qua tôi nhung nhớ:

- Anh xin lỗi, năm xưa vì gia đình ép buộc nên anh phải kết hôn với
người khác. Nhưng anh không lúc nào ngừng nhớ về em, giờ đây hãy để cho
anh được bù đắp. Hãy ở bên anh.


Tôi nấc lên từng cơn, anh ôm tôi cứ thế, cứ thế. Tôi cay đắng nhận ra
hóa ra 2 năm qua ký ức về anh mà tôi nghĩ đã từ bỏ được thực ra chỉ là
ngủ quên đến hôm nay hoàn toàn bị đánh thức.

Tôi vùng vẫy chạy khỏi anh nhưng việc anh xuất hiện một ngày 8 tiếng trước mặt tôi, tôi không thể không nhung nhớ.

Anh không giải thích cho tôi nhiều về quá khứ nhưng tôi điên cuồng tìm
hiểu.,. Hóa ra người con gái mà năm xưa anh sang nước ngoài cùng là cô
bạn thanh mai trúc mã yêu anh sâu sắc đến nỗi vì anh mà cắt tay tự tử.
Đó là ẩn tình đáng thương, tôi cũng không biết rằng anh vì thương nhớ
tôi mà đã ốm một trận thập tử nhất sinh. Cũng sau trận ốm đó, cô vợ đã
chịu nhượng bộ để anh về nước tìm tôi. Cô ấy cũng sẽ chấp nhận ly hôn.

..

….

……

Khi biết được sự thật đó, tôi vô cùng chua xót, tôi liền mở cửa chạy vào phòng anh.

- Có chuyện gì vậy em? Anh ngạc nhiên nhìn tôi.

- Không, chỉ là em muốn ôm anh… Tôi quàng tay ôm anh.

Anh sững sờ đẩy tôi ra nhưng như hiểu ý lại ôm tôi thật chặt, thật chặt.



….

……

Cứ thế, chúng tôi đã ở bên nhau một tháng, hai tháng cho đến khi tôi nghe thấy tin đồn:

- Kìa, cô ta đó, cô ta đó, cô ta tên là Vân, cô ta là bồ nhí của phó giám đốc đó.

- Đầy gái xinh không cặp bồ mà lại đi cặp bồ với gái ế nhỉ.

- Gái ngoan mới là gái ế.

- Của lạ này ăn mới ngon.

- Ngon gì chứ, hồ ly tinh đi cướp chồng người khác.

Những tin đồn thất thiệt, tôi mặc kệ. Trên thế giới này một ngày có hàng ngàn lời nói phát ra, việc gì phải để tâm những lời nói ấy, chỉ cần
người mình quan tâm hiểu mình là được.

Và tiếp tục tôi ở bên anh thêm một tháng nữa. Hôm nay anh đến nhà tôi
nhưng có việc phải đi gấp và vì vội vàng anh để quên điện thoại.

Tôi cầm định cất đi cho anh thì có một cuộc gọi quốc tế. Vốn không định nhấc máy nhưng nghĩ sao lại nhấn nút nghe

- Bố ơi bố về chơi với Rin, Rin nhớ bố lắm. Rin nhớ bố đến không thở được.

Tiếng một bé trai khóc thút thít bên đầu dây, lúc sau có tiếng người phụ nữ dập máy nhưng đủ thời gian để tôi nghe tiếng quát:

- Rin đã bảo không được làm phiền bố mà.

Tút tút là âm thanh vọng lại lúc này, tôi nghe tim mình có một khoảng
trống. Anh và cô ấy đã có con, tôi chưa từng nghĩ tới chuyện đó. Rin nhớ bố, tiếng đứa trẻ thảm thiết bên tai tôi rõ ràng rành mạch. Đứa bé nhớ
bố nhưng không được phép gọi. Trẻ con thật ra có tội tình gì chứ. So với 6 năm tôi nhung nhớ anh nhưng cuối cùng tôi vẫn cứ hít thở thoải mái
dưới bầu trời xanh vời vợi này. So với 6 năm để quên anh, tôi cuối cùng
vượt qua đâu đến nỗi khủng khiếp phải cắt mạch máu tay tự vẫn như cô gái ấy. Trẻ con thường nói những gì nó nghĩ. Nó nói nhớ bố đến không thở
được chứng tỏ sự việc nghiêm trọng đến thế nào. Tôi là mối tình đầu của
anh, anh là mối tình đầu của tôi, anh vốn là thuộc về tôi trước nhưng
sao bây giờ tôi cảm thấy mình là kẻ đến sau đi phá hoại gia đình người
khác.

- Cô ta là hồ ly tinh, cô ta là hồ ly tinh.Tiếng chỉ trỏ bới móc
bủa vây lấy đầu tôi. Tôi thật sự muốn nổ tung, đau quá, đau quá, so với cảm giác bị anh bỏ rơi 6 năm trước thì cảm giác kẻ thứ ba cướp chồng
cướp bố của người khác khiến tôi tê liệt.

Trên thế giới này, mỗi ngày mỗi giờ ta gặp qua biết bao nhiêu người, có
người trở nên thân quen, có người gặp một lần rồi không bao giờ gặp lại
và có những người mà ta nhất định phải bỏ qua. Và anh là người tôi cần
coi như là xa lạ. Tình yêu không có sai hoặc đúng. Anh không sai khi yêu tôi nhưng anh cũng không đúng khi rời bỏ người phụ nữ đã sinh ra cho
mình một đứa con. Tôi cũng không sai khi vì yêu anh mà ở bên anh nhưng
tôi cũng không đúng khi để một mầm non của đất nước lớn lên mà thiếu
tình yêu thương.

Tôi quyết định rời xa anh vào cuối mùa đông nắm ấy. Có chiếc lá rụng nơi phía cuối con đường.

….

……

Một năm sau, tết đến, xuân về, những giọt mưa lất phất trên ngọn tầm xuân mới nở. Mẹ tôi vẫn hay cằn nhằn:

- Con gái con đứa sắp lấy chồng rồi mà cứ nhõng nhẽo. Sau này không ở với mẹ nữa thì đừng có làm nũng nghe chưa. Mẹ chồng con không thích
đâu, mà chồng con cũng không thích đâu
.

- Mẹ con thích mà. Mẹ con chắc chắn sẽ thích bởi vì bà ấy luôn thích những gì con trai bà ấy thích.

Mẹ tôi phá lên cười vì cách nói chuyện hài hước đầy tình cảm của chồng
tôi. Anh là bạn của anh họ tôi. Chúng tôi quen nhau trên một chuyến tàu
Nam- Bắc. Sau đó tình cờ gặp lại ở nh