XtGem Forum catalog
50 Sắc Thái Fifty Shades Of Grey

50 Sắc Thái Fifty Shades Of Grey

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325903

Bình chọn: 8.00/10/590 lượt.

rồi đây.

"Ta có thể đi xem Elliot đang xúc tiến cho ngôi nhà tới đâu rồi."

Gì cơ? Ô hay! Đùa đấy ư! Tôi láng máng nhớ ra chúng tôi định làm chuyện này trước khi dượng Ray bị thương.

"Em thấy hay đấy."

"Tốt." Anh cười rạng rỡ.

"Anh không phải làm việc à?"

"Không. Ros từ Đài Loan về rồi. Mọi việc đều ổn cả. Hôm nay, công việc đều tốt."

"Em tưởng anh mới phải đi Đài Loan chứ."

Anh lại phì cười. "Ana, em đã nằm viện mà."

"Ờ nhỉ."

"Ờ, đấy. Thế nên hôm nay anh sẽ dành thời gian nghỉ phép của mình bên vợ." Anh khép hai làn môi lại khi nhấp một ngụm cà phê.

"Thời gian nghỉ phép ư?" Tôi không giấu giếm được vẻ hy vọng trong giọng nói của mình.

Bà Jones đặt món trứng chưng lên trước mặt tôi, và lại không giấu nổi nụ cười trên nét mặt bà.

Christian tủm tỉm. "Thời gian nghỉ phép." Anh gật đầu.

Tôi đói ngấu nên không thèm bỡn cợt chồng nữa.

"Ngắm em ăn tuyệt thật," anh lầm rầm, nhướng người dậy, nhoài sang hôn lên tóc tôi. "Anh đi tắm cái đã."

"Ơ... em có thể vào kỳ lưng cho anh được không?" tôi vừa ăn trứng với bánh mì vừa lắp bắp hỏi.

"Không được. Ăn đi."

Đi ra khỏi kệ bếp, anh kéo chiếc áo phông qua đầu, để tôi được mãn nhãn với toàn cảnh bờ vai đẹp như tạc và tấm lưng trần quyến rũ trong khi anh thong thả bước ra khỏi phòng. Tôi ngừng nhai ngẫm nghĩ. Anh ấy làm thế có chủ ý đây mà. Tại sao nhỉ?

CHRISTIAN ĐANG RẤT THOẢI MÁI khi lái xe về hướng bắc. Chúng tôi vừa tạm biệt dượng Ray và bác Rodriguez ở lại xem bóng đá trên chiếc tivi màn hình phẳng mới mà tôi đoán Christian đã mua và lắp trong phòng bệnh của Ray.

Christian đã thư thái rất nhiều từ sau "cuộc tâm tình lúc nửa đêm". Như thể đã trút bỏ được gánh nặng, bóng ma mang tên bà Robinson không còn lởn vởn quanh chúng tôi nữa, có lẽ bởi tôi đã quyết định để chuyện đó qua đi - hay vì chính anh là người đã bước qua tất cả, tôi không biết nữa. Nhưng tôi cảm thấy mình gần gũi với anh hơn hẳn trước kia. Có lẽ vì cuối cùng anh cũng đủ tin tưởng để giãi bày với tôi. Tôi hy vọng anh sẽ còn tiếp tục làm thế. Thêm nữa, anh cũng sẵn lòng chấp nhận đứa bé hơn trước rồi. Anh chưa đến mức chạy nhào ra ngoài mua giường cũi cho trẻ, nhưng tôi vẫn hy vọng tràn trề.

Tôi cứ say sưa ngắm anh trong lúc anh lái xe. Anh trông... gợi cảm tuyệt vời một cách thật tự nhiên với mái tóc rối bồng bềnh, đeo kính râm Ray- Bans, áo vest kẻ sọc nhỏ, áo sơ mi lanh trắng và quần jean.

Anh liếc sang tôi rồi đặt tay lên chân tôi phía trên đầu gối, những ngón tay vuốt ve nhè nhẹ. "Anh mừng là em không đổi váy."

Tôi đã khoác thêm áo vest ngoài và thay giày đế bệt, nhưng vẫn mặc váy ngắn. Bàn tay anh vẫn nấn ná phía trên đầu gối tôi. Tôi đặt tay lên trên tay anh.

"Anh vẫn cứ định tiếp tục khiêu khích em đấy à?"

"Có lẽ thế." Christian mỉm cười.

"Tại sao?"

"Vì anh có thể." Anh cười toe toét, hồn nhiên như đứa trẻ.

"Chơi trò này được đấy," tôi lẩm bẩm.

Những ngón tay anh nhích lên phía trên đùi tôi đầy trêu ngươi. "Cùng chơi nào, bà Grey." Nụ cười trên mặt anh rạng rỡ hơn.

Tôi nhấc tay anh lên rồi đặt trả lại đầu gối anh. "Được rồi, anh có thể tự giữ lấy tay mình được đấy."

Anh tủm tỉm cười. "Theo ý em, bà Grey."

Quỳ quái thật. Trò đùa này sắp khiến tôi nhấp nhổm không yên rồi.

CHRISTIAN RẼ VÀO lối dẫn tới ngôi nhà mới của chúng tôi. Anh dừng xe ở cột an ninh rồi nhập mã và bảng phím, cánh cổng kim loại hoa văn cầu kì màu trắng mở ra. Xe chúng tôi lăn bánh trên con đường giữa hai hàng cây ngả bóng, những tán lá xen lẫn màu xanh, vàng và đỏ rực. Những đám cỏ cao trên cánh đồng đang chuyển màu vàng óng, nhưng vẫn còn pha điểm một vài bông hoa dại lẫn trong cỏ. Hôm nay trời thật đẹp. Mặt trời chiếu sáng rực rỡ, vị mằn mặn của muối biển theo gió trộn lẫn với hương mùa thu mới sang lan tỏa khắp không gian. Nơi đây thật thanh bình và đẹp đẽ. Hãy tưởng tượng mà xem, chúng tôi sắp biến chốn này thành mái ấm của mình.

Con đường ngoặt vào khúc quanh, và ngôi nhà của chúng tôi hiện ra trong tầm mắt. Có mấy xe tải cỡ lớn, bên hông in lô-gô CÔNG TY XY DỰNG GREY đang đỗ ở phía trước. Có nhiều giàn giáo dựng quanh ngôi nhà, và các công nhân đội mũ bảo hộ đang bận rộn trên mái.

Christian táp xe vào phía trước nhà rồi tắt máy. Tôi có thể cảm nhận thấy sự phấn khởi ở anh.

"Đi tìm Elliot xem sao."

"Anh ấy đang ở đây à?"

"Anh mong là thế. Anh trả tiền cho anh ấy kha khá đấy."

Tôi phì cười, còn Christian thì tươi roi rói khi chúng tôi bước xuống xe.

"Ô kìa, em trai!" Elliot gọi toáng lên từ đâu đó. Cả hai chúng tôi cùng ngó nghiêng xung quanh.

"Trên này!" Anh ấy đang ở trên mái nhà, vẫy vẫy tay xuống dưới và cười rạng rỡ. "Cuối cùng cũng được gặp hai người ở đây. Ở nguyên đấy đi. Anh sẽ xuống ngay."

Tôi liếc sang Christian, anh đang nhún vai. Mấy phút sau, Elliot xuất hiện ở cửa chính.

"Này, em trai." Anh bắt tay Christian. "Còn cưng thế nào rồi, cô nàng bé bỏng?" Anh nhấc bổng tôi lên rồi xoay tôi một vòng.

"Khỏe rồi ạ, cảm ơn anh," tôi cười không thở ra hơi, nơi mạn sườn có ý phản đối. Christian nhăn mặt với anh trai, nhưng Elliot mặc kệ anh.

"Cùng tới phòng làm việc thôi. Em sẽ cần