
i hạn của đẹp xấu thật ra không phân biệt rõ
ràng, ở nơi này là đẹp, nhưng ở nơi khác có thể là xấu. Ngược lại cũng
thế. Sớm tóc xanh chiều thành tuyết, "tóc xanh" là đẹp, "thành tuyết"
cũng không phải là không đẹp. Cái đẹp và xấu chứa đựng nhiều phương diện của con người, cho người ta cảm giác đẹp và xấu cũng quyết không chỉ ở
da dẻ và dung nhan ở trẻ già về tuổi tác. Một người già tuổi cao có trí
tuệ, hiền từ, hòa nhã đáng gần, chắc chắn không thể cho chúng ta cảm
giác xấu; còn một cô gái trẻ vừa ngu xuẩn lại hung ác cũng chắc chắn
không thể cho chúng ta cảm giác đẹp.
Ðương nhiên, già cả tất nhiên có liên hệ với cái xấu của da dẻ và
dung nhan, quy luật phũ phàng của tự nhiên thì ai có thể chống cự lại
được? Bất cứ đồ mỹ phẩm thần kỳ đến bao nhiêu, bất cứ là kỹ thuật trang
điểm nhan sắc giỏi đến mấy, đều không thể biến đổi những cái đã mục nát
trở nên thần kỳ được. Không nên cả tin vào những lời chào hàng ba hoa
thiên địa trong quảng cáo. Ði tìm một loại kem bảo vệ da tự mình cảm
thấy tốt là có thể được rồi. Dù cho người ta nói, có người tuy đã chết
rồi, nhưng anh ta vẫn như còn đang sống; có người tuy còn đang sống,
nhưng anh ta như đã chết từ lâu. Nhưng cả hai loại người này trong tổng
số của loài người, xét đến cùng là rất ít, rất ít, nói chung người đã
chết đều bặt tung bặt tích, im hơi lặng tiếng hết, những người đang sống mới là đang sống thực sự.
Mặc dù có người về già buồn thương ảm đạm hoặc khí tiết về già sa
ngã, nếu như chết sớm được mấy năm thì đời của anh ta sẽ huy hoàng
nhiều. Nhưng, hoa lá sương đỏ vào tháng hai là một hiện tượng tự nhiên
phổ biến. Phần lớn những sự nghiệp lớn, không bình thường đều
Về phương diện này, mất thời giờ và tâm sức quá nhiều, thì bản thân lại tạo nên sự phá hoại cực lớn đối với dung nhan của bạn.
Kỹ thuật làm đẹp nhan sắc chân chính không ở trong quảng cáo mà nằm
trong kiến thức thông thường mà mọi người chúng ta đã biết từ lâu - tính tình độ lượng, dinh dưỡng hợp lý, tập luyện (vận động) không ngừng.
Tờ báo "Tinh Xiêm nhật báo", Thái lan đã đăng một bài viết: "Già mà
không già", trong bài này nói đến ?Tám bí quyết? phòng chống già và xấu, tôi cảm thấy có hứng thú xin ghi lại đây để các bạn xem cho vui. Tám
câu bí quyết đó là:
Lòng rộng rãi không biết buồn,
Già lão tất trông hơi xấu.
Ðắn đo được mất xin ít nói,
Cười, nhìn chó cắn nhau.
Ba bữa không ăn no,
Cơm xong đi bách bộ.
Thường đùa với con cháu,
Trước khi ngủ vung vung tay.
* Giới tự nhiên đào tạo con người theo cách như thế, bạn bất tất phải không phục.
* Thừa nhận sự tồn tại là một trong những trí tuệ cao nhất của loài người.
Tinh lực của con người thế nào cũng có lúc suy thoái, ai cũng không thể mãi mãi tinh lực hơn người.
Lúc trai tráng không biết mỏi mệt là gì, cho dù toàn thân mỏi mệt,
vươn mình một cái hoặc ngủ một giấc thật tốt, sau khi tỉnh lại liền nhẹ
nhõm như thường, giống như một con trâu mỏi mệt lăn vài vòng trong bùn,
trong nước liền lại có thể đứng dậy đi tiếp.
Hảo hán không kể đến lúc trai tráng dũng cảm. Người tuổi cao sống lâu cũng có thể về trí tuệ, kinh nghiệm và tâm sức tiến hành một vài cạnh
tranh ngắn ngủi nào đó với người trẻ tuổi, nhưng hễ nói đến thể chất
mạnh yếu, thể lực cao thấp, thì không thể bằng. Hễ nói đến việc làm vất
vả suốt ngày thâu đêm, người già phần lớn không kham nổi.
Giới tự nhiên đào tạo con người theo cách như thế, bạn bất tất phải
không phục. Bất cứ một người cao tuổi nào đều không thể miễn cưỡng làm
những việc vượt quá phạm vi thể lực cho phép.
Thể lực của người trẻ tuổi có thể rèn luyện được. Nhưng người già có
thể giữ được cái khỏe mạnh của năm xưa không làm cho mình chóng già đã
là khó khăn rồi. Loài người ngày nay còn chưa phát minh ra tiên đan thật sự có thể giữ lại được vẻ thanh xuân. Cái gọi là phương thuật luyện đan của Ðạo gia, phần nhiều là một ảo mộng tự lừa mình dối người. Trong
lịch sử Trung quốc đã từng có nhiều vị Hoàng đế và tín đồ Ðạo giáo dùng
luyện đan và uống thuốc tiên để cầu mong trường sinh bất tử, nếu trên
đời quả thực có Tiên đan "cải lão hoàn đồng, trường sinh bất tử", thì
xung quanh chúng ta không biết đã có bao nhiêu vị Hoàng đế và tín đồ
theo Ðạo hàng trăm hàng ngàn tuổi rồi. Nhưng, tại sao chúng ta đến một
người cũng không nhìn thấy? Kết cục của họ nhất loạt đều thất bại, không có một người ngoại lệ. Say mê vào tiên đan càng sâu thì kết cục càng bi thảm, thân thể càng yếu đuối tuổi thọ ngắn ngủi.
Thừa nhận sự tồn tại là một trong những trí tuệ cao nhất của loài
người. Nhiều người thường không đạt được trình độ nhận thức thừa nhận sự tồn tại, luôn luôn ước muốn sự tồn tại có thể là một dạng như anh ta mơ ước hão huyền, hoặc ít nhất có vài chỗ phù hợp với những điều anh ta mơ ước hão huyền. Chỉ khi những việc hướng tới của anh ta ngẫu nhiên vừa
khéo hợp với sự tồn tại, anh ta mới không đi tới bi quan thất vọng. Bằng không, anh ta hoặc tiếp tục mơ màng suy nghĩ lung tung (người nằm mơ
giữa ban ngày quả thực không ít) hoặc than vãn bi quan. Cả hai cái đều
là mình chà đạp