pacman, rainbows, and roller s
Ác Lang Giường Bạn

Ác Lang Giường Bạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322840

Bình chọn: 10.00/10/284 lượt.

Cô đoán bác gái hẳn là cũng giống như cô, sợ tương

lai cô sẽ bị tổn thương nên mới có thể hết lời khuyên bảo rời xa Hạ Tuấn Bình.

“Nhã viện, cám ơn cậu, đã muộn rồi, cậu có muốn về trước hay không?”

làm việc cả ngày, bạn tốt cũng mệt mỏi, còn một mình cô cũng có thể ứng

phó.

“Một mình cậu có được không?”

“Không có việc gì, chờ mẹ mình tỉnh lại, mình sẽ cùng bà giải thích rõ ràng.”

“Uh, mình về trước đây, nếu có chuyện gì, thì phải nhớ lập tức gọi điện thoại cho mình.”

“Được”

Vu Tâm Lăng đưa bạn tốt đi ra khỏi phòng bệnh, lại trở về bên cạnh giường bệnh ngồi xuống.

Hiện tại, cô chỉ hy vọng mẹ sẽ nhanh chóng tỉnh lại, cô sẽ làm đứa con ngoan ngoãn, sẽ không làm bà tức giận nữa.

Khi Đinh Nhã Viện trở về khoảng một giờ sau, Hạ Tuấn Bình đi vào phòng bệnh, thấy anh, Vu Tâm Lăng kinh ngạc nói không ra lời.

Hạ Tuấn Bình nhìn cặp mắt to vì khóc mà đỏ lên kia, tâm một trận thu đau.

“Mẹ em còn không chưa tỉnh?”

“Vâng.” Anh sao lại biết nơi này mà đến?

“Em đi ra ngoài một chút, anh có chuyện muốn nói với em.”

“Nhưng……” Cô còn phải chăm sóc mẹ, bà còn chưa có tỉnh.

“Anh ở bên ngoài chờ em.”

Nhìn anh đi ra ngoài, trong lòng Vu Tâm Lăng cũng có chủ ý. Cũng tốt, cô vừa lúc cũng có chuyện muốn nói với anh, không bằng thừa dịp này đi.

Đắp chăn cẩn thận lên cho mẹ, cô đi thật nhẹ nhàng ra khỏi phòng

khỏi, không có phát hiện bệnh nhân trên giường kỳ thật đã tĩnh. Trương

Anh Tuyết đứng dậy, đi theo ra ngoài.

Vu Tâm Lăng đi theo anh vào chỗ rẽ ở hành lang, đứng ở cửa ra vào nói chuyện.

Hạ Tuấn Bình hỏi: “Mẹ em không có việc gì chứ?”

“Vâng, bác sỹ nói chỉ cần bà tỉnh lại thì không có việc gì.”

“Phải không?”

“Tuấn, làm sao anh lại biết em và mẹ ở bệnh viện này?” Nhã Viện đã nói là không nói cho anh sao.

“Sao em lại có thể ngu ngốc như vậy, anh sẽ không gọi điện thoại đến mỗi bệnh viện để hỏi được sao?”

Anh lại có thể gọi điện đến mỗi bệnh viện để tìm được cô, nghe thấy

trả lời thế, trong lòng cô cảm thấy cảm động nói không lên lời, cô đoán, Tuấn hẳn là thực sự lo lắng cho cô!

Biết anh đối với nàng tốt như thế, như vậy là đủ rồi.

“Tuấn, anh đã đến đây, có chuyện em muốn nói với anh.”

“Em muốn nói cái gì?”

“Cái kia……” Cô cúi đầu, đôi tay nhỏ bé run rẩy gắt sao nắm lại:

“Tuấn, thực xin lỗi, tuy rằng em đã đáp ứng về sau sẽ ngoan ngoãn nghe

lời anh nói, ở bên cạnh anh, nhưng hiện tại em không có cách nào làm như vậy, bởi vì em không muốn làm cho mẹ thương tâm khổ sở, cho nên xin anh về sau không cần đến tìm em nữa.”

Đại khái cũng biết cô muốn nói gì, hắn đi lên trước, đưa tay ra ôm lấy cô.

“Tuấn……”

“Anh mặc kệ, em đã đáp ứng với anh rồi, sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh,

hơn nữa anh sẽ tiếp tục tìm em, không chỉ về sau, mà cả đời đều thế.” Từ lúc nhìn thấy bộ dáng cùng vẻ mặt trắng bệch của cô, anh đã nghĩ muốn

ôm lấy cô, mà hiện tại, còn bởi vì cô đưa ra lời chia tay.

Tuy rằng muốn nói suy nghĩ trong lòng cho cô, nhưng bây giờ chưa phải thời điểm, anh phải xử lý chuyện của mình thật tốt, chính là, anhkhông

nghĩ tới cô sẽ nói chia tay với anh, từ lúc nói chuyện với Đinh Nhã

Viện, anh đoán, cô bởi vì mẹ của mình mà muốn chia tay, điều này làm cho anh cảm thấy đau lòng, gắt gao mà ôm lấy cô.

“Tuấn, anh không cần như vậy, nhanh lên buông ra.”

“Đinh Nhã Viện mắng anh quá ích kỷ, nhưng người ích kỷ là ai? Em vì

nghĩ cho mẹ em sẽ thương tâm khổ sở, cho nên phải chia tay với anh,

nhưng cũng không sợ anh sẽ thương tâm khổ sở sao?”

“Anh cũng sẽ thương tâm khổ sở?”

Hạ tuấn bình môi cong lên, muốn được ôm cô thật chặt vào trong lòng rồi quên đi.

Anh ôm cô ôm thật chặt, kỳ thật cô làm sao có thể nghĩ muốn cùng anh

chia tay, nhưng bọn họ thật sự không thể ở bên nhau, bởi vì cô đã quyết

định phải nghe theo ý kiến của mẹ.

“Tuấn, anh không cần như vậy, nhanh lên buông ra.”

“Anh sẽ không buông, em là của anh, cả đời đều thế!”

“Nhưng em không thể ở cùng với anh một chỗ, anh vì cái gì phải nói

như vậy……” Phải rời khỏi anh, cô cũng rất đau khổ, nhưng vạn nhất mẹ vì

thế mà lại ngất xỉu, thì làm sao bây giờ? Đau thương đó làm cho, Vu Tâm

Lăng không khỏi khóc.

Nghe thấy tiếng khóc tinh tế kia, Hạ Tuấn Bình buông cô ta, thấy nàng khóc, tâm hắn xíêt chặt không thôi.

“Em đừng khóc.” Anh thay cô lau nước mắt.

Tiếng nức nở, cô vọt vào lòng ngực rộng thùng thình rắn chắc kia”

“Tuấn, em thích anh, rất thích rất thích, cho dù Nhã Viện nói anh coi em là nữ hầu gái, nhưng em vẫn thật vui sướng khi được ở bên anh.”

Có lẽ đây là lần cuối cùng được ôm người đàn ông mình yêu mến, cô

quyết định sẽ ôm cho đủ, sau đó, bắt đầu từ ngày mai, cô sẽ cùng anh

chia tay.

“Cô nàng ngốc.”

Hạ Tuấn Bình ôm cô, một lòng theo hỉ nộ ái của cô phập phồng. sinh lý trong người anh, nếu thiếu cô, khẳng định sẽ không thú vị, hơn nữa anh

cũng sẽ không có cách nào thích ứng.

Cho dù cái đầu của cô nhỏ thật nhỏ, nhưng lực đạo ôm người thật ra không hề nhỏ. Anh có chút buồn cười mà nghĩ,

tùy ý để cô gắt gao ôm lấy anh.

Xem ra anh phải lập tức tiến hành, bởi vì anh không muốn nhìn thấy cô một lần nữa vì mình mà rơi lệ

Đứng ở phía s