XtGem Forum catalog
Ác Ma Chi Sủng

Ác Ma Chi Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324210

Bình chọn: 7.5.00/10/421 lượt.

làm khó nói,“Ăn món điểm tâm ngọt anh sẽ biến mất nga !”

Lắc đầu ngừng lại, gắt gao ôm lấy anh,“Không được…” Trong mắt dần dần tụ hơi nước, trên mặt tất cả đều là giãy dụa, bộ dáng đáng thương làm

cho Tư Minh Dạ một trận đau lòng, biết chính mình có chút quá đáng nhưng anh cũng muốn biết tình yêu của cô, muốn biết anh ở trong lòng cô rốt

cuộc có bao nhiêu quan trọng.

Nhưng nhìn cô bộ dáng đáng thương lại lập tức mềm lòng, quên đi, dù

sao bất kể như thế nào anh cũng sẽ đem cô cột vào bên người !

Đang lúc anh chuẩn bị bỏ qua, Hạ Duy Y lại sau khi từ chối một phen,

nước mắt lưng tròng, vẻ mặt không muốn nói,“Em từ đây về sau không cần

ăn món điểm tâm ngọt, còn anh không thể không thấy nga !”

Tư Minh Dạ dịu dàng ôm chặt cô, ở bên tai cô cam đoan nói,“Anh vĩnh

viễn cũng sẽ không biến mất, anh sẽ luôn bên cạnh em !” Chỉ cần như vậy

là tốt rồi ! Bất kể như thế nào, anh cũng sẽ không tiếp tục buông tay !

Hạ Duy Y ở trên vai anh cọ cọ, nín khóc mỉm cười,“Dạ tốt nhất !” Hoàn toàn không biết cô đã đem bản thân hoàn toàn bán đi triệt để !

Tư Minh Dạ thật không ngờ, cũng bởi vì anh lần này lấy chuyện món

điểm tâm ngọt để nói, Hạ Duy Y lại thật sự không chịu ăn món điểm tâm

ngọt nữa. Dỗ đến dỗ đi cuối cùng cô cũng như cũ không chịu ăn món điểm

tâm ngọt cô yêu nhất lúc không thấy được anh, chỉ có lúc ở cùng với anh

mới có thể cắn một miếng thật lớn. Giờ anh mới biết được hóa ra cô

thương anh, tuyệt không ít hơn so với anh yêu cô !

Hết chương 12.

Edit : Phương Thiên Vũ

Lúc này trên bàn cơm đang trình diễn một màn, Hạ Duy Y đôi mắt sáng

nhìn qua món điểm tâm ngọt ngon miệng, nuốt nuốt nước miếng, một bộ dáng rất muốn ăn.

Tư Minh Dạ khóe miệng cưng chiều nhếch lên, lại thấy cô một tay mãnh

liệt đẩy món điểm tâm ngọt ra, nhíu mày, dịu giọng hỏi,“Bé cưng, không

thích này sao ? Thế bảo đầu bếp đổi cái khác !”

“Không cần…” Hạ Duy Y ôm thắt lưng của anh, đem mặt chôn ở trong ngực anh, không nhìn tới món điểm tâm ngọt mê người kia, nói giống như tuyên thệ,“Em về sau cũng không muốn ăn món điểm tâm ngọt !”

Người nào đó hoàn toàn đã quên chính mình đã làm chuyện xấu, đối với

hành vi của Hạ Duy Y rất khó hiểu, đem đầu nhỏ ở trong ngực kéo ra, sờ

sờ khuôn mặt mịn màng của cô, dịu dàng hỏi,“Làm sao vậy ?”

Hạ Duy Y ôm chặt anh, bĩu môi nói,“Em không ăn món điểm tâm ngọt, anh cũng sẽ không thể không thấy !”

Tư Minh Dạ tay run lên, thì thào nói,“Đứa ngốc !” Gắt gao đem cô ôm

vào trong lòng, trong mắt là sự dịu dàng đến vô tận. [Vũ : cho ta một

soái ca như anh, bảo ta không ăn sầu riêng cả đời ta cũng chịu a

>’’<'>

“Dạ, không thể không thấy…”

Nhẹ vỗ về sợi tóc mềm mại của cô, Tư Minh Dạ ngực một trận nóng rực,

loại cảm xúc này chưa bao giờ có, làm cho anh chỉ có thể gắt gao ôm cô,

hận không thể đem cô tiến vào trong cơ thể.

“Sẽ không thể không thấy, đứa ngốc, anh không phải ở đây sao ?”

Hạ Duy Y khóe miệng nhếch lên, trên mặt là nụ cười thuần khiết xinh đẹp, là niềm vui thật sự phát ra từ nội tâm,“Dạ tốt nhất !”

Tư Minh Dạ nghiêng đầu hôn lên mặt cô một cái, bạc môi nhếch lên một

độ cong,“Bé cưng muốn ăn thì ăn đi, anh cam đoan sẽ không thể không thấy !”

Hạ Duy Y nghi ngờ nhìn anh, bĩu môi không chút nào thỏa hiệp,“Không cần !”

Tư Minh Dạ bất đắc dĩ, tuy rằng biết anh trong lòng cô quan trọng như vậy anh rất cao hứng, nhưng anh không nỡ cô bị một chút ủy khuất, dịu

dàng nói,“Anh đút em ăn được không ?”

Hạ Duy Y nhìn thấy món điểm tâm ngọt được đưa đến bên miệng, vẫn là

từ chối, quyết hướng đầu sang một bên, ôm cánh tay Tư Minh Dạ chặt thêm

một ít.

Tư Minh Dạ thở dài một tiếng,“Bé cưng…” Trong lòng có chút hối hận

sao lại chọn món điểm tâm ngọt để so sánh đây ? Hẳn là nên chọn Lãnh Dạ

Bạch !

“Bé cưng, anh để cho em ôm, nhất định sẽ không thể không thấy, được không ?”

Hạ Duy Y tiếng nho nhỏ hỏi,“Thật sao ?”

“Uh.”

Thấy anh khẳng định mà gật đầu, Hạ Duy Y lại nhìn thoáng qua miếng bơ trắng kia, nuốt nuốt nước miếng, giữa toàn bộ món điểm tâm ngọt cô

thích nhất bánh bơ ngọt, nhìn món bơ trắng kia liền muốn nuốt nó vào

bụng, ăn như thế nào cũng không cảm thấy ngấy !

Hạ Duy Y gắt gao ôm anh, sau đó vươn đầu lưỡi liếm liếm miếng bơ mê người kia, tầm mắt nhưng vẫn không có rời khỏi anh.

Tư Minh Dạ thân thể cứng đờ, Hạ Duy Y lập tức ôm chặt anh, nháy mắt

trở nên nước mắt lưng tròng, giống như anh lập tức sẽ biến mất đi.

“Ngoan, không có việc gì…” Anh chính là bị cô quyến rũ mà thôi, từ

sau khi Hạ Duy Y sợ tới mức chạy tiến vào phòng của anh thì từ đó đến

nay luôn cùng anh cùng chung chăn gối, có trời biết anh có bao nhiêu

muốn ăn cô nhưng lại sợ dọa đến cô, thật là có khổ nói không nên lời.

Qua một hồi lâu Hạ Duy Y rốt cục yên tâm, nhưng lại nhận thấy được

ánh mắt anh nhìn cô có chút… Cô cũng không biết hình dung như thế nào,

dù sao cũng làm cho cô cảm thấy có chút không được tự nhiên, ấp úng kêu

lên,“Dạ…”

Tư Minh Dạ áp chế xao động trong cơ thể, hướng cô cười cười, tỏ vẻ

chính mình không có việc gì rồi tiếp tục đút cô ăn món điểm tâm ngọt.

Rốt cục Hạ Duy Y sờ sờ bụng đã to, ă