Duck hunt
Ác Ma Chi Sủng

Ác Ma Chi Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324271

Bình chọn: 9.5.00/10/427 lượt.

cậu ta nhất, trong lòng anh suy nghĩ có nên điều Lãnh Dạ Bạch đi hay không.

Hạ Duy Y sờ sờ đầu Tiểu Hùng, có chút khó xử nói,“Nhưng em thích Tiểu Bạch !”

Tư Minh Dạ không vui mấp mím môi, nhìn cô ủy khuất rụt bả vai, lại

không đành lòng nổi giận với cô, chỉ có thể buồn bực trong bụng tức chết mình.

Hạ Duy Y vụng trộm liếc mắt anh một cái, đưa tay kéo kéo ống tay áo

của anh, ngập ngừng nói,“Dạ, anh đừng tức giận, Tiểu Bạch là anh trai,

không giống nhau!”

Ân ? Tư Minh Dạ có chút kinh ngạc nhìn cô, sao đột nhiên cảm thấy cô trở nên thông minh vậy ?

Thấy anh như cũ không nói lời nào, Hạ Duy Y đưa tay ôm lấy anh, nước

mắt lưng tròng nhìn anh, như con chó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ.

Tư Minh Dạ đưa tay ôm cô, trìu mến nói,“Đứa ngốc… Anh sẽ không giận em !”

*****

Tập đoàn Vũ Văn, sau bàn công tác, Vũ Văn Lạc lười biếng dựa vào ghế xoay, mắt thờ ơ nhìn người phụ nữ trước mặt.

Doãn Hi An vẻ mặt cười đến như quyến rũ, lắc lắc thân hình như rắn

nước chậm rãi hướng đi đến anh, mỗi bước đi quần áo trên người sẽ thiếu

đi một cái, khi đứng ở trước mặt anh đã trần như nhộng.

Doãn thị nay đã bị tập đoàn Vũ Văn tóm lấy, cô cũng không còn là đại

tiểu thư gì, mà cô giống như cô gái được chiều chuộng, ngoại trừ phá sản ra thì cũng không còn gì cả. Doãn thị giải quyết xong, cô liền lên kế

hoạch tiếp cận một viên kim cương, vốn cô rất xem trọng là Tư Minh Dạ,

tiếc rằng đến tập đoàn Tuyệt Thế đợi đã nhiều ngày cũng không thấy bóng

dáng của anh, vì thế liền đem ánh mắt đặt trên người Vũ Văn Lạc, nói đến Vũ Văn Lạc này so với Tư Minh Dạ cũng không kém bao nhiêu.

Bàn tay mềm khiêu khích xoa trong ngực Vũ Văn Lạc, thanh âm mềm mại kêu lên,“ Tổng tài Vũ Văn…”

Vũ Văn Lạc trong mắt đều là châm biếm, trực tiếp đưa tay cầm lấy điện thoại trên bàn,“Bảo an…”

Doãn Hi An toàn thân không một mảnh vải bị bảo an kéo đi ra ngoài,

đối mặt chỉ trỏ của mọi người, đôi mắt xinh đẹp kia không chút nào yếu

thế trừng mắt nhìn trở về, nghiến răng nghiến lợi nói,“Vũ Văn Lạc, tôi

nhất định sẽ khiến cho anh hối hận !”

Mà Vũ Văn Lạc lúc này trong tay cầm điện thoại, đối với người bên kia điện thoại hỏi,“Vẫn không có tin tức sao ?” Nhận được đáp án của đối

phương, Vũ Văn Lạc đáy mắt xẹt qua một chút thất vọng, cúp điện thoại,

anh mệt mỏi xoa xoa thái dương, tầm mắt dừng trên ảnh chụp ở bàn làm

việc.

Dừng một chút, đưa tay cầm lấy, dịu dàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn

không tính là xinh đẹp kia, lúc trước khi Bối Nhi bảo anh để ảnh chụp

của cô ở trên bàn, anh là nói như thế nào đây ?

“Văn phòng là nơi làm việc, đem ảnh chụp của em đặt trên bàn anh sẽ

bị phân tâm !” Ha ha… Kỳ thật chẳng qua là anh lấy cớ, anh chỉ là cảm

thấy cô bộ dáng không đủ cảnh đẹp ý vui mà thôi.

Bây giờ cô biến mất không thấy, anh lại cam tâm tình nguyện đem ảnh

chụp của cô đặt ở trong tay, đây là ông trời trừng phạt anh đi ? Nếu là

như vậy, anh đồng ý! Nhưng phải tới khi nào thì mới có thể đem Bối Nhi

trả lại cho anh ?

Hít một hơi thật sâu, đem cảm xúc hậm hực này gạt ra, lại khôi phục thành Vũ Văn Lạc đa tình cũng không tình.

“Ầm”

Cửa phòng làm việc mạnh mẽ bị đập vào vách tường, Vũ Văn Lạc ngay cả

đầu cũng lười ngẩng lên, người làm càn như vậy nhất định là một trong

hai tên bạn xấu của anh.

Bùi Diệc trên mặt lộ vẻ ái muội tươi cười, lảo đảo đi đến trước bàn

làm việc của anh, không chút khách khí đặt mông ngồi xuống, vừa định

trêu đùa vài câu khóe mắt chợt lướt qua ảnh chụp trên bàn, lời đến miệng lại thu trở về, nhẹ giọng hỏi,“Vẫn là không có tin tức sao ?” Trong

lòng thở dài một tiếng, nói đến cùng chuyện này anh cùng Thiên cũng có

một chút trách nhiệm, bọn họ ai cũng không đoán được vị nhị tiểu thư của Kiều gia nghe nói từ nhỏ đã bị ức hiếp tính tình cư nhiên lại mạnh

liệt.

Vũ Văn Lạc nhìn Kiều Bối Nhi trong ảnh chụp, lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Bùi Diệc hỏi,“Tìm tôi có chuyện gì ?”

“Ha ha… Tìm cậu đi ăn uống say sưa a ! Lần trước để cho Thiên giúp

thu xếp, cậu ta nhất định sẽ bắt tôi khao một chầu, nhìn cậu tâm tình

không tốt, tôi sẽ tốt bụng mà giúp cậu quên hết !” Ai ! Một bên là lão

đại, một bên là anh em, thật đúng là đau đầu, đau đầu nhất là lão đại

còn bởi vì anh cùng Thiên quan hệ tốt, chuyên môn đem mọi chuyện quăng

cho anh, có ai đáng thương giống như anh vậy không ?

Nhưng nghe Liệt nói, lão đại mùa xuân đến, ha ha… Anh nhất định phải

tìm thời gian đi gặp chị dâu nhỏ tương lai. Đưa tay sờ sờ cằm, vẻ mặt bộ dáng trầm tư, không biết chị dâu nhỏ nhìn thấy anh có thể quăng lão đại nhào vào ôm ấp của anh hay không đây ?

Nghĩ là nghĩ như vậy nhưng có đánh chết anh, anh cũng không dám cùng lão đại tranh phụ nữ !

Vũ Văn Lạc nhìn anh vẻ mặt cười gian, nhíu mày cười nói,“Lại lên kế hoạch câu dẫn con gái nhà lành sao ?”

“Chậc… Lạc, giá trên thị trường của tôi kém như vậy sao ?” Làm ơn !

Anh đều là bị quyến rũ có được không? Nói xong, đột nhiên đứng lên,“Đi

thôi !”

Vũ Văn Lạc nhíu mày,“Bây giờ?”

“Chính là bây giờ !”

Chiếc Ferrari màu đỏ cùng Rolls-Royce màu đen chạy vượt qua sát bên

người, Bùi Diệc ơ một tiếng, Vũ Văn Lạ