
tượng cuộc sống từ nay về sau , mỗi ngày đều lập lại chuyện tối qua với anh , cô thật cảm thấy ghê tởm ..
Nói cô đơn thuần cũng được , đần độn cũng được nhưng cô hoàn toàn không thể đổý , đúng vậy , cô mặc kệ ! hiện tại cô sẽ chạy xa nơi này , thoát ra khỏi ác ma , chạy càng xa càng tốt ..
Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm vội vàng nhặt quần áo mặc lên người , sau đó mở nhẹ cửa đi ra , tự do chạy đi.
Chờ đến khi cô phản ứng lại thì đã ngồi lên xe bus về nhà .
Lâm Khả Tâm nhìn ra cửa sổ , nếu như nhịp đập của con tim không nhắc nhở cô thì chuyện xảy ra 2 hôm nay cô tưởng chỉ là giấc mộng ..
Cho đến khi đến trạm xe bus , cô đắm chìm trong ý nghĩ trốn đi ..
Trên đường về nhà , cô lấy tay che ngực lại , làm cho nhịp tim đập bình thường , không chỉ thế cô còn an ủi bản thân " Được rồi , đến đây rồi , ác ma kia sẽ không đuổi theo nữa , này tất cả coi như là giấc mộng thôi. . . . . ."
Mà sỡ dĩ cô nghĩ vậy là vì không biết tư liệu của cô đã bị Tư Đồ Viêm biết rõ tất cả Đang lúc cô bình tĩnh lại , đột nhiên xuất hiện cảnh tượng làm lòng cô đau thắt
…Cách đó không xa , một đôi tình nhân thân thiết đang đi tới trước mặt cô mà hai người đó không ai khác chính là Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa
Thoe bản năng , cô hướng một góc chạy trốn , muốn né tránh hai người họ ... tiếng nói của bọn họ càng lúc càng gần , ngay tại lúc cô vào cua quẹo thì Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa dừng cước bộ ở khúc gần kề.
"Thiếu Kiệt anh xem , bên kia có xe kem kìa" Hách Sa Sa chỉ vào đườn đối diện , giọng nói ngọt nào có chút làm nũng , đó là phương thức phụ nữ khoe hạnh phúc khi họ đang yêu.
"Nếu Sa Sa thích , anh sẽ đi mua cho em ăn." Giọng nói của Cố Thiếu Kiệt cũng tràn ngập sủng nịch.
Nghe cuộc đối thoại của đôi tình nhân , lòng của Lâm Khả Tâm như bị cắt ra từng mảnh .
" Cố Ca Ca. . . . . ." Theo thói quen , Lâm Khả Tâm hô một tiếng , nhưng lúc này Cố Thiếu Kiệt còn không đáp lại
"A, Thiếu Kiệt ca ca , em nghe giống như là giọng của Khả Tâm tỷ?" Hách Sa Sa bỗng nhiên mở miệng , trên mặt đầy nghi ngờ.
Không nghĩ tới âm thanh của mình làm cho Hách Sa Sa nghe được , trong nháy mắt Lâm Khả Tâm cứng đơ , những ý nghĩ đều bỏ lại sau lưng .
Nghe được lời nói của Hách Sa Sa , Cố Thiếu Kiệt nhìn xung quanh nhưng không thấy gì vì thế anh cười sờ sờ đầu của Hách Sa Sa , ôn nhu nói: " Sa Sa , Khả Tâm làm sao ở đây được? Có phải em nhớ cô ấy quá nên nghe lầm không?"
"Nhưng mà. . . . . ." Hách Sa Sa không vui , rõ ràng vừa rồi là âm thanh của Khả Tâm Tỷ , như thế nào có thể nghe lầm?
Vì chứng minh mình đúng nên Hách Sa Sa cố gắng tìm kiếm thân ảnh của Lâm Khả Tâm , nhưng bởi vì Khả Tâm trốn đi nên cuối cùng không tìm được .
"Được , có lẽ em nghe lầm" Hách Sa Sa gục đầu , bộ dạng chịu thua
Nhưng giống như Hách Sa Sa nhớ tới cái gì liền giữ chặt cánh tay Cố Thiếu Kiệt , ánh mắt tò mò: " Đúng rồi Thiếu Kiệt ca ca , hôm trước Khả Tâm Tỷ tìm anh là có chuyện gì?"
Câu hỏi quá đột ngột của Hách Sa Sa , Cố Thiếu Kiệt trừng mắt , mà một bên Lâm Khả Tâm nghe lén được cũng đổ đầy mồ hôi
"Thật ra. . . . . ." Cố Thiếu Kiệt dừng một chút , vẫn quyết đình nói sự thật cùng Hách Sa Sa
"Hôm đó Khả Tâm tìm anh để thổ lộ nhưng cô ấy không biết chuyện em và anh yêu nhau."
Nghe Cố Thiếu Kiệt nói vậy , Lâm Khả Tâm khiếp sợ bịt miệng lại .. cô thật không ngờ Cố Thiếu Kiệt đem tất cả nói cho Hách Sa Sa biết , nói xem từ nay về sau cô đối mặt với Sa sa thế nào?
Bất quá cũng khó trách , Cố Thiếu Kiệt là người thành thực , huống chi anh yêu Hách Sa Sa ,thì làm sao nối dối Sa Sa được?
Nghe lời nói đó , Hách Sa Sa cũng không khỏi trừng to mắt: " Cái gì? Anh nói gì? Khả Tâm Tỷ thích anh?"
"Ừ. . . . . ." Cố Thiếu Kiệt gật gật đầu
"Trời , vậy anh trả lời thế nào?" Hách Sa Sa có chút lo lắng hỏi , muốn biết tâm ý
Cố Thiếu Kiệt.
"Anh cự tuyệt cô ấy , hơn nữa cũng nói cho cô ấy chuyện của anh và em." Nói đến này , Cố Thiếu Kiệt không khỏi nhớ tới sắc mặt của Lâm Khả Tâm sau khi anh cự tuyệt , không hiểu vì cái gì mà trong lòng cũng ẩn ẩn sự đau đớn ..
Nhìn ánh mắt phức tạp của Cố Thiếu Kiệt , Hách Sa Sa đẩy đẩy cánh tay của anh "Thiếu Kiệt ca ca , sao anh lại biểu tình vậy ... anh không phải thích Khả Tâm Tỷ và hối hận ở cùng chỗ với em?" Hách Sa Sa vừa nói vừa nhìn Cố Thiếu Kiệt , nước mắt cũng bắt đầu ngưng tụ lại sắp rơi xuống
"Sa Sa , em thế nào nghĩ vậy?"
"Em chỉ sợ thôi. . . . . .Ai bảo bình thường anh luôn quan tâm Khả Tâm Tỷ?" Hách Sa Sa càng ói càng uỷ khuất.
Thấy Hách Sa Sa sắp khóc , Cố Thiếu Kiệt lấy khăn tay đưa cho Hách Sa Sa lau nước mắt , thời điểm làm động tác này , Cố Thiếu Kiệt bỗng nhớ tới chính mình không biết đã bao nhiêu lần đưa cho Lâm Khả Tâm để lau nước mắt ..
Đương anh nhìn Hách Sa Sa thành Lâm Khả Tâm , sau một lúc , hồi phục lại tinh thần chỉ thấy Hách Sa Sa đang mong chờ nhìn anh , chờ mong anh cấp cho cô một đáp án.
Thanh giọng , Cố Thiếu Kiệt khuyên Hách Sa Sa: " Sa Sa, anh chỉ xem Khả Tâm là em gái , em đừng nghĩ quá nhiều".
Nhưng mà sự ghen tuông của phụ nữ làm cho Hách Sa Sa không thuận theo mà buông tha.
"Nhưng mà , ai