
mang theo ý cười.“Về sau còn gọi anh là tổng tài?”
Về sau? Đường Tiểu Oánh mở mắt, đầu nàng từ lúc ở phòng khách vào đây đều trống rỗng. Nhìn thân thể hai người dính sát vào nhau nhất thời
nàng lại đỏ mặt, nhiệt độ cơ thể tăng cao.
Hắn tuyệt đối là cố ý.
“Đừng khẩn trương, anh sẽ nhẹ nhàng.” Hắn lại hôn môi nàng.
“Tổng tài……” Hắn hôn hảo ôn nhu, ngữ khí cũng vậy.
Khuôn mặt có chút bật cười.“Nơi này không phải văn phòng.” Hắn lại hôn hai má nàng.
Khuôn mặt đỏ hơn, Đường Tiểu Oánh thẹn thùng sửa miệng,“…… Hạo Trạch.”
Sau khi nàng kêu tên hắn, hắn cho nàng một cái hôn khen thưởng, làm nàng mới nếm thử tình dục……
Một lúc sau Đường Tiểu Oánh từ phòng tắm đi ra, thấy nam nhân kia nằm trên giường nhìn mình chằm chằm làm lòng nàng chấn động, khẩn trương
không thôi.
Tôn Hạo Trạch không biết nàng muốn đứng ngốc trước cửa bao lâu, bất
quá như thế hắn lại được hảo hảo thưởng thức cảnh đẹp nàng mặc áo sơ mi
một phen. Bây giờ hắn mới biết nguyên lai nữ giới mặc áo sơmi của nam
nhân là đáng yêu gợi cảm như vậy. (TN: ta cũng thích vầy nhưng chưa đc
thử bg =)) )
Tuy nàng không cao nhưng lại có một đôi chân tuyết trắng thẳng tắp.
Cách áo sơmi, hắn nhìn thấy rõ ràng nụ hoa vì không mặc nội y mà thoáng
ẩn hiện, phiến tình vô cùng.
Hắn vẫy tay: “Lại đây.”
Nàng thấy dục vọng rõ ràng trên mặt hắn nhưng lại ngoan ngoãn đi qua
đi giống như bị cái gì mê hoặc. Đặt tay vào long bàn tay to, nàng chợt
bị kéo lên giường ngồi trên đùi hắn, hai người bắt đầu hôn nồng nhiệt.
Thực ra nàng thực thích hắn hôn, dù là ôn nhu hay là cuồng dã giống
như bây giờ đều làm cho nàng tim đập nhanh hơn. Nàng hôn đáp lại cho hắn biết nàng có bao nhiêu thích hắn.
Ôm lấy chiếc eo thon, hắn muốn nàng, hành động càng cuồng dã hơn.
Đường Tiểu Oánh ôm lấy vai hắn, đón nhận những mạnh liệt cướp đoạt từ
hắn. (TN: *toát mồ hôi* làm cái đoạn nầy khó a ;…;)
Đường Tiểu Oánh trong đầu đột nhiên hiện lên lời nói của La Duẫn Hàm – ‘nam nhân trên giường sẽ biến thành dã thú, không đem ngươi tra tấn
chết khiếp sẽ không thỏa mãn.’ Hiện tại nàng đã hoàn toàn hiểu được lời
này.
Đến khi nam nhân của nàng rốt cục cũng thỏa mãn, nàng cả người yếu đuối vô lực nằm sấp trong long hắn thở gấp không thôi.
Tôn Hạo Trạch ngực phập phồng, bàn tay to ôm nàng, đặt nàng nằm
xuống, thủy chung chưa rời khỏi cơ thể nàng. Nhìn nàng đôi mắt phiếm lệ
vụ sương, hắn không thể di dời tầm mắt. Hắn rất biểu tình ý loạn tình mê của nàng lúc này, làm hắn dâng lên một cỗ cảm xúc vô cùng thỏa mãn.
Cả một đêm nam nữ trên giường giao triền không chút tách rời, mùi
kích tình tràn ngập không gian, nhiệt độ không giảm cho đến tận sáng hôm sau Buổi sáng hôm sau thời tiết sáng sủa, ánh mặt trời ấm áp.
Trong lúc ngủ mơ Đường Tiểu Oánh nghe được âm thanh lạch cạch. Nàng
hơi hơi mở mắt, thấy Tôn Hạo Trạch đứng trước tủ thay quần áo.
“Tổng tài?”
Nàng ban đầu là ngây người một chút, sau đó nhớ ra nơi này không phải phòng của nàng. Thấy hắn đã thay quần áo xong đang đi tới, nàng nhanh
kéo cao chăn ngồi dậy.
“Đánh thức em sao.” Tôn Hạo Trạch ngồi vào mép giường, hôn hai má nàng.
“Tổng tài, anh định đi ra ngoài?”
“Vừa tỉnh ngủ đã quên tối hôm qua đã nói như thế nào sao?” Hắn khẽ dí cái trán của nàng, động tác vô vàn ôn nhu.“Về sau tổng tài chỉ kêu ở
văn phòng.”
“Dạ, Hạo Trạch.” Đường Tiểu Oánh mặt ửng đỏ, nàng còn chưa quen động tác thân mật như vậy.
“Cái này với ‘Vâng, tổng tài” có gì khác nhau? Về sau không cần thêm ‘Dạ’. Đừng quên, em là bạn gái của anh.”
“Dạ, em đã biết……” lại ‘dạ’ nữa rồi, nàng ngượng ngùng cười.
“bây giờ anh muốn đến hội trường một chút, giữa trưa mới có thể trở
về, em cứ ngủ tiếp.” Tối hôm qua hành nàng mệt chết, xem mặt nàng còn có vẻ mệt mỏi.
“Ưm.” Thật ra thì nàng rất muốn ngủ.
Hắn giọng nói có phần quan tâm lẫn ảo não nói:“Em không thoải mái sao? Tối hôm qua anh hơi quá đà.”
Đêm qua hắn như biến thành con thú thoát cương không khống chế được
dục vọng quá mức mãnh liệt trong cơ thể, muốn nàng một lần lại một lần
nữa.
Nghe hắn nhắc tới chuyện tối qua, trên mặt nàng đỏ càng đỏ thêm, vội vàng cúi cúi đầu.
Thấy nàng bộ dáng đơn thuần thẹn thùng, hắn nhịn không được ôm chặt
nàng trong lòng, muốn dựa gần nàng hơn. Thật là đáng yêu, làm cho người
ta rất thích nha.
Đường Tiểu Oánh ngoan ngoãn nép trong lòng hắn, khóe miệng cười yếu ớt gợi lên một chút hạnh phúc ngọt ngào.
“Em làm anh thật không muốn ra ngoài, muốn quay lại giường a.” Nhìn thấy nàng lộ ra biểu tình kinh ngạc, hắn liền bật cười.
Ý thức được hắn đang nói đùa, Đường Tiểu Oánh cũng ngốc ngốc cười theo, ngọt ngào mà xinh đẹp.
“Anh thật sự muốn quay lại giường.” Không phải nói giỡn.“Anh phải đi rồi, em ngoan ngoãn ở trên giường chờ anh biết không?”
“Dạ…… Ách, em là đâu có….”
Tôn Hạo Trạch cúi xuống hôn nàng lần cuối rồi mới ra khỏi phòng.
“Aizz, mệt mỏi quá nha!” Nàng nằm trở lại trên giường duỗi thẳng chân tay, vẫn cảm thấy quá mệt mỏi.
Vừa mới nhắm mắt lại liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại của nàng
vang lên, nghĩ lại, có lẽ là đặt trên bàn ngoài phòng khách.
Sợ l