
ộn thần chú gọi sét. Lúc
Kun phát hiện ra, hét lên một cái thì đã muộn. Vy Vy giật mình, chĩa
thẳng ngón tay đang chỉ vào chiếc nồi thuỷ tinh vào Kun. Thế là cậu nhóc hứng hết tất tật cái cảm giác tê tê, cái mùi khét khét.
Vy Vy nhe răng cười với Kun. Cô đâu biết là mình đọc nhầm chứ. Chỉ định làm thế cho nhanh thôi. Ai dè…
Sau mấy ngày vật lộn với 2 cô nương vống nhất trần, Kun cuối cùng
cũng có thể chỉ dạy cho 2 cô nàng làm nên sản phẩm. Lúc 2 cô nàng cười
toe đưa cho Ken với Avi 2 bịch sô cô la được gói rất đẹp mắt, Kun cũng
nhận được một bịch của 2 cô học trò.
Avi đón gói sô cô la từ tay My My. Hồi trước ở trên thiên đường, nhìn xuống trần gian ngày Valentine, thấy mấy đôi trai gái hay tặng nhau sô
cô la, cậu cũng có lúc thèm muốn được nếm thử. Hôm nay là Valentine. Lúc đầu Avi không biết. Lúc tặng sô cô la cho Avi, My My nói quà Valentine, cậu mới biết. Avi không nói gì, chỉ cười cười ôm My My vào lòng, thì
thầm lời cảm ơn.
Trái với Avi, lúc Ken nhận được sô cô la của Vy Vy, cậu ngẩn người một lúc, sau đó nhìn Vy Vy với ánh mắt trong veo, hỏi cô.
-”Vy Vy. Không có độc đấy chứ?”
Vy Vy đến bó tay với Ken. Cô đảo tròn con mắt. Mặc dù biết cậu nhóc
ngờ nghệch này không biết valentine là gì, thế nhưng công sức cô bỏ ra
mà dám bảo thuốc độc, đúng là không chấp nhận được. Cô thở dài, thôi
không tặng sô cô la nữa. Thế nhưng chưa kịp rút bịch sô cô la lại, Ken
đã nhanh tay chụp mất, mở ra ăn ngon lành, còn cười híp mắt, nói với cô.
-”Quà của Vy Vy thì dù có là thuốc độc anh cũng ăn. Huống hồ là quà cho tình nhân.”
Vy Vy nguýt dài một cái. Chắc là đã được Avi rỉ tai về ngày
Valentine. Vậy mà còn làm ra vẻ true ghẹo cô. Mặc dù vậy, Vy Vy cũng cảm thấy rất vui. Tấm lòng của mình có người đón nhận nồng nhiệt như vậy,
Vy Vy cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng có lẽ cũng vì vui, Vy Vy không
để ý, trong đáy mắt Ken có chút gì đó, cơ hồ như buồn.
CHAP 15: Đụng độ Chó 3 đầu Cerberus
Vừa ra tết, Vy Vy đã tất bật đến lớp. Vì là năm cuối cấp nên thời kì
học kì hai rất vất vả. Chuyện chọn trường không có gì lăn tăn. Vy vy
quyết định nghe theo ba mẹ thi vào ngành Kinh tế đối ngoại, sau này về
công ty ba làm việc. Gì thì gì, dù là nữ nhân của Quỷ cũng phải kiếm
tiền mà sống. Vy Vy có chết cũng không thể uống máu mà sống, cũng không
thể dùng phép biến giấy thành tiền như Ken, cái này chẳng khác gì lừa
đảo. Ken bị Vy Vy cấm ra ngoài, mặc dù bất đắc dĩ, nhưng sau đó cũng
phải ngoan ngoãn ở nhà đề phòng bị Quỷ Vương đánh hơi được.
-”Vy Vy.” Vừa tới lớp, My My khều khều Vy Vy, mắt hấp háy cười.
-”Sao thế?”
-”Để Ken ở nhà không sợ cậu ta phát chán àk?”
-”Chán cũng phải chịu thôi. Ra về sẽ mua sô cô la cho cậu ta”
Vy Vy cười cười nhún vai. Từ hôm valentine tới giờ, ngày nào Ken cũng ý ới đòi ăn sô cô la. Lúc đầu còn kén chọn bắt Vy Vy làm, sau đó Vy Vy
bảo không làm nữa, mua về mà không ăn thì từ nay cấm tiệt. Thế nên cậu
ta bây giờ đành ngậm ngùi ăn sô cô la Vy Vy mua về. Nhưng dù sao cũng
phải nể phục Ken. Dáng người ác quỷ quả thật là mê hoặc lòng người. Mặc
dù ăn không ít sô cô la nhưng tuyệt nhiên không hề béo lên. Về điểm này
phải thừa nhận là Vy Vy rất khâm phục.
Ngày hôm đó là ngày mà thời tiết trở nên kì lạ nhất trog đời Vy Vy.
Sáng sớm rõ ràng là trời rất trong. Đến một chút mây cũng không có. Thế
nhưng đến trưa, mây ở đâu đã ùn ùn kéo đến. Nhà trương vốn dĩ cho rằng
đây chỉ là một trận mưa nhỏ thôi. Thế nên các buổi học vẫn diễn ra bình
thường. Sau giờ ăn, Vy Vy vừa về tới cửa lớp đã gặp ngay một người, phải nói là người mà cô bây giờ ngại gặp gỡ nhất.
Luke hình như đến tìm cô. Cứ ngó nghiêng vào trong lớp. Sau đó như ra chiều thất vọng, định quay đi. Vy Vy lúc đó trên miệng đang gặm dở cây
xúc xích, thấy Luke quay lại kinh ngạc khi thấy mình, lập tức đến nhai
cũng không muốn nữa. Thật mất mặt quá. Hình tượng của Vy Vy có lẽ sụp đổ ghê gớm lắm. Đường đường là thiên kim đại tiểu thư, thế mà lại ăn uống
như thế này.
-”Vy Vy.” Luke dường như không để ý đến khuôn mặt Vy Vy đang chuyển hồng, cất tiếng gọi. Cậu chàng có
vẻ đỡ hơn lần gặp gần đây nhất. Ít ra thì đã có phần chăm chút bản thân rồi.
-”Ơ. Anh tới tìm ai hả????”
-”Tất nhiên là tìm em. Vy Vy. Chúng ta tìm chỗ nào nói chuyện.”
Sân cỏ sau trường luôn là nơi lí tưởng để nói chuyện. Nơi này vốn dĩ
là nơi Vy Vy thường lui tới lúc buồn. Cũng ít người ra đây, thế nên chỗ
này trước kia thường được trưng dụng làm chỗ nghỉ trưa cho Vy Vy với My
My. Vừa ra đến sau trường, Luke đã đem ánh mắt ảo não nhìn Vy Vy.
-”Vy Vy. Em thật sự nhẫn tâm như vậy àk?”
-”Luke. Chuyện này em thật lòng xin lỗi. Thế nhưng nếu tiếp tục, em thật lòng sẽ rất áy náy với anh.”
-”Anh không cần biết. Vy Vy. Có phải là em giận anh chuyện gì? Trước đó còn rất vui vẻ với anh mà?”
-”Không phải. Luke. Đừng nói chuyện này nữa được không? Em đã có
người khác rồi. Thật đấy. Nếu có thể, chúng ta có thể làm bạn không?”
-”Không thể. Vy Vy. Đừng lừa anh. Anh biết em chỉ lừa anh thôi.”
-”Luke. Anh đừng như thế…”
Nhìn thấy Luke đau lòng vì mình như thế,