Teya Salat
Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210023

Bình chọn: 9.00/10/1002 lượt.

Đức Duật đều cảm

kích mình, Na Lan Đức Duật muốn không nương nhờ mình cũng không được.

Nếu như Tâm Di ở trên triều nói muốn lấy Na Lan Đức Duật, ông ta sẽ hết

sức nói giúp cho họ, nếu như Tâm Di không nói ra, ông cũng sẽ nghĩ cách

để Na Lan Đức Duật làm phò mã. Cách này chính là sở trường của Na Lan

Đức Duật, tỉ võ chiêu thân!

Ông ta vừa nói xong, Khang Hy lập tức đồng ý, "Không sai, không sai,

cháu đã hơn 20 tuổi rồi, cái tuổi này sớm đã làm ngạch nương của vài đứa rồi. Nói xem, con muốn thế nào?" Khang Hy xem ra là đã rất khoan dung

rồi. Đổi lại là người khác, ông căn bản không cần phải hỏi ý kiến của

người đó đâu.

Đề nghị của Dận Chân đã làm đảo lộn toàn bộ kế hoạch ban đầu của Tâm

Di, cô định một mình thưa chuyện với Khang Hy, không có mặt của người

khác dễ nói chuyện hơn, bây giờ thành ra thế này, Tâm Di chưa có cách

gì, cô cúi đầu, tức giận, "Dận Chân, tên khốn, sao không hỏi trước tôi,

đang ở trước mặt bá quan văn võ, tôi có thể nói tôi thích Na Lan Đức

Duật sao? Thế thì hỏng bét rồi!"

Tâm Di không nói, Dận Chân biết cô không nói ra được, liền giải vây cho cô, "Hoàng A Mã, cách cách xấu hổ đấy!"

Khang Hy cười ha ha "Nếu con không nói, Trẫm làm chủ nhé!"

"Không được!" Tâm Di lo lắng, nếu để Khang Hy chỉ hôn lung tung, cô

phải ôm hận cả đời rồi, thời đại Thanh triều lại không có chế độ ly hôn, vội nói: "Con... anh ta phải khôi ngô tuấn tú phóng khoáng, văn võ song toàn, tài trí hơn người."

Khang Hy tán thành: "Đúng, không như thế thì không thể kết hôn với

con, nhưng mà, làm thế nào mới có thể xem là đạt các tiêu chuẩn đó?"

Tâm Di điềm tĩnh nói, "Con có một sáng kiến, không biết Hoàng Thượng có đồng ý không?"

"Con cứ nói!"

"Con muốn Hoàng Thượng tổ chức cuộc thi đấu kén rể cho con!"

"Thi đấu kén rể! Cách thức thế nào?" Khang Hy quả thật là người thích náo nhiệt.

"Cháu muốn kén rể trên toàn quốc. Điều kiện là nam nhân chưa kết hôn

dưới 35 tuổi, nếu qua được 3 ải của cháu, chính là chồng của con!"

Tâm Di vừa nói ra những lời này, quần thần không giữ được lễ nghi

nữa, lập tức bàn tán xôn xao, gia đình họ ít nhiều cũng đều có nam nhân

như vậy, cho nên ai cũng có ý muốn giành được ngôi vị phò mã này, một

người vinh hiển, cả nhà vinh hiển!

Dận Chân cười thầm "Ha ha, cách nghĩ khá giống ta, nhưng hình như có khó hơn một chút!"

"Này... đây là triều đình, không phải cái chợ. Muốn bàn tán các ngươi bãi triều hãy bàn, nghe cách cách nói xong đã!" Khang Hy nghe tiếng rì

rầm trên triều, biết bọn chúng đang nghĩ gì, đang nói gì.

Mọi người lập tức yên lặng ngay, nghe Tâm Di nói tiếp "Ải thứ nhất,

cháu tới gặp mặt, chỉ cần cháu thấy hợp nhãn là có thể vào ải thứ 2."

"Ải thứ hai là gì vậy?" bây giờ Dận Chân còn phấn khích hơn ai hết.

Dận Tự vẻ kỳ quái liếc Dận Chân một cái, nghĩ bụng, "Ngươi lại càng không hợp yêu cầu, phấn khích cái gì chứ?"

"Ải thứ 2 chính là tỉ võ. Đừng cho rằng là đánh qua đánh lại thông

thường. Trong vòng này có 3 hạng mục là cưỡi ngựa, bắn cung và hai người song đấu với nhau. Chỉ cần qua được 2 hạng mục bất kì trong số đó là có thể tiến vào ải thứ 3."

"Ải thứ 3 chắc là thi văn?" Khang Hy hỏi.

"Vâng!" Tâm Di không nói thi văn là thi những gì, chính vì cô không

nói, cho nên sau đó rất nhiều người đều suy nghĩ vấn đề theo hướng thông thường, kết quả là sai một li đi một dặm.

"Hay, hay lắm! Cứ làm thế đi!" Khang Hy lập tức đồng ý, giao cho Dận Chân đi lo liệu việc này.

Sau khi bãi triều, các đại thần cũng không chú ý cái gì, tụm năm tụm ba, bàn tán xôn xao.

Trong đám đó có một người vui nhất, không phải Dận Chân, ai thế? Na

Lan Hoằng! Ông thấy những điều kiện của Tâm Di đều hợp với con trai

mình, ha ha! Nhìn thế nào cũng thấy rất phù hợp. Lòng vui như hội, chỉ

là không nói ra. Ông đâu có ngờ rằng, Tâm Di căn bản là dựa vào các ưu

thế của Na Lan Đức Duật để đưa ra các điều kiện đó.

Tiết Ngôn quả nhiên cũng nghĩ như vậy, nói với Na Lan Hoằng "Na Lan

huynh, mau đi báo danh cho con trai huynh, cơ hội tốt thế này đừng bỏ

lỡ. Nếu như huynh có thể kết thông gia ở nơi cao quý này, tôi cũng có

thể hưởng lây chút vẻ vang!"

Na Lan Hoằng cười đáp "Nếu được như vậy, tôi cũng sẽ không quên người bằng hữu như huynh, nhưng mà, người tham gia nhất định đều là những

người ưu tú, tôi sợ Duật nhi chưa chắc có thể thắng được!"

"Theo bản Vương thấy, ưu thế của Na Lan Đức Duật rất vượt trội!" Dận Chân không biết từ đâu bước ra.

"Ồ, Vương gia!" Na Lan Hoằng vội vàng chào.

"Thế nào? Hay là cũng cho con trai ngươi đi thi thử xem?" Dận Chân cười nói.

"Vương gia quá khen rồi, con trai thần chỉ sợ không có được vận khí tốt như vậy!" Na Lan Hoằng khách khí đáp.

"Ha ha, Na Lan Hoằng, bản Vương xem tướng mạo, con trai ngươi có vận

khí tốt hơn hết thảy mọi người!" Dận Chân nói ra một câu không đầu không đuôi như vậy, sau đó bỏ đi, để lại Na Lan Hoằng và Tiết Ngôn không hiểu gì hết đứng trơ ra giữa đường.

"Hai vị đại nhân có thể nhường đường cho tôi không?" Tâm Di nói từ phía sau họ.

Hai người vội quay người, "Cách cách!"

"Tiết đại nhân, gia đình ngài hình như không có n