Teya Salat
Ai Đã Mang Đi Khúc Sênh Ca

Ai Đã Mang Đi Khúc Sênh Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322991

Bình chọn: 10.00/10/299 lượt.

đất chứng giám, ta phụ giai nhân, ắt gặp trời phạt.

Hoắc Tiểu Ngọc chỉ cười, chẳng hề ngăn cản lời thề độc của hắn.Đối với nàng, tình yêu tốt đẹp nhất, chẳng thể nào dựa vào đôi ba lời thề hoa mỹ để chứng minh.

Lúc đó, Lý Ích chính trực thi đậu trạng nguyên.Cả nước trăm lời đồn xa về tài tử này, từ đó hắn trở thành mộng ước bạch mã hoàng tử trong lòng thiếu nữ ở thành. Một khi nàng thấy được điều đó, bản thân làm sao có thể được dễ dàng, phải thận trọng hơn rất nhiều.

Nữ nhân luôn tình nguyện tin vào những lời nói dối, cũng không chịu chấp nhận sự thật.

Tết hoa đăng rằm tháng giêng. Lơ lửng trên không thành Trường An, pháo hoa đầy trời. Các thiên kim công tử môn đăng hộ đối, chong đèn gặp gỡ. Tình chàng, ý thiếp. Lý Ích mua đôi mặt nạ chiến binh Côn Lôn trên quầy hàng.

Hắn nói, chiến binh Côn Lôn, đại diện cho dũng sĩ.

Bọn họ mang mỗi người một cái.Hòa lẫn trong đám đông bình thường nhất, cảm nhận được Trường An thật to lớn, thật ấm áp, những hơi thở nồng nhiệt.

Đám đông chen chúc. Bỗng nhiên, tản ra.

Nàng nhìn thấy rất nhiều người mang mặt nạ Côn Lôn, người đến lại đi, đi lại đến. Lại không có một khuôn mặt, của lang quân Lý Ích.

Nàng đứng tại chỗ đó, đợi năm canh giờ.

Nàng cho rằng, hắn sẽ trở về tìm nàng. Không nghĩ đến, người tìm, là mẫu thân.

Nàng nói, nữ nhi, đừng đợi nữ. Lang quân Lý Ích sẽ không đến đâu.

Nàng không biết rằng, Lý Ích lúc này, đang nằm trong vòng tay ngát hương của mỹ nhân.

Mẫu thân nói, ở lâu Bảo Nguyệt thả hoa đăng, ta nhìn thấy Lý Ích. Hắn ôm Lộng Nguyệt , thân mật khắng khít.

Hoắc Tiểu Ngọc nhìn thấy mẫu thân phẫn nộ, gương mặt lo lắng, nàng bình tĩnh lại. Nàng nói, không thể. Hắn sẽ không làm như vậy. Buổi sáng hôm nay còn ngâm thơ tụng từ với con. Chẳng qua năm canh giờ mới ngắn ngủn trôi qua, chúng con chỉ là tạm thất lạc. Huống chi Lộng Nguyệt, sao có thể so sánh với con?

Mẫu thân không phải không thương tiếc. Bà nói, có lẽ, ngay từ khi bắt đầu, nên ngăn cản con tiếp cận hắn.

Hắn sẽ không mang cho con tình yêu, hãy tin tưởng ta.

Hoa Lộng Nguyệt là một nữ tử nổi danh xinh đẹp. Da thịt trắng nõn nà, mặt mày như tơ.

Bảo Nguyệt lâu là nơi bán tiếng cười số một kinh thành. Nàng ta xuất hiện trước mặt Hoắc Tiểu Ngọc ngăn bởi rèm châu ngọc, là một ngày sáng sớm mùa xuân. Chim chóc thay lông. Xuân về hoa nở.

Nàng ta nhất định là một người là dũng cảm. Tình yêu cho nàng ta dũng khí. Chỉ là, nàng ta còn non nớt, học còn chưa xong. Nàng ta chỉ nói thẳng, lang quân Lý Ích hiện ở trong nhà ta.Nữ tử phù hợp với chàng không phải ngươi. Ngươi xem, chàng tặng cho ta cái vòng độc nhất vô nhị ở Trường An này.

Hoắc Tiểu Ngọc hắt một chén nước. Nhìn thấy bọt nước từ trên mặt nàng ta, chảy trên mặt rơi xuống đất.

Biết rõ mình không nên tức giận với nàng ta. Lại nén không được, Lý Ích đã phản bội lại mình. Nữ nhân đều cho rằng, thương tổn bản thân mình, là một nữ nhân khác. Nàng nói, ngươi cút cho ta.

Nàng nói, nếu ngươi muốn chứng minh, hắn tới cùng là yêu ai, rất dễ dàng, chúng ta cùng nhau rạch mặt , xem hắn nguyện ý giữ ai bên cạnh liền hiểu rõ.

Nàng cho rằng Lộng Nguyệt rồi sẽ cự tuyệt. Không nghĩ, ý chí nàng ấy kiên quyết, nhặt lên mảnh vỡ chén trên mặt đất, rạch từng đường lên mặt.

Nháy mắt, trên gương mặt kia, máu đỏ sậm chảy ra. Nàng tựa hồ tin chắc, nam nhân đó, yêu chính là mình.

Thế bức đường cùng, Hoắc Tiểu Ngọc không cam lòng thua thiệt.

Hai gương mặt lấm lem đày máu, không còn xinh đẹp nữa. Lại chàng ngày thê lương.

Hai người chàng nghĩ càng sợ. Trong hai người, tất phải có một người rồi sẽ tuyệt vọng.

Chỉ là, không đoán được, tuyệt vọng, chính là cả hai người.

Lang quân Lý Ích lựa chọn rời xa. Không chọn một ai.Hắn ta đính ước với một nữ tử môn đăng hộ đối. Hắn nhìn các nàng nói, coi như ta chưa tùng qua lại với các nàng, cứ như vậy đi. Không đáng nhắc đến.

Nam nhân quả nhiên tuyệt tình , cho rằng mình không mang đi đám mây, lại không biết vô tình đã lưu lại trên đất đầy bụi bặm. Chờ cho hắn quên đi những người yêu hắn, chỉ còn người hận hắn, nhớ hắn.

Chỉ là, Hoắc Tiểu Ngọc, không muốn nhớ. Nàng lựa chọn hủy diệt. Lúc Lộng Nguyệt đối diện với Lý Ích, nàng hắt nước, giọt nước đã tràn ly rồi, khó mà quay đầu. Nàng ta nói, sau khi nàng ta chết, tất sẽ hóa làm lệ quỷ, ám theo phu thê hắn, cả đời cũng không được yên ổn.

Tình yêu trung trinh cứ như vậy mà đoạn tuyệt, nước mắt cũng không thể giữ nổi bước chân hắn. Hắn vẫn như cũ, tại Trường An thành, lấy Lư thị làm thê. Phụ lòng lại phụ tình.

Một nhà văn có thể sáng tác bài thơ tình ai oán nói lên nỗi lòng si tình ai uyển triền miên, chẳng hề có thể chứng minh được, hắn ta là người chung tình. Người học văn một khi thay lòng đổi dạ, so tướng quân, con nhà võ càng làm người ta cười chê.

Dương lịch năm thứ tám, Hoắc Tiểu Ngọc chết bệnh.

Tôi đến Trường An, là dương lịch năm thứ mười . Cùng với Hương nương.

Lúc đó, tôi đang ở trong Bảo Nguyệt lâu, là nữ tử bán tiếng cười. Không ai không biết hồng bài* ( thẻ đỏ) cô nương , Tần Yên Lương.

Nhìn xem phía dưới kia,những diện mạo phong lưu , hào hoa nhã nhặn.