XtGem Forum catalog
Ai Hiểu Được Lòng Em?

Ai Hiểu Được Lòng Em?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324735

Bình chọn: 10.00/10/473 lượt.

̉a bản tiểu thư rất quý giá, anh xác định có thể gánh vác?”

“Không sao, dù sao em vẫn còn nợ anh tiền, trừ đi là tốt rồi.”

Giang Nhân Ly buông hành lý trong tay, sau đó ngồi xuống bên cạnh anh: “Tốt, bắt đầu tính thời gian.”

“Em biết vì sao năm đó anh ra đi không?” Ánh mắt anh rất cô đơn, kỳ thực anh đã định trở về, lúc trên máy bay anh đã muốn đổi ý.

Giang Nhân Ly không cười nữa, im lặng nhìn anh

Cô nghe anh kể lại chuyện năm đó, cuối cùng cũng chỉ có thể cảm thán số phận. Mà cô lúc này không muốn làm trái tâm ý của lòng mình, cô muốn Mạc Tu Lăng.

Dường như rất linh nghiêm, điện thoại của cô vang lên, là điện thoại của Mạc Tu Lăng.

Cô nhanh chóng chạy tới bệnh viện, bệnh tim của Giang Thánh Minh lại tái phát.

Đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài Giang Nhân Ly trông thấy Mạc Tu Lăng, anh gầy rất nhiều, viền mắt thâm quầng. Cũng may, bệnh tình Giang Thánh Minh không quá nghiêm trọng, chỉ là dạ dày ông cảm thấy đau nên Bạch Thanh Hà đưa ông vào viện, sau đó làm một loạt kiểm tra, không có gì nguy hiểm đến tính mạng.

Giang Thánh Minh muốn ra viện, nhưng bệnh viện có quy định riêng, trước khi huyết áp ông trở lại bình thường thì không thể ra viện.

Giang Thánh Minh thấy hành lý trong tay Giang Nhân Ly thì nhíu mày.

Mạc Tu Lăng ôm lấy tay Giang Nhân Ly đi đến: “Ba, Nhân Ly vốn đang ở bên ngoài du ngoạn, vừa nghe ba bị bệnh liền vội vã trở về.”

Lời này của anh đúng lúc, khiến Giang Thánh Minh bớt lo lắng.

Giang Nhân Ly ngồi vào trên giường: “Ba, hiện tại cảm thấy thế nào?”

“Vốn không có gì, là do mọi người làm quá thôi.” Giang Thánh Minh lơ đễnh.

Bạch Thanh Hà tức giận: “Bằng ngần này tuổi rồi còn làm như trẻ con. Ông khó chịu ở đâu thì phải nói chứ, cứ cố chịu.”

“Tôi tự biết bệnh mình.” Giang Thánh Minh cũng không nói nhiều.

Bạch Thanh Hà trong mắt hiện lên một chút ghen tuông, Diệp Tư Đình cũng chạy đến, cô ta cũng không nhìn mọi người, trực tiếp đi tới giường bệnh của Giang Thánh Minh: “Ba, ba đỡ hơn chưa?”

“Cả đám đều muốn thấy ta thành ma ốm sao?” Giang Thánh Minh nở nụ cười.

Diệp Tư Đình cũng cười, cầm lấy quả táo gọt.

Bạch Thanh Hà nhìn thấy thái độ của Giang Thánh Minh đối với Diệp Tư Đình rất tốt, mặt mày rạng rỡ hẳn lên.

Ánh mắt Mạc Tu Lăng chỉ dừng trên người Giang Nhân Ly, cô rất bình tĩnh, cũng không biết nghĩ tới cái gì. Giang Thánh Minh thấy cảnh vợ chồng son của hai người thì vội vàng đuổi về. Mạc Tu Lăng mang hành lý của cô xuống lầu.

“Em đi đâu?” Anh nhìn cô hồi lâu mới mở miệng.

Cô nhìn anh, trong mắt lóe lên tia cười: “Em đi đâu anh cũng đưa đi chứ?”

Mạc Tu Lăng không hề mở miệng.

Bọn họ quay về nhà, Giang Nhân Ly vẻ mặt rất tùy ý, dường như quên mất chuyện bọn họ cãi nhau. Cần làm cái gì thì làm cái đó. Ngược lại với dáng vẻ thong dong của cô, Mạc Tu Lăng lại có vẻ lúng túng.

Tâm tình kích động sau khi xem xong phin lúc này cũng đã bình thường trở lại. Bởi vì anh đột nhiên phát hiện, như vậy căn bản cũng không được gì. Cùng lắm nhiều nhất thì nói rõ ràng, rằng năm xưa cô cũng đã rung động trước anh, sau đó, kỳ thực không có sau đó. Bởi vì, bọn họ đã bỏ lỡ. Mọi chuyện đã trôi qua trong đời cô, cũng đã trôi qua trọn đời anh. Đơn giản như vậy, cho dù giờ anh biết được thì cũng chẳng thể làm gì.

Trong mắt anh tràn đầy sầu não, Giang Nhân Ly nhìn anh kỳ quái. Cô cảm thấy mình cũng kì quái, ung dung như vậy, buổi tối không biết sẽ phải ứng phó thế nào.

Cô thu dọn quần áo, có ý định kéo dài thời gian, nhưng anh từ đầu tới cứ nhìn động tác của cô, cái nhìn không nói rõ điều gì.

Cô suy nghĩ một chút, vẫn nên chủ động: “Anh không có gì cần hỏi?”

Mạc Tu Lăng gõ ngón tay lên sô pha, kỳ thực, anh hơi căng thẳng: “Dạo này em vẫn khỏe chứ?”

Giang Nhân Ly cứng lại: “Khẳng định khỏe hơn anh, em lên một cân.”

Anh thế mà quan sát toàn thân cô một lượt: “Quả nhiên là dù ở đâu cũng đều có thể ăn no mặc ấm.”

“Không còn cách nào, tính mạng là quan trọng.”

Mạc Tu Lăng lỡ một nhịp tim, anh đã nghĩ tới quyết định tồi tệ nhất, nhưng lúc này, dường như trong bóng đêm đột nhiên xuất hiện một ngọn đèn chiếu sáng phía trước. Giọng điệu của cô tuy không nói rõ là tốt nhưng rõ ràng tâm tình chuyển biến rất lớn. Biết vậy, tâm tình anh cũng tốt hơn lên: “Em cũng không phải cỏ dại.”

Cô trừng mắt nhìn anh, nhưng lại thấy miệng anh tràn ngập tiếu ý.

Cô cảm thấy mình thật giống một đứa trẻ hư bỏ nhà đi mới về.

Ý nghĩ như vậy khiến cô rất là oán thán.

Trong lòng cô buồn khổ khó chịu nhưng vẫn mở miệng: Năm đó vì sao anh kết hôn với em?”

Mạc Tu Lăng ho khan một chút, thong dong bình tĩnh mở miệng: “Công ty có việc, anh quay lại đó đã.”

(hự! Muốn đâm chế