Ai Là Ai Của Ai

Ai Là Ai Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323131

Bình chọn: 7.5.00/10/313 lượt.

hăm, nếu vẫn là con trai thì, xin lỗi nhé, bảo ba người

chúng ta tự lo đi.”

Viên Hỷ vùi đầu vào lòng Bộ Hoài

Vũ cười, nhưng nước mắt lại tự nhiên rơi ra. Cô cũng không dám ngẩng lên, chỉ

vòng tay ôm cổ anh thật chặt. Một lúc sau mới cố nén tiếng nấc, khàn giọng nói:

“May mà có anh…”

“Hử?” Bên ngoài quá ồn ào, Bộ

Hoài Vũ đã bế cô ra đến cổng bệnh viện.

Cô vẫn vùi mặt vào lòng anh, ậm ừ

nói: “Em nói là em yêu anh.”

Bộ Hoài Vũ ngẩn người, cười nhỏ:

“Ngốc!”

Ba tháng sau, Ella mất trong bệnh viện. Cô gửi lại cho

Viên Hỷ một bức thư, nhờ cha mẹ nuôi đưa đến. Viên Hỷ không nhận, cô không muốn

biết Ella viết gì lại cho cô, cũng không hứng để tìm hiểu, với cô, Ella chỉ là

một người xa lạ.

Bà Viên lại dẫn Thanh Trác về quê, Bộ Hoài Vũ đến

tiễn, anh nói với bà cứ đợi một thời gian, có lẽ một hai năm nữa Viên Hỷ dần

quên đi rồi sẽ ổn, còn nói dù sao đi nữa Thanh Trác mãi mãi là anh trai của cô.

Bà Viên nghe thế chỉ khóc, Thanh Trác nghi ngại nhìn mẹ, hỏi: “Mẹ, mẹ khóc gì

thế? Tại sao chúng ta phải về? Tiểu Hỷ đâu?”

Hà Thích về lại Mỹ, từ đó không còn tin tức gì nữa.

Nhưng cô có gặp bà Hà trong nước một lần, khi đó cô đang bế con trai ra sân bay

đón Bộ Hoài Vũ. Bà Hà trông tiều tụy hơn lần trước Viên Hỷ gặp nhiều, vết chân

chim ở khóe mắt cũng không che giấu được nữa. Bà nhìn Viên Hỷ vẻ hối lỗi, bảo

bà rất hối hận, chính bà đã hủy diệt hạnh phúc con trai mình, tuy anh chưa bao

giờ nói gì, nhưng bà biết, anh oán hận bà.

Viên Hỷ cười nhẹ rồi lắc đầu. Hà Thích nói đúng, dù là

Ella hay bà Hà, vẫn không phải vấn đề của họ, mà là tình yêu của họ rõ ràng đã

đi mất rồi, nhưng họ vẫn cố chấp muốn nắm giữ nó. Về sau, cuối cùng cô đã hiểu

ra, còn anh, thì vẫn chưa.

Gần năm mới siêu thị đầy ắp người, trong dòng người

nhộn nhịp, một cậu bé bất chấp mẹ đang gọi, cứ luồn lách khắp nơi. Cậu bé chỉ

khoảng bốn năm tuổi, mắt to mày rậm rất đẹp, nhanh nhẹn chen chúc vào đám

người, chạy đến khu thức ăn vặt, sau đó kiễng chân lên lấy mấy hộp khoai tây

chiên xuống, ôm vào lòng rồi chạy về cạnh người phụ nữ ấy, lại nhón gót bỏ vào

xe đẩy hàng, tấn công mẹ mình: “Mẹ, mẹ ơi, con lấy giúp mẹ này.”

Người phụ nữ hừ một tiếng, nói gọn: “Chỉ cho lấy một,

còn lại phải trả về chỗ cũ.”

Cậu bé cười hê hê, ôm chân mẹ nũng nịu: “Còn của bác

nữa, một hộp không đủ.”

Người phụ nữ bị con trai quấn chặt, đành bất lực gật

đầu: “Ừ, có thể mua, nhưng không được chạy lung tung nữa, phải đi với mẹ.”

Cậu bé vội vàng gật đầu ngoan ngoãn, cực kỳ hiền lành

nắm lấy vạt áo mẹ đi theo sát bên, gương mặt người phụ nữ lộ ra nụ cười hài

lòng, vừa định đưa tay lấy hàng thì bất ngờ nghe thấy con trai mình hét lên với

giọng cực kỳ hưng phấn: “Gái! Gái nhỏ!”

Mọi người đều nhất loạt nhìn về tiếng nói non nớt ngây

thơ ấy, kinh ngạc nhìn mẹ con họ.

Người phụ nữ sa sầm mặt, túm ngay lấy cậu con đang định

bỏ chạy, cũng bất chấp xe hàng của mình, xách cổ áo cậu bé rời khỏi hiện trường

vụ án, vòng qua mấy quầy hàng hóa rồi mới dừng lại, quỳ xuống chỉ vào mũi cậu

bé, mắng: “Đó là em gái! Không phải gái!”

Cậu bé vẻ mặt oan ức: “Nhưng chú Trương Hằng nói, đó

gọi là gái, lớn hơn con gọi là gái già, nhỏ hơn con gọi là gái nhỏ!”

Người phụ nữ tức điên lên, nghiến răng nghiến lợi,

không phí lời với con trai nữa, chỉ hậm hực làu bàu: “Trương Hằng chết tiệt,

lần sau gặp tôi nhất định sẽ lột da anh ra!”

Hai mẹ con xách một túi đồ to tướng ra ngoài, đã thấy

xe đứng đợi ở đằng xa, một người đàn ông gương mặt tuấn tú lạnh lùng đang dựa

vào xe đợi. Cậu bé nhìn thấy liền sung sướng chạy đến, dang tay nhào vào lòng

bố, ôm lấy cổ anh hét lên: “Bố, bố, mẹ nói sẽ lột da chú Trương Hằng.”

“Ồ?” Người đàn ông khẽ ồ lên một tiếng, bể bổng cậu

nhóc lên rồi đưa tay đón đồ đạc và ném vào trong xe, sau đó hỏi con trai: “Tại

sao?”

“Vì anh ta dạy con trai anh giở

trò lưu manh!” Người phụ nữ tức tối.

Người đàn ông cau mày: “Ồ, vậy

thì đáng lột.”

Cậu nhóc cũng cau mày theo, cực

giống bố nó, nói với vẻ nghi ngờ: “Nhưng chú Trương Hằng bảo, đàn ông không thể

bị lột da, đàn ông chỉ nên bị phụ nữ lột quần áo, không được lột da.”

“Bộ Hoài Vũ!” Người phụ nữ tức

giận, “Anh xem bạn anh đấy! Anh ta mới gặp con trai anh có một lần mà đã dạy

nhiều thế rồi! Con anh mới bé tí đã đuổi theo con gái nhà người ta gọi gái nhỏ,

lớn lên còn thành ra thể thống gì?”

Người đàn ông lại cười to, xoa

đầu vợ mình vẻ yêu chiều: “Đừng giận, đợi tên ấy về nước lần nữa, anh sẽ giải

giận cho em!”

Cậu bé thấy vẻ tức giận trên mặt

mẹ mình quả nhiên đã giảm xuống, lại lén lút kề sát tai bố, thì thào: “Bố, bố

đang lừa mẹ, đúng không?”

Người đàn ông nhướn mày, cũng thì

thào hỏi con trai: “Sao con biết?”

Cậu bé đắc ý nhìn mẹ một cái, kề

sát miệng vào tai bố: “Chú Trương Hằng nói, đến vợ mình mà cũng không lừa được

thì có còn là đàn ông không?”

Người đàn ông cũng cười, véo nhẹ

mũi cậu con một cái rồi hạ giọng nói: “Để mẹ nghe được thì con sẽ bị đòn đấy.”

Người phụ nữ đã vào trong xe,

thấy hai cha con vẫn đứng ngoài xì xầm to nhỏ thì không nén được nghi ngờ:

“Này,


Pair of Vintage Old School Fru