Duck hunt
Ai Là Của Ai

Ai Là Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326643

Bình chọn: 7.5.00/10/664 lượt.

rồi dần bồi dưỡng cảm

tình là được. Thần Cupid trước khi phóng tên cũng phải xem đối tượng, huống hồ

mọi người đều nói “Bắn tên phải có đích” [1'> sao?

Hiện tại, không biết giữa

anh và cô có phải là duyên phận hay không. Nhưng anh cũng không phải loại người

chờ vận mệnh sắp đặt trước, anh biết làm thế nào để tạo cơ hội cho mình, bản

tin trên BBS khiến dư luận xôn xao không phải anh không biêt, nhưng anh lựa

chọn im lặng không nói gì. Thợ săn thông minh chính là biết cách làm cho con

mồi tự đến nạp mạng.

Mấy ngày nay gặp được

người quen, ai cũng hỏi quan hệ của cô với Chu Vệ là như thế nào, quấy rầy

nhiều đến nỗi khiến cho cô phát điên, cô thật muốn hét lớn một tiếng “Ai cùng

anh ta có quan hệ cơ chứ”, nhưng cô đều nhịn xuống, sau đó tâm bình khí hòa

giải thích. Đợi đến khi Mi Nhiễm chạy đến hỏi cô, cùng với ánh mặt của Tĩnh

Tĩnh và những người khác, cơn giận của cô thăng tới đỉnh điểm.

Sự việc nghiêm trọng vượt

quá mức tưởng tượng của cô. Đi trên đường thường xuyên có người chỉ trỏ, khe

khẽ thì thầm, đây chỉ là cấp độ bình thường, nghiêm trọng hơn chính là xa lánh,

lại nghiêm trọng hơn một chút thì là công kích. Hiện tại Triêu Huy quả thật

giống như chuột chạy qua đường [2'>, không phải chuyện bất đắc dĩ thì không xuất

hiện ở nơi công cộng, ngay cả tiết học chuyên ngành cũng rất ít đi. Nhưng có

những người cô không thể tránh nổi , thầy Trương Quân dạy môn Nguyên lý số liệu

chính là một trong số đó, đừng nhìn thầy ấy bình thường trẻ tuổi, rất hài hước,

rất gần gũi với sinh viên, nhưng đến lúc điểm danh với thi cuối kì tuyệt không

nương tay, tương truyền các tiền bối hai phái các khóa trên có rất nhiều người

phải học lại, ngay cả các nữ sinh ra sức lấy lòng cũng không được ưu tiên, cô

đành phải mặt dày mày dạn đi học.

Đã thế ông thầy còn tóm

cổ cô lên làm bài, Triêu Huy một bên cảm tạ bản thân vận khí tốt may mà có đi

học, một bên ai oán vận khí xui xẻo khi bị gọi lên bảng. Cô rất nhanh liền làm

xong bài, Trương Quân nhìn một chút, nói: “Cũng không tệ lắm, khá ngắn gọn.”

Cầm lấy danh sách đánh dấu tích, còn nói, “Triêu Huy, nghe các thầy khác nói

các môn chuyên ngành của em thành tích đều trên 90 điểm, không biết vị trí nhất

khoa lần này có về tay em không.”

Này không phải phóng đại

quá hay sao! Nghe nói vị này là thầy giáo trong truyền kỳ chuyên hoạnh họe sinh

viên, hoặc là bị thầy làm khó dễ cho đến tiết cuối cùng, hoặc là bị tôi luyện

cho đến khi đứng đầu bảng. Triêu Huy như con rùa đen rúc đầu không thèm để ý

tới biểu hiện của những người khác, cúi đầu yên lặng chuẩn bị ca bài ca ngủ

yên. Thầy giáo Trương phiền thầy có thể đi tìm cây đại thụ nào khác mà chặt

chém tàn phá được không, em chỉ là một bụi cỏ nho nhỏ, thân thể không cường

tráng một chút nào, cũng không muốn gây họa một chút nào.

“Thực nhìn không ra, cô

ta lại lợi hại như vậy.” Chung quanh khe khẽ xì xào, làm cho thần kinh Triêu

Huy đột nhiên căng thẳng, có đạo lý không vậy, ngay cả nam sinh cũng lắm chuyện

như thế.

“Không có chút bản lĩnh,

làm sao có thể dụ dỗ được Chu Vệ và Dương Cảnh cơ chứ? Chắc chắn là dùng thủ

đoạn có hàm lượng kỹ thuật cao gì đó.” (Sa: sặc đúng là dân máy tính nói chuyện

có khác cũng không quên gắn công nghệ vào)

Tay phải bị nắm lại,

Triêu Huy nhìn Tĩnh Tĩnh.

“Đừng nghe bọn cẩu này

sủa bậy.” Tĩnh Tĩnh nói ánh mắt vô cùng lợi hại. Cô cùng Tiểu Khê ngay từ đầu

đã có thái độ bàng quan, ý đồ trợ giúp dụ dỗ Chu Vệ. Nhưng sự thật thì chuyện

này đã quá mức tưởng tượng và phạm vi của cô, tính tình của tiểu Huy ngày càng

không kìm chế được nữa. Đừng nhìn tiểu Huy bình thường bộ dáng rất dễ bắt nạt,

một khi tức giận bộc phát ra, chắc chắn là khủng bố gấp ngàn lần.

“Cẩu sao có thể sánh bằng

hồ ly tinh cơ chứ, chúng ta thực may mắn vì không phải là đồng loại với người

này.” Người đó đáp lời lại chỉ có hơn chứ không kém.

Bưng! Triêu Huy nghe được

rõ ràng âm thanh dây thần kinh nhẫn nại của mình bị đứt. Cô đứng lên, rời khỏi

chỗ ngồi, không để ý tới đang trong giờ học. Nam sinh thấy cô đi đến trước mặt,

ngây ngẩn cả người, không đề phòng đã bị cô đá một cước, từ trên chỗ ngồi bị

bắn ra ngoài một cách rất oanh liệt.

“Thật ngượng quá.” Triêu

Huy từ trên cao nhìn xuống, chìa tay kéo cậu ta đứng dậy.

Cảm xúc tinh tế của nữ

sinh, dễ làm cho nam sinh đỏ mặt, cậu ta thậm chí quên chính mình trước đó vừa

châm chọc khiêu khích người ta.

Triêu Huy cầm lấy một cây

bút máy, giơ lên nói: “Làm người nhất định phải chính trực ngay thẳng, không

được ăn không nói có, cha mẹ cậu chưa dạy cậu à. Còn nữa, trong cuộc đời tôi

ghét nhất, chính là cẩu.”

Răng rắc!Âm thanh thanh

thúy vang lên trong phòng học yên tĩnh, khi mọi người lấy lại tinh thần, mới

phát giác đó là tiếng động từ trên tay Triêu Huy truyền đến —— Hơ!

Cây bút máy cầm trên tay cô đã bị bẻ gãy thành hai đoạn! Ý tứ cảnh cáo quá rõ

ràng: nếu cậu muốn giống như cảnh ngộ của cây bút này, thì cứ việc nói tiếp.

Mọi người há hốc mồm to

đến nỗi có thể nhét vừa quả trứng gà.

Tĩnh Tĩnh cũng khiếp sợ,

chẳng nhẽ… Đây là tiểu