Polaroid
Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325063

Bình chọn: 7.5.00/10/506 lượt.

ra, thì bên trong tất cả đều là những nguyên liệu nấy ăn đã được cắt gọt sạch sẽ, vả lại mỗi một loại như món chính, phụ liệu, nói hương. . . . . . đều được phân loại, ngay ngắn rõ ràng ở trong, dùng bọc ni-lon thức ăn bao lấy.

Tư Đồ tùy tiện mở một cái ni-lon bọc thức ăn trong đó ra, cũ cải được cắt tỉa thật đẹp, tuyệt đối là được xuất ra từ một người có tài nấu nướng rất tốt.

Đang lúc này, ngoài truyền phòng bếp tiếng tới đi lại, Thời Chung hành động bất tiện rốt cuộc cũng thay xong quần áo ở nhà, từ phòng ngủ ra ngoài, Tư Đồ cất giọng hỏi: "Nguyện liệu nấu ăn trong tủ lạnh còn mới không? Tôi có thể dùng được không...!"

"Đoán chừng là nha đầu kia thừa dịp anh đi bệnh viện mua xong mang tới, hẳn đủ mới mẻ."

Tư Đồ hiện tại chỉ có hai ý tưởng —— anh thân mật gọi cô bé kia "Nha đầu" ; nha đầu kia có thể tùy ý ra vào nơi này, đoán chừng là có chìa khóa nơi này.

Tư Đồ hiện tại chỉ có thể may mắn anh là bệnh nhân, chỉ có thể ăn chút đồ ăn nhẹ gì đó, mà cô, xào rau nấu canh, vẫn là có thể khống chế được.

Nếu như không được, cô còn có thể nấu cháo dinh dưỡng, chuyện này đối với cô mà nói không khó lắm, dù sao cô đã xem Thịnh Gia Ngôn nấu cháo nhiều rồi, học theo còn có thể.

Thật là đem nồi cháo đặt lên bếp, Tư Đồ lại thấy khó khăn: cô nên để gạo vào trước hay là cho thịt vào trước, cô không biết . . . . . .

Như thế nào vắt hết óc hồi tưởng cũng không nhớ nổi những bước nồi cháo của Thịnh Gia Ngôn, Tư Đồ không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại di động ra từ trong túi cầu cứu.

Điện thoại chỉ vang một tiếng Thịnh Gia Ngôn liền nghe, mở đầu chính là một câu: "Làm sao em còn chưa tới?"

Tư Đồ sửng sốt.

Cô thế nhưng quên mình đã hẹn Thịnh Gia Ngôn cùng nhau ăn tối . . . . . .

Tại sao lại đem chuyện quan trọng như vậy quên mất không còn một mống? Tư Đồ trong lòng tự hỏi, lại hỏi không ra đáp án, suy nghĩ một chút, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt mở miệng: "Cái đó. . . . . . Hiện giờ em đang ở nhà của một người bạn, không thể qua được."

Thịnh Gia Ngôn "Nha." một tiếng, tính khí rất tốt, Tư Đồ biết anh nhiều năm như vậy chưa từng thấy anh đánh qua một trận, thậm chí ngay cả tranh chấp cũng rất ít, đối với chuyện cô đột nhiên lỡ hẹn, anh cũng không tức giận, ngược lại cười nói: "Vậy để cho Tầm Tầm ngủ ở nhà anh đi, ngày mai không phải là qua năm sao, dù thế nào đi nữa nó cũng không có đi nhà trẻ, để cho Tầm Tầm ở đây chơi hai ngày đi, em và Tôn Dao ngày mai cũng cùng đến đây đón năm mới đi."

Ngay sau đó Tư Đồ chỉ nghe thấy trong ống nghe truyền đến một tiếng giống như là tiếng hoan hô của Tầm Tầm—— đoán chừng Tầm Tầm đang ở bên cạnh Thịnh Gia Ngôn, âm thanh vui sướng này vô cùng rõ ràng truyền tới trong lỗ tai của Tư Đồ, ngược lại làm Tư Đồ nhớ lại mục đích mình gọi cuộc điện thoại này ——

"A đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên rồi hỏi anh, lúc anh nấu cháo dinh dưỡng ấy, cụ thể cách làm là như thế nào?"

"Em hỏi cái này làm gì?" Âm thanh Thịnh Gia Ngôn đột nhiên biến đổi.

"Bạn tôi ngã bệnh, tôi muốn nấu một ít cháo cho anh ấy."

"Em ở trong nhà Thời Chung?" Âm thanh Thịnh Gia Ngôn có chút không vui.

Tư Đồ có chút hối hận đem toàn bộ nội dung nói chuyện tối hôm qua của mình cùng Tưởng Lệnh Thần nói cho anh biết, nếu không anh cũng sẽ không biết Thời Chung bị tai nạn xe cộ, càng sẽ không đoán được. . . . . .

Cô giờ phút này đang ở trong nhà Thời Chung.

" Tư Đồ, đúng, đúng là anh khích lệ em tìm bạn trai, ai cũng có thể, duy chỉ có Thòi Chung, thật không đáng tin cậy."

Thịnh Gia Ngôn trầm giọng, rõ ràng nói, là vì tốt cho cô, nhưng Tư Đồ không biết tại khi anh nói như vậy, cô như bị đụng chạm, "Thịnh Gia Ngôn, anh đừng quên, 5 năm trước anh cự tuyệt tôi, cũng không phải là chờ không kịp đem người anh tin tưởng nhét vào bên cạnh tôi rồi hả ? Lúc ấy anh nói như thế nào? Anh nói người này dù abc, nhưng không tập tục xấu, tình cảm rất thật. Kết quả thì sao? Mối tình đầu của tôi liền đặt hết trên người hắn. . . . . . Không đúng. . . . . ." giọng Tư Đồ của tràn đầy lạnh lẽo, "Nếu như đơn phương yêu mến cũng coi như là mối tình đầu, thì anh. . . . . ."

Cho đến lúc này Tư Đồ mới ý thức tới mình đến tột cùng nói những thứ gì, cô bỗng dưng im lặng.

Nếu như đơn phương yêu mến cũng coi như mối tình đầu. . . . . . Sao cô có thể nói cái chuyện hoang đường như thế được chứ?

Đoán chừng Thịnh Gia Ngôn ở đầu kia điện thoại di động cũng bị cô đột nhiên lôi chuyện cũ làm sợ, nửa ngày không âm không thanh. Tư Đồ thật sâu thở dài, xoay người dựa lưng vào bồn rửa, "Tôi. . . . . ." Cô tận lực bình phục giọng nói, "Tôi là hôm nay công việc quá mệt mỏi, mới nói những thứ mê sảng này, anh đừng để trong lòng."

"Tư Đồ. . . . . ." Giọng điệu của anh có chút không xác định kêu cô.

Tương tự giọng nói Tư Đồ nghe qua vô số lần, cảm tạ, đau lòng, bất đắc dĩ, rối rắm. . . . . . Anh có thể là anh tria của cô, là bạn thân cô, là trợ thủ vạn năng trong cuộc sống cô, ngay cả những chuyện bí mật của cô, lại. . . . . .

Vĩnh viễn sẽ không yêu cô.

"Yên tâm đi, tôi cũng trưởng thành rồi, phân biệt được người nào đáng tin, ai không đáng t