
i tên ai đó
cùng câu hỏi: ”Ai dắt em đi qua nỗi đau?”
Anh như chết sững người. Bởi mỗi lần say rượu, Kiều Thanh vẫn thường
lẩm nhẩm: “Ai dắt em đi qua nỗi đau?”; hay sau những cơn hoan lạc êm ấm, cô vẫn thủ thỉ bên tai anh rằng: “Hoàng Minh, anh phải là người cùng em vượt qua những nỗi đau, những lỗi lầm xưa cũ ấy nhé!”…
Hóa ra từ trước đến nay, anh đã không tài nào rời xa được người đàn
bà này – người đàn bà khi mà tạo hóa vừa sinh ra đã trói buộc anh với cô ta là một – người đàn bà đã dạy cho anh những bài học đầu tiên về định
nghĩa: “Tình yêu là gì?”
Tình yêu của anh dành cho Kiều Thanh đã gây ra cho biết bao nhiêu
người yêu thương anh phải đau khổ. Và cả chính anh, người tự đâm đầu vào chính bi kịch do mình gây nên cũng không thể nào thoát ra khỏi nỗi đau
đó.
Anh vội vàng điện thoại cho Kiều Thanh, những tiếng chuông dài đến
buồn bực, sốt sắng. Anh gọi đến lần thứ hai, thứ ba…, nhưng cũng chẳng
thấy cô bắt máy.
Lòng anh râm ran như lửa đốt.
Sơ ý, chiếc điện thoại của anh bỗng rơi tõm xuống đường ngập nước mưa.
Màn hình điện thoại tối đen… giống như người không còn một dấu hiệu nào của sự sống.
***
Ba tháng sau
Anh cô đơn ngồi bất động trong phòng khách. Ban ngày, anh thường rơi
vào trạng thái mộng du với những hình ảnh đau thương, lênh láng máu. Ban đêm, anh thường mất ngủ và bị ám ảnh bởi những giấc mơ. Mỗi ngày mở mắt ra, hình ảnh của Tâm Lan lại in hằn trong tâm trí anh. Phía bên phải,
bé Nguyên Thảo vẫn ngủ và nép chặt vào ngực anh, bàn tay nó nắm chắc tay anh như thể sợ anh sẽ đi mất. Phía bên trái, là một ô cửa sổ dài được
che bằng tấm ri đô in hình những bông hoa dại màu vàng tươi.
Anh áp mặt vào chiếc gối bông mềm mà Tâm Lan vẫn thường nằm hoặc lấy
nó để ném vào tường mỗi khi giận dỗi anh. Một mùi thơm thân quen xộc vào mũi. Anh phải kiềm chế những giác quan, kiềm chế những cảm xúc của
mình.
Rồi anh lại ngẩn ngơ ngồi bất động khi nhớ thương về người vợ đẹp của những tháng ngày xưa cũ.
“Thanh Nga rất vui khi được gặp lại quý thính giả của chuyên mục:
“Cùng bạn sẻ chia Radio Tiếng Việt” được phát trên Radio tần sóng 100.5
MHz vào 14h Thứ năm hàng tuần và phát lại vào 10h00 Chủ nhật hàng tuần.
Chương trình đồng thời được phát trên Radio Robin Hood tần sóng 95,5 MHz vào thứ ba hàng tuần.
Thật may mắn và hạnh phúc cho tôi khi tuần này lại tiếp tục được trò
chuyện cùng quý vị trong những giây phút còn lại của một ngày. Những nỗi băn khoăn, trăn trở, những ý tưởng chưa được thực hiện hay nỗi niềm
riêng tư mà bạn ngại ngùng đem giấu kín… Các bạn hãy nói với chúng tôi.
Chuyên mục ”Cùng bạn sẻ chia” mong muốn thông qua những câu chuyện,
những thắc mắc, những thông điệp yêu thương từ các thính giả nghe đài có thể cảm nhận được, bên cạnh những khó khăn, thử thách của cuộc sống,
còn có những giây phút vui vẻ và hạnh phúc giống như nhâm nhi một tách
trà nóng cùng mật ong. Không những thế, chúng tôi còn cung cấp những
thông tin về mẹo vặt trong đời sống thường ngày, để giúp các bạn tiết
kiệm được thời gian….
Sẽ không làm mất thời gian của quý thính giả thêm nữa, Thanh Nga xin
được điểm qua một số cuộc gọi mà tổng đài đã ghi lại hoặc những lá thư
thắc mắc được gửi đến. Hãy lắng nghe nhé! Rất thú vị, đầy hài hước và cả cái nhíu mày đầy tâm trạng nữa đấy”.
- Kính koong… Mình là một độc giả thường xuyên của chuyên mục. Gần đây, mình rất thắc mắc vì sao không thấy Tâm Lan tiếp bạn nghe đài nữa? Thời gian trước, mình rất hay trao đổi qua thư để tư vấn và xin lời
khuyên từ cô gái này… Nhưng gần đây, mình thấy hụt hẫng vì không nhận
được hồi đáp sau nhiều bức thư đã được gửi đi. Phải chăng, Tâm Lan đã
chuyển công tác hay sao? Phiền chuyên mục xin gửi lời nhắn tới cô ấy
rằng: Mình rất hâm mộ Tâm Lan và mong cô ấy sớm quay lại với chương
trình. Mình là… chàng trai hai mặt – nick name này là do cô ấy gọi mình, hy vọng là cô ấy còn nhớ. Ngày trước, mình đã ngốc nghếch khi cho rằng
tâm lý của cô ấy thực sự có vấn đề. Nhưng sau cuộc hôn nhân lần thứ hai
tiếp tục bị đổ vỡ, mình thực sự rất hối hận… Mình rất cần lời khuyên từ
cô ấy…Hãy giúp mình. Xin cám ơn chương trình nhiều lắm…
- Kính koong… Xin chào chương trình. Chương trình có thể giúp mình liên lạc với Tâm Lan được không?… Mình là người đàn bà khờ dại… Nhờ lời khuyên của cô ấy mà mình đã quyết định để ông chồng si tình quay về với người tình cũ. Sau bảy tháng, anh ấy đã quay về bên mình… Mình rất muốn được gửi lời cám ơn tới cô Tâm Lan…
- Kính koong…
- Kính koong…
- …
Hoàng Ngân khóc tức tưởi. Ông sếp già tháo chiếc kính để lên mặt bàn, dùng chiếc khăn mùi xoa lau nước mắt…: “Vậy mà ngày xưa, tôi đã gọi cô
ấy vào văn phòng và la mắng cho một trận… Tâm Lan ơi… Hãy tha lỗi cho
tôi nhé!…”
Tâm Lan đã chết, đó là sự thật không ai có thể chối cãi. Nhưng với
anh, anh lại không cho phép bản thân mình tin điều đó là sự thật, ngay
cả khi chính anh là người chứng kiến vụ tai nạn thảm khốc đó từ đầu đến
cuối.
Anh đứng bần thần ngắm nhìn bức hình chung của gia đình mà Tâm Lan cố níu giữ trong đêm mưa ngày ấy đã bị nước m