Insane
Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời

Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323922

Bình chọn: 9.5.00/10/392 lượt.

n đứng bên cạnh vừa nghe vừa liên tưởng, đúng là Kỷ Thành Minh rất ngoan, đáng tiếc, là ngoan giả tạo.

Ngay từ đầu cô đã không có bất kỳ thiện cảm nào với anh ta, có lẽ vì anh ta quá giả dối, là loại người luôn mũ áo chỉnh tề, khiến người ngoài luôn chỉ nhìn thấy mặt chân thật của anh ta, càng đi sâu lại càng cảm thấy tò mò, đồng thời lại càng muốn giữ một khoảng cách.

Con người thật mâu thuẫn.

Giống như chính cô, tuy cô không thích Kỷ Thành Minh, nhưng cũng không có khí phách ra đi, cô còn muốn sống, cô cần phải tìm hiểu xem tình trạng hiện tại cô sẽ phải đối mặt với một cuộc sống như thế nào.

Không bao lâu sau, Kỷ Thành Minh về nhà.

Khi nhìn thấy Giang Lục Nhân, mi tâm anh hơi lay động, nhưng lại không có thái độ gì.

Ngược lại, vú Lâm vui mừng kéo anh sang một bên:

- Có phải bạn gái con đây không? Rất được đấy, có muốn bác báo một tiếng với lão gia và phu nhân không? Phu nhân luôn hỏi bác rằng con có giao lưu với bạn gái nào không, còn nghi ngờ…

Kỷ Thành Minh phủ nhận:

- Không phải kiểu quan hệ như bác tưởng đâu.

- Đừng lừa bác, tuy mắt bác đã mờ, nhưng đầu óc bác vẫn còn minh mẫn lắm. Sau khi Tư Gia qua đời, đây là cô gái đầu tiên cháu đưa về nhà. Để bác xem đã bao lâu rồi nhỉ…

Nói đến đây, bà lại thấy bùi ngùi.

- Hóa ra đã bốn năm rồi, thời gian trôi thật nhanh quá, con bé đó thật là ngoan, lại còn rất thông minh…

Nhắc đến “Hướng Tư Gia”, sắc mặt Kỷ Thành Minh trầm xuống.

Anh rất ít khi nhớ lại, nhưng không có nghĩa là đã quên, càng không có nghĩa là khi nghe người khác nhắc đến sẽ không cảm thấy đau lòng.

Đúng vậy, cô đúng là một cô gái tốt, nụ cười ngọt ngào, diện mạo thanh thoát, vậy mà đã không còn.

Còn anh, anh thậm chí còn không được gặp mặt cô lần cuối.

- Vú Lâm, con đói lắm rồi.

Anh không muốn tiếp tục xoay quanh đề tài này nữa.

Vú Lâm đối xử rất tốt với Giang Lục Nhân, bà còn vì cô mà nấu rất nhiều món ăn.

Kỷ Thành Minh lại ăn một cách vô vị.

Anh không thích cùng ngồi trên một bàn ăn cơm với một người xa lạ.

Nhất là những khi ở nhà, bây giờ lại có thêm một người, anh thật sự cảm thấy không được tự nhiên.

Vì sao lại để cô đến đây?

Chính bản thân anh cũng không thể hiểu nổi.

Anh cau trán, anh nhận ra, chính anh cũng là một người rất mâu thuẫn.

Anh chỉ muốn trả thù cô, anh lại không thấy chính bản thân anh đang ỉ lớn hiếp nhỏ, là một người đàn ông lại cứ luôn nhằm vào một cô gái như vậy, đến ngay chính anh cũng tự cảm thấy khinh bỉ. Nhưng nếu nhìn thấy cô sống tốt, sống hạnh phúc, anh lại cảm thấy bất bình.

Cho nên, anh tự đặt ra một mục tiêu cho chính bản than mình.

Cô nhất định phải trả giá, nếu cô càng muốn cái gì, anh sẽ càng cướp từ tay cô.

Cái cô nhất định sẽ phải mất, gọi là tình yêu.

Sự hành hạ về thể xác khác xa với sự tra tấn về tinh thần, Kỷ Thành Minh sẽ không ngại phải làm như vậy.

Anh sẽ để cô phải trả một cái giá thật đắt, mới có thể bù lại những tiếc nuối của anh vì đã mất đi Hướng Tư Gia, mới đủ để xoa dịu nỗi đau trong lòng anh. Anh đã từng nói, anh thích sự công bằng, bất kể là trên phương diện tiền tài hay tình cảm. Dù cùng sống trong một biệt thự, nhưng cơ hội để Giang Lục Nhân gặp mặt Kỷ Thành Minh cũng không nhiều, như vậy cũng tốt, cô còn sợ đột nhiên có một ngày anh không quen nhìn thấy sự hiện diện của cô, sau đó lập tức đá văng cô ra khỏi cửa. Hiện nay , ở ngoài đường, chỗ nào cũng đều rất hỗn loạn, nhất là ở một số cửa hàng bán đồ Nhật bản, có rất nhiều loại người, kiểu người nào cũng có. Cô không dám tùy tiện bước ra ngoài, thật ra không phải vì cô sợ bị thương, mà lý do gần như là cô không muốn bản thân phải nhìn thấy cảnh “người nhà” bắt nạt “người nhà”, cảm giác này thật sự rất khó chịu.

Thật kỳ lạ, cô vốn không phải là một người vĩ đại, nhưng ngày ngày theo dõi tình hình tin tức bên ngoài thông qua báo chí, cô vẫn có một cảm giác khổ sở, sự khó chịu này cũng giống như là cảm giác thất tình vậy. Thật ra trong lòng mỗi con người đều tồn tại một thứ gọi là chính nghĩa, vào một thời điểm tất yếu nó sẽ bộc lộ ra ngoài. Những tin tức này vốn không ảnh hưởng quá lớn đối với cô, cô lại càng không tình nguyện để những chuyện như thế ảnh hưởng đến cảm xúc của mình, cô không có khả năng thay đổi hiện trạng, nên đành tránh cho bản thân phải cảm thấy khó chịu, có lẽ ngay cả trong tiềm thức cô vẫn đang trốn tránh.

Cơ hội gặp mặt của cô và Kỷ Thành Minh không nhiều, nhưng không có nghĩa là không bao giờ nhìn thấy mặt nhau.

Cô cũng không còn quá băn khoăn lo lắng, rốt cuộc Kỷ Thành Minh định làm gì cô, chắc chắn là anh ta muốn cô đau khổ. Dù sao cô vẫn phải sống, không có gì là không thể, còn sống là còn hi vọng.

Vào ngày hôm đó, khi cô đang định xuống nhà, cửa chính bị đẩy ra. Bước vào nhà là một đôi nam nữ xa lạ, trông rất trẻ trung, biểu hiện còn khá nông nổi. Người tiến vào sau đôi nam nữ đó là Kỷ Thành Minh.

Giờ phút này, sắc mặt của Kỷ Thành Minh thật sự rất trầm, anh bước vào, ngồi an vị, nhưng vẫn không mở miệng.

Cô gái lộ ra một khuôn mặt tuơi cười:

- Anh ơi, anh cứ như vậy thì dọa em mất.

Cô còn chạy đến phe phẩy cánh tay Kỷ Th