
ì sợ, không phải là bởi vì sợ hãi, mà bởi vì là khẩn cầu cùng dục vọng.
Hắn kéo cô đến gần hơn, đem dục vọng kiên đĩnh áp về hướng cô, để cho cô rõ ràng cảm giác được nam tính của hắn.
Vốn tưởng rằng cô biết sợ chạy trốn, nhưng cô vẫn, vẫn, vẫn không hề.
Cô chỉ là thở khẽ một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, đôi mắt đẫm lệ sương mù, sau đó hôn hắn lần nữa.
Hắn đã cảnh cáo cô, nhưng là cô không hề lui bước, không hề rời đi.
Hơi thở mỏng manh, dồn dập nhịp tim, hai gò má ửng đỏ. . . . . . Bàn tay nhỏ bé của cô, xoa lên gáy hắn, bộ ngực mềm mại đè ở trên ngực bền chắc của hắn. Quá ít, như vậy không đủ, hắn cần nhiều hơn. Hắn liếm hôn tai của cô, chiếc cổ trắng như tuyết của cô, nghe cô thở gấp, hắn kéo xuống áo lông của cô, lộ ra đầu vai mịn màng, xoa lên ngực, mềm mại, bàn tay dò vào áo lông của cô, phát run chạm vào vật tròn trịa mềm mại ấm áp đó.
Cô co rúm lại một chút, hắn cứng đờ.
Hắn cúi đầu, lại thấy cô mang theo vẻ mặt ngượng ngùng làm người mê say, đỏ mặt, lấy dũng khí, từ từ nâng thẳng người lần nữa nghênh đón lòng bàn tay ướt mồ hôi của hắn, một loại tê dại như thiên đường vọt tới trái tim.
Nín thở , hắn nâng quà tặng ấm áp ngọt ngào đó, chậm rãi xoa vuốt.
Mặt đỏ gay, cô ở trong lòng hắn nhẹ nhàng thở dốc hút không khí, e lệ co rúm lại
Irapa mê hoặc nhìn biến hóa rất nhỏ trên mặt cô, chỉ cảm thấy không đủ, còn chưa đủ, hắn còn muốn, muốn nhiều hơn, muốn nhìn nhiều hơn, muốn cảm nhận được nhiều hơn!
Hắn ôm cô lên, mang về trên giường.
Sơ Tĩnh mê loạn vịn gáy của hắn, trong nháy mắt, đã bị bỏ vào trên giường.
Cô có chút choáng váng, bởi vì khẩn trương, cũng bởi vì chờ đợi.
Hắn muốn cởi y phục của cô ra, hôn một cách tôn thờ lên thân thể của cô, chợt lại khiếp đảm , nếu hắn hiểu lầm ý của cô thì sao? Giống như phát hiện ý nghĩ của hắn, cô ngồi dậy, nhìn hắn, sau đó ở trước mặt của hắn, cởi bỏ áo lông trên người; cô không hề mặc áo lót, lúc cô ngủ, luôn sẽ cởi xuống lớp trói buộc kia, đó là một trong những nguyên nhân vì sao ban đêm hắn trở nên khó nhịn như thế .
Nhìn thân thể trắng như tuyết của cô, còn có bầu ngực sữa trắng mịn bởi vì rét lạnh cùng dục vọng mà đứng thẳng, hắn hít một hơi, nhịp tim hỗn loạn.
Tất cả những thứ này giống như một giấc mộng đẹp không thể có thực.
Hắn nhìn cô chằm chằm, mắt không chớp, chỉ cảm thấy choáng váng một cách kì lạ.
Cô gái nhỏ nhắn vừa dũng cảm lại vừa xấu hổ e sợ trước mắt thoạt nhìn là mê người như thế, hương vị ngọt ngào ngon miệng như thế.
Coi như là đồng tình cũng tốt, coi như cô chỉ là nhất thời ý loạn tình mê, chẳng qua là đột nhiên cao hứng, hay đồng tình thương hại , hắn cũng không có cách nào kháng cự hấp dẫn ngọt ngào này.
Không có cách nào chịu đựng ánh mắt nóng bỏng của hắn, Sơ Tĩnh không nhịn được giơ tay lên che giấu thân thể của mình, lại bị hắn kéo tay.
"Đừng che. . . . . ." Hắn nhìn cô, âm thanh khàn khàn: "Không cần che. . . . . ."
Ánh mắt của cô, có một vẻ khẩn trương, cánh môi bị hắn liếm qua, hơi run rẩy .
"Cho tôi xem. . . . . ." Hắn quỳ gối trên giường, nhìn thẳng vào cô, gần như van xin lẩm bẩm: "Tôi muốn nhìn. . . . . ."
Sơ Tĩnh ngượng ngùng nhìn hắn, rặng mây đỏ ửng như hoa hồng, từ dưới mặt của cô xuống đến ngực, nhưng cô không hề kháng cự, cô để cho hắn kéo tay ra, để cho hắn dùng ngón tay, lòng bàn tay thô ráp, vuốt ve cô. Xúc cảm của hắn rất tốt, mê người lại ấm áp, mang đến trận trận mềm yếu, cô cắn môi, đè nén rên rỉ, đè nén ý nghĩ vừa muốn lui về phía sau lại vừa muốn tiến lên nghênh hợp Không kìm hãm được , hắn nghiêng thân tiến lên, đè cô ngã xuống giường, há mồm ngậm lên đỉnh vú màu hồng phấn đáng yêu. Cô kêu nhỏ ra tiếng, cảm giác được râu mép của hắn ma sát trên làn da mịn màng của cô, đôi môi nóng bỏng, đầu lưỡi trơn trượt, mút hôn trêu chọc cô, mang đến cảm giác sướng khoái kích thích hơn nhiều so với tay.
Không tự chủ được, cô ôm chặt hắn, khó nén run rẩy rên rỉ.
Cách áo lông, tay của cô lướt lên vai hắn, dẫn phát trận trận run rẩy.
Hắn muốn để cho cô vuốt ve hắn, không cần cách lớp quần áo đáng chết, nhưng hắn không dám.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, bàn tay nhỏ bé của cô sợ hãi đưa vào trong lớp áo lông của hắn, ve vuốt thân thể của hắn.
Cảm giác kia lại tuyệt như thế, hắn gần như muốn rên rỉ ra tiếng, nhưng hắn không dám để cho cô tiếp tục sờ như thế, sợ cô sờ tới vết sẹo ghê tởm kia, sẽ nhớ đến sự xấu xí của hắn. Hắn né ra, tránh khỏi bàn tay nhỏ bé của cô, đang cầm hông của cô, cởi quần cô ra, liếm hôn lên rốn của cô cùng với chiếc bụng mĩ lệ.
Sau đó, xuống chút nữa.
"Irapa. . . . . ."
Phát hiện hắn nghĩ muốn cái gì, trong thanh âm của cô có chút bối rối.
Hắn giương mắt, chỉ thấy cô đỏ bừng cả mặt, bàn tay nhỏ bé bắt lấy đầu vai hắn, gần như muốn ngồi dậy, thậm chí cố gắng đóng chặt hai chân. Không để ý đến cô hoảng sợ cùng ngượng ngập, hắn vươn lưỡi, một lần rồi lại một lần , liếm nguồn nhiệt tư mật của cô. Móng tay của cô xuyên thấu qua áo lông lọt vào đầu vai hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế, hòa lẫn tình dục cùng ngượng ngùng hỗn trong mắt mê loạn của cô, có hắn.
Cô là ng