
nào anh ấy tìm ai trong lớp mình không?_ Học sinh nữ khác
- ……
- Gọi Phan Loan ra đây_ Thiên Kì dựa người vào cửa , anh lười biếng tím kiếm chỉ nhếch miệng bảo 1 lũ người cạnh đó
- ……Dạ….._ Một lũ đồng thanh dạ vâng
- Áaaaa..Mau bỏ tôi ra , mấy người làm gì vậy?_ Nhỏ Loan hét ầm lên, tuy học võ nhưng hơn 1 chục đứa vây vào thì nhỏ đành bó tay
- Ồn ào quá!_ Thiên Kì
- Anh….anh….sao lại _ Nhỏ Loan lắp bắp nói không lên lời
-HẠ MẪN CHI là chị tôi _ Thiên Kì lười biếng trả lời , ánh mắt ánh lên sự thích thú
- Hả ….là cậu sao…..?_ Loan như không tin vào tai mình nên cô hỏi lại lần nữa
- Đúng !_ Chất giọng lành lạnh của Thiên Kì vang lên
- Thế thì tôi không cần đâu_ Nhỏ Loan xua xua tay, vẻ mặt tỉnh bơ nhìn
Thiên Kì. Thật sự nhỏ rất sợ cái người do nó phái đến, tuy đẹp trai thật nhưng mà thật sự rất lạnh mà. ” Mình chưa muốn chết ” Loan cảm thán
- Việc này không do cô quyết định! cứ làm như thỏa thuận ban đầu đi !_ Thiên Kì vứt lại câu đó rồi bỏ đi
- Ê…tôi ..nói..là không…cần …mà._ Nhỏ đang định chạy theo nhưng đám con gái đã tóm lấy và hỏi tới tấp
- Sao mày quen được anh Thiên Kì vậy?_ Một cô nàng vs dáng người hoàn hảo , giẩu đôi môi đỏ chót ra hỏi
- Tôi đâu có quen anh ta , ngay cả tên tôi còn không biết mà!_ Loan ủ rũ trả lời trong đầu niệm ý là phải đi giết nhỏ HẠ CHI
- Nói dối , có phải mày đã dùng quỷ kế gì không?_ Một người khác bon chen vào hỏi
- Kệ mấy người ! tôi có việc phải đi đây!_ Loan bước chân về chỗ ngồi của mình tay cầm cái điện thoại……Chợt nhớ ra điều gì đó nó hét lên:
- Khoan đã ! mấy người bảo anh ta tên gì ?
- Anh Thiên Kì ! ….
- Có phải cái người còn đáng sợ hơn ác quỷ không?_ Nhỏ Loan ngập ngừng hỏi
- Mày dám nói anh ấy là ác quỷ sao?_ giọng nó hằm hè , mang rất nhiều sự tức giận bắn về phía nhỏ
- Không…không….tôi nói nhầm _ Nhỏ nhanh chóng sửa lại lời nói , và nhanh chóng chạy ra ngoài gọi điện thoại ……
Tút! Tút ! Tút…..
- Con Kia ! sao mày không nói là thằng em của mày nó lại kinh khủng thế chứ ?_ Nhỏ Loan như hét vào điện thoại
- ………
Thấy đầu dây bên kia im lặng , nhỏ Loan cứ tưởng con bạn thân của mình biết lỗi nên được đà cứ tuôn ra như mưa ….
- Tao không cần người bảo vệ nữa ? tao có thể tự bảo vệ được mình? Huống
hồ tao lại biết võ vì thế mày về bảo vs thằng em ác ma của mày tránh xa
tao ra ! Mới đứng cạnh anh ta 1 tí mà tao có cảm giác như đứng cạnh cái
tủ lạnh đấy !
- ……
- Ê, sao mày không nói gì?
- ……
- Chị tôi không cần máy !_ Thiên Kì lạnh lùng trả lời ., chả là bà chị
ngốc của anh do sáng nay cầm nhầm điện thoại của anh thế nên anh mới cầm cái điện thoại của bà . Thật không ngờ lại nghe được lời oán giận ngút
trời của cô về anh. Thật sự thú vị mà!
- Anh….anh…là? _ Nhỏ Loan sợ tới mức không thể bật ra lời nói
- THIÊN KÌ _ anh nói chen vào
- Haha…xin lỗi nha tôi gọi nhầm máy! _ tay run run vì sợ nhỏ đang định
tắt điện thoại thì cái chất giọng lành lạnh đó lại vang lên
- Đi đến ngay trước cửa thư viện cho tôi !_ Thiên Kì
Nhỏ chưa kịp chả lời thì đầu dây bên kia đã cúp máy rồi
” Chi ơi mày hại tao thật rồi! tao hận mày!!!!!!” nhỏ Loan ngửa mặt lên trời mà ai oán
————————
- Hắt xì ! hắc xì …_ Nó đưa giấy chấm nước mũi
- Em bị ốm à!_ Quân nhìn vào cái mũi nhỏ xinh đỏ ứng vì bị lau nhiều mà xót xa
- Không….em tự…dương….Hắt xí hắc xì !_ nó
- Lại đây nào !_ Quân dang tay ra ôm nó vào lòng , để ủ ấm
- Cứ thế này thì thích thật !_ nó dúi mặt vào khuôn ngực rắn chắc của anh mà nũng nịu nói
- Nếu em muốn vậy thì anh đành bất đắc dĩ ôm em mỗi ngày vậy !_ Quân nhỏ giọng trêu chọc. Thật thực anh rất thích cảm giác này !
Nó rất ấm áp
- Ứ …thèm chơi vs anh nữa! _ nhỏ đẩy nhẹ anh ra , giận dỗi chạy về đằng trước……
- Đứng lại ngay trước khi anh nổi giận_ Quân lạnh giọng nói
- Không…_ nó chu đôi môi ra mà cãi
Không đợi nó nói thêm gì anh đã nhanh chóng tóm lấy nó và xử lý theo cách riêng của anh…
- Nặng lắm ! anh cầm hộ em đi_ nó hai tay hai chiếc cặp sách , mặt mày nhăn nhó
- Không! đây đã là hình phạt nhẹ nhất rồi! _ quân vẫn bước đi nhưng bước chân bước rất chậm để cho cô đuổi kịp…..
- Em sẽ giết anh!Anh đúng là ác quỷ mà !_ nó thểu lão rên thầm lên
- Cái gì ?_ Quân quay đầu , nheo mắt nhìn chằm chằm vào nó
- Không…em có nói gì đâu?
- Lại đây! _ Quân dùng 1 ngón tay ngoắc nó lại
Khi nó vừa tiến lại gần thì anh đã chiếm lấy đôi môi nhỏ nhắn của nó mà hôn mà cắn ,…nụ hôn kéo dài cho tời khi nó chỉ còn lại hơi thở yếu ớt …
- Lần sau mà nói xấu anh thì anh sẽ hôn cho em hết thở luôn _ Quân mỉm cười xấu xa nhìn vào khuôn mặt tròn tròn đang đỏ ửng lên…
Nó tham lam hít thở không khí , chưa bao giờ nó cảm thấy không khí quý giá như vậy?
” Mình yêu phải ai đây” nó âm thầm cảm thán , chân bước nhanh về phái trước để đuổi theo anh
…………………………
Tại 1 góc khuất gần đó;
” Hạ Mẫn Chi xem tôi xử lý cô như thế nào!” - Có vẻ cô rất bất mãn về tôi thì phải ? _ Thiên kì nhìn chằm chằm vào nhỏ Loan như kiểu nhìn tội phạm nguy hiểm
- Đâu….đâu… có …tôi…._ Loan sợ quá không dám nói lên lời
- Tôi mà quyết định làm việc gì thì sẽ không thay đổi ! _