
ịa linh nhân kiệt ~ nhưng thật ra người như hoàng tử cũng hiếm thấy vô cùng.” Cười nhiều, làm mặt cô
mỏi nhừ, không có thói quen nói chuyện vòng vèo như vậy.
Tốt nhất đi thẳng vào vấn đề đi.
“Vậy hoàng tử có muốn ra khỏi địa lao này chứ?”
“…Nữ hoàng vẫn muốn một vạn binh lực kia sao? So với mạng của ta, hiển nhiên là có lời hơn.”
⊙-⊙ Trước đó, Asisu đã đưa ra ý kiến
một vạn binh lực rồi sao? Vậy bây giờ… Hừm, thực ra cũng không tệ, tương kế tựu kế là được rồi, khiến cho hắn hiểu nhầm chị em ta bất hòa,
Thượng hạ Ai Cập trở mặt, làm cho hắn bớt cảnh giác. Chờ tới khi hắn tấn công Ai Cập, ta sẽ dùng một mẻ lưới tóm gọn. Đúng, ý kiến hay!
Izumin đăm chiêu nhìn sắc mặt Asisu, kỳ lạ thật, nếu so sánh với lúc trước muốn mượn binh lực, dường như có cái gì đó không thích hợp.
“Khụ khụ.” Ánh mắt Izumin rất sắc bén
nha, không thể để hắn đoán được âm mưu này. “Vậy hoàng tử đồng ý viết
thư cho quốc vương rồi, Jinna, đem giấy bút cho hoàng tử.” Cười cười.
“Hi vọng lần này chúng ta hợp tác vui vẻ nha.” Thư tín mà ngươi tự tay
viết, xem ra chỉ có thể cho vào viện bảo tàng của ta mà thôi.
Cầm bức thư, Tử Huyền thưởng thức nét chữ tiêu sái của hoàng tử.
“Hiện giờ, có thể thả ta ra ngoài rồi chứ?”
Gì? Kế tiếp phải làm…
“Không…” Chậm rãi mở miệng, “Ngươi là
tù nhân của ta, chờ ta thắng trận trở về, sẽ thả ngươi về nước. Hoàng tử đành phải chịu khổ thêm vài ngày nữa nhé.”
Cười tươi rạng rỡ, Tử Huyền từ từ đi ra khỏi địa lao.
“Hoàng tử!” “Hoàng tử, làm sao bây giờ?”
Đám thuộc hạ nhốn nháo hỏi.
“Đừng lo lắng, khi phụ vương nhìn thấy
lá thư này nhất định sẽ nổi giận, chắc chắn sẽ dấy binh tấn công Ai Cập, ta ở bên trong làm nội ứng, đến lúc đó còn sợ Ai Cập không nằm trong
tay ta sao?” Tự tin nhếch khóe miệng, khuôn mặt tuấn mĩ nở nụ cười, khí
thế như vậy, giống như sắp hoàn thành nghiệp lớn ngay trước mắt.
Ra khỏi địa lao, Jinna lập tức đi chuẩn bị xe ngựa.
Tử Huyền trở về phòng tìm cái rương gỗ, cẩn thận cất bức thư mà Izumin đã tự tay viết. Chờ Jinna chuẩn bị xong
sẽ xuất phát ngay.
Tuy cảm nhận rõ ràng cơn đau trong lòng bàn tay, nhưng vẫn còn cảm thấy váng đầu, cô cũng không dám tới gần
giường, sợ nhất thời không chống chọi nổi cơn thèm ngủ, chuyện kia đang
hồi gay cấn rồi. Đành phải đứng bên cạnh cửa sổ, vừa phải cử động tay
chân để thích ứng với thân thể, vừa phải sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu.
Khi cô ở địa lao, thị vệ phái đi thông
báo cho Ari đã xuất phát. Tiếp theo, có lẽ hoàng tử Izumin sẽ rất nhanh
thoát khỏi địa lao đi tới Thượng Ai Cập. Nếu thị vệ kia tới kịp tìm được Ari ngăn cản kế hoạch, chờ hoàng tử đến Thebes thì hôn lễ đã cử hành
xong, Carol cũng không thể ngã xuống sông Nile trở lại tương lai.
Nhưng nói như vậy, giữ lại Carol thì
vẫn còn khả năng bị Izumin bắt lấy. Dù sao Ruka vẫn còn ở bên cạnh, hôn
lễ đông người phức tạp, cô ta ngu ngốc như vậy, chỉ cần dùng chút kế
sách sẽ mắc mưu thôi.
Tuy hiện giờ Izumin có tình cảm với
Carol nhưng cũng mới chỉ là thích thú và tò mò, còn chưa tiến triển tới
mức yêu. Chỉ sợ hắn muốn trả thù Menfuisu, có dã tâm với Ai Cập, nếu
không sẽ không đợi đến lúc Carol trở thành hoàng phi, có được một nửa
quyền lực với Ai Cập mới tới cướp cô ta, điều này cũng không bảo đảm
được hắn sẽ không gây thương tổn cho Carol, làm loạn Ai Cập.
Không được! Nếu có thể đi trước hoàng
tử một bước, thì không thể để hắn làm rối cục diện, cô ngồi ở vị trí nữ
hoàng Ai Cập còn chưa nóng chỗ đâu, sao có thể để hắn phá hủy chứ? Còn
nữa, cái đồ ngu ngốc kia chắc không lừa cô đâu, Carol chắc là kiếp trước của em gái cô chuyển thế.
Em gái… hồi ức về một thời rất xa…
Không có tình cảm quá sâu sắc, đối với cô mà nói, ở kiếp trước có quan
hệ huyết thống với một người mà thôi.
Nhưng, nếu đã trùng hợp đi tới nơi này, dựa vào tình hình mà giúp đỡ con bé một chút.
Bên ngoài cửa sổ, ánh nắng rực rỡ, thời tiết không tệ. Thế giới mới này không âm trầm giống như Hunter.
Jinna đi vào phòng, liền nhìn thấy một bức tranh tuyệt mĩ như vậy. Nữ hoàng mặc tử sa (váy tím) lặng lẽ đứng trước cửa sổ, còn nở nụ cười ôn nhu mà cô chưa bao giờ
nhìn thấy, gió nhẹ lướt qua làm những sợi tóc mềm mại phất phơ trong
gió, dưới ánh mặt trời sáng chói, làm nổi bật dung nhan tuyệt trần thanh khiết.
Tâm trí Jinna kích động, bệ hạ Asisu đẹp như vậy, là nữ tư tế[1'> của Ai Cập! Là nữ hoàng Ai Cập! Đây là chuyện đáng tự hào cỡ nào?
Cô cứ ngẩn ngơ đứng nhìn như vậy, không dám lên tiếng quấy rầy khoảnh khắc thần thánh này.
“…”
“Jinna.” Từ lúc thị nữ mới đi vào
phòng, Tử Huyền đã biết, nhưng đợi lâu như vậy vẫn chưa thấy cô ta mở
miệng, ngược lại còn có dáng vẻ sợ hãi, đành phải quay đầu hỏi.
“Ngựa chuẩn bị xong rồi chứ?” Nơi này
xe ngựa chưa có lò xo giảm xóc, đi đường nảy rất mạnh, tốc độ còn kém
hơn cả cưỡi ngựa, cho nên cô mới sai Jinna đi chuẩn bị ngựa.
Câu nói cắt ngang luồng suy nghĩ sùng
bái của Jinna, cô quỳ xuống, phục hồi ý thức, biết bản thân vừa mới có
hành vi bất kính, liền cúi đầu: “Bẩm bệ hạ, trong thần điện chỉ con ngựa Jinuo là chạy nhanh nhất, nhưng con ngự