Pair of Vintage Old School Fru
Âu Tiên Sinh Thật Thà Chất Phác

Âu Tiên Sinh Thật Thà Chất Phác

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321313

Bình chọn: 10.00/10/131 lượt.

hời gian ngắn chỉ cảm thấy đầu trống rỗng, hoàn toàn không biết

nên phản ứng làm sao.

Tiệp Ngọc tùy ý nhìn một chút phòng khách hỗn độn, sau đó mày hơi nhíu nhẹ lông mày trào phúng: “Nhà anh thật bừa bộn.”

Hắn nhất thời chỉ cảm thấy một trận mặt đỏ.

“Tôi, tôi sẽ sửa sang lại.” Nói xong, Âu Lệnh Nghi lập tức luống

cuống tay chân đem toàn bộ sách báo tạp chí chồng chất tại trên bàn trà

để xuống dưới gầm, đem quần áo ném loạn ở trên ghế sa lon, trên ghế dựa, trên bàn cầm lên cuốn thành một bọc, đi vào WC giặt quần áo, đem các

thứ hỗn tạp linh tinh bỏ vào thùng rác…

Chờ hắn xoay người lại lần thứ hai đối mặt cục cưng thì đã thấy nàng đã cầm khăn giúp hắn lau cái bàn.

“Thực xin lỗi, tôi làm là được rồi.” Hắn vội bước lên phía trước muốn cầm khăn lau, lại bị nàng trừng mắt liếc.

“Anh đi quét rác.” Nàng nói.

“Chính là…”

“Còn không mau đi!”

“Được.”

Nhìn hắn thân thể khổng lồ bộ dáng lập tức xoay người chạy vội mà đi, Tiệp Ngọc khóe miệng không tự chủ giơ cao.

Kỳ thật nhà hắn cũng không có bẩn như nàng tưởng tượng, chính là có

một chút loạn mà thôi. Không có hương vị kỳ quái ghê tởm, cũng không có

tro bụi bám đầy, hoặc tràn ngập một đống đồ uống không uống xong hay đồ

ăn thừa chưa hết trong phòng. Nàng chịu không nổi nhất đúng là chứng

kiến những cảnh mốc meo, có mùi, con gián con kiến gì đó bay loạn ở

trong phòng, điểm này hắn phi thường kịp cách ly.

Hai người cùng nhau đem phòng khách quét tước một chút, nó lập tức

trở nên rực rỡ hẳn lên. Sau, Âu lệnh nghi có chút lúng túng lấy chén

nước đá cho nàng uống.

“Cám ơn.” Hắn hướng nàng cảm ơn, sau đó không tự chủ được đối với

nàng giải thích.”Tôi thường chuyên tâm vào công tác,không có thời gian

dọn dẹp, trong nhà mới trở nên rối loạn như vậy, thực xin lỗi.”

“Một đại nam nhân không nên hơi một tí liền nói xin lỗi, nơi này là

nhà anh, anh muốn loạn thế nào thì tùy, làm sao phải giải thích với em?” Tiệp Ngọc nhịn không được trừng mắt nói.

Âu lệnh nghi nhất thời không lên tiếng, không biết phải làm sao đứng nguyên tại chỗ nhìn nàng.

“Em không có số điện thoại của anh.” Nàng đưa tay nói: “Cho em.” Đây mới là mục đích nàng tới.

Hắn trừng mắt nhìn, lập tức gật đầu, xoay người đi tìm giấy bút, viết số di động cùng điện thoại bàn tiếp tục hai tay dâng lên.

“Sáng sớm ngày mai năm giờ rời giường.” Nàng đưa tay tiếp nhận tờ giấy rồi đối với hắn nói.

Hắn sửng sốt, mờ mịt lặp lại nói : “Năm giờ?”

“Không dậy được sao? Anh yên tâm, em sẽ gọi điện thoại gọi anh rời

giường, nếu điện thoại kêu bất tỉnh anh, em sẽ đích thân lại đây kêu. Cứ như vậy, em đi đây.” Nói xong, nàng buông chén, đứng dậy rời sô pha,

tự nhiên tiêu sái rời đi.

Âu lệnh nghi đờ người ra sững sờ nguyên tại chỗ, thật lâu mới chậm

rãi phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn về phía phòng khách sạch sẽ.

Vừa mới đây cũng là một giấc mộng sao?

Không có khả năng. Bởi vì cho dù là nằm mộng, hắn cũng vô pháp tưởng

tượng ra Bạch tiểu thư xinh đẹp mê người, cao không thể chạm tới, búi

lại tóc, tay áo cuộn lên, bộ dáng quỳ rạp trên mặt đất lau chùi.

Chính là vừa rồi nàng đích xác làm như vậy , một bộ quen tay hay

việc, động tác nhanh nhẹn, làm cho hắn nghiêm chỉnh mở rộng tầm mắt.

Nàng là cô gái tốt như thế này một cái trong ngoài hiếm có sao?(ồ sia,động vật quý hiếm ư?)

Điều kiện của nàng như vậy,nam nhân nào cũng muốn chiếm đoạt, rốt

cuộc là thích hắn điểm nào nhất, muốn chọn hắn làm bạn trai của nàng

nha?

Nàng chẳng lẽ không cảm thấy phải cùng hắn dáng người to lớn đứng

chung một chỗ thực mất mặt sau? Bạn gái trước của hắn chính là vì vậy mà chia tay với hắn.

Bất quá nói trở lại, Bạch tiểu thư tuyệt không thể nào là muốn hắn

làm bạn trai chân chính, nhất định là có mục đích gì muốn lợi dụng hắn,

mới có thể tiếp cận hắn.

Quên đi, không nên nghĩ nữa, vẫn là sớm một chút chuẩn bị ngủ đi, nếu không ngày mai năm giờ muốn hắn như thế nào ngồi dậy? Dĩ vãng hắn mỗi

lần hoàn thành công việc, ít nhất cũng ngủ tới trưa hôm sau, mà hiện tại cũng đã muốn mười giờ rồi, hắn vẫn là vội vàng ngủ đi.

Năm giờ rời giường? Nàng rốt cuộc muốn hắn sớm như vậy rời giường làm cái gì nha? Nên không phải muốn hắn giúp nàng đi mua bữa sáng, hoặc là

tự mình làm bữa sáng cho nàng ăn đi?

Quên đi, dù sao đáp án vấn đề này ngày mai có thể biết thôi..

Âu lệnh nghi cảm giác mình muốn chết, tim hắn đập to như nổi trống,

thở ngắn ngủi, mồ hôi rơi như mưa, hai cái đùi vừa chua xót lại mềm lại

run rẩy khiến cho hắn hận không thể muốn chém nó.

Hắn khó chịu muốn chết, muốn ngã xuống đất không dậy nổi, cũng muốn

mắng chửi người, nhưng là cuối cùng hắn duy nhất có thể làm, chỉ có bắt

buộc hai chân của mình tiếp tục di động, tiếp tục chạy phía trước, không đơn giản là hắn đã đáp ứng nàng mặc kệ muốn hắn làm cái gì hắn đều làm, cũng bởi vì hắn không muốn thua một nữ nhân —— ít nhất không thể thua

được ,bởi vì quá khó nhìn.

“Mệt lắm không? Nếu mệt,anh có thể đến bên cạnh nghỉ ngơi, em chạy năm vòng nữa sẽ trở về.”

Không biết lần thứ mấy nàng đi qua tốc độ chậm lại đối với hắn nói,

tiếp theo lần thứ hai lướt