XtGem Forum catalog
Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ

Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324610

Bình chọn: 9.00/10/461 lượt.

àn phục dịch. Sảnh cho nữ treo xiêm y may sẵn trên tường, các kiểu xiêm y, các kiểu hoa thêu khiến ta hoa cả mắt, Tiểu Hà Bao “trời ơi, oa oa, mẹ ơi”, rồi vùi đầu ngắm nghía xiêm y, không nhìn đến ta một cái.

Cố tẩu chọn từ đống xiêm y một bộ màu lục nhạt, một bộ màu trắng ngà, một bộ màu tím nhạt, để lên bàn, cười hì hì nói: “Thiếu phu nhân da trắng như tuyết, mặc những màu này là tôn da nhất.”

Ta ngượng ngùng nói: “Dạ dạ… cũng tốt.”

“Thiếu phu nhân vào trong mặc thử đi, có chỗ nào không vừa vặn ta sẽ cho người sửa ngay, khoảng một chén trà là xong.”

Ta mang xiêm y vào phòng thay đồ, mặc bộ màu trắng ngà đầu tiên, ta mặc trang phục Tiêu Dao Môn màu trắng đã mười mấy năm, gần như không biết mặc màu gì khác ngoài màu trắng.

Khi ta ra khỏi phòng thay đồ, Tiểu Hà Bao lại “má ơi” một tiếng, sau đó nhìn ta chằm chằm hít một hơi lạnh, nha đầu kia chẳng lẽ ở cùng các sư huynh lâu nên biến thái rồi?

Cố tẩu mở to hai mắt: “Ôi chao, chậc chậc, thật là… trời ơi.”

Ta chờ nửa ngày, vẫn không đợi được Cố tẩu nói ra một tính từ thật sự nào, rốt cuộc là sao?

Ta sợ hãi hỏi: “Cố tẩu, không ổn sao?”

“Ôi.. ổn đến mức ta không biết nói gì nữa, thiếu phu nhân đúng là mỹ mạo như tiên.”

Ta ngạc nhiên kéo kéo xiêm y, nói nhỏ: “Cố tẩu nói đùa.”

“Sao lại nói đùa? Nữ nhân như hoa, hoa đẹp thường không thơm, hoa thơm lại kém sắc. Ta đã thấy nhiều thiếu nữ, thân hình đẹp thì dung mạo kém một chút, dung mạo đẹp dáng người lại tạm được, như thiếu phu nhân, đẹp từ dáng người đến dung mạo, thật sự hiếm có khó tìm, xinh đẹp đến mức người oán trời ghen.”

Ta lau mồ hôi, quả nhiên là người làm ăn, công phu khen ngợi không có chỗ chê.

“Tiểu Hà Bao, em thấy thế nào?” Ta hi vọng Tiểu Hà Bao vẫn tỉnh táo, cho ta một lời nói thật.

“Tiểu thư, cô đi ra ngoài với dáng vẻ xinh đẹp thế này, cô gia chắc ngạc nhiên đến rơi cả tròng mắt mất.”

Ta câm nín, Tiểu Hà Bao trước giờ vẫn chẳng phải người phe ta.

“Vậy thì lấy bộ này đi.”

“Thiếu phu nhân, thử cả mấy bộ này đi.”

Sau ba lần người oán trời ghen, ta lại mặc bộ xiêm y màu trắng ngà, thiết kế của bộ xiêm y này rất đặc biệt, váy rộng như cái màn, nhưng lớp váy lót bên trong lại bó chặt hai đùi. Theo Cố tẩu nói, như thế mới có thể bước đi uyển chuyển như Lăng Ba Vi Bộ, bước chân sen nở, haizzz, một bước chân bị ép thành hai, thật là hành hạ nhau. Ta chỉ sợ mình một phút kích động, bước chân sen nở thành hổ phi qua đường.

Ta đi vòng qua bình phong, Giang Thần đang ngồi kia phẩm trà, thấy ta chén trà trong tay hắn cứng đờ, nhìn ta chằm chằm, chậm rãi đứng lên.

Ta cảm giác được Bạo Vũ Lê Hoa Châm phóng tới với mật độ chưa từng có, trong nháy mắt, bộ xiêm y này như có vô vàn lỗ thủng, gió lùa lạnh người.

Cố tẩu nói với Giang Thần: “Ôi chao, thiếu gia thật có diễm phúc, thiếu phu nhân dung mạo xinh đẹp, dáng người thướt tha, lão thân là phụ nữ cũng phải động lòng.”

Tiểu Hà Bao khinh thường cắt lời, bĩu môi nói: “Cố tẩu không biết đó, tiểu thư nhà ta không mặc quần áo càng đẹp hơn.”

Giang Thần phì một tiếng, cười không thấy tổ quốc. Ta đỏ mặt, chỉ muốn đập đầu vào tường.

Ta nghĩ nhất định tối nay phải nói chuyện rõ ràng với Tiểu Hà Bao, thường ngày ta đối xử với cô bé rất tốt, tại sao lại đối xử với ta như vậy!

Ta đỏ mặt, lúng túng lên kiệu, một lúc lâu sau mới thở đều được. Ta vừa thở đều, đột nhiên nhận ra Giang Thần từ lúc vào kiệu đến giờ luôn trầm mặc buồn bực không lên tiếng.

Ta tò mò nghiêng đầu nhìn một cái, phát hiện ngọn lửa thường thấy trong mắt hắn như bùng cháy dữ dội hơn, lòng ta giật thót, tim đập loạn nhịp, cuống quít điều chỉnh hô hấp.

Giang Thần thấp giọng nói: “Tiểu Mạt, muội đẹp lắm.”

Không gian trong kiệu có giới hạn, hắn lại ngồi sát ta, tiếng thì thầm này như thổi một luồng hơi nóng qua tai ta, vừa nóng vừa nhột.

Ta đỏ mặt, nói nhỏ: “Là xiêm y này đẹp.”

“Là do muội đẹp, y phục chỉ phụ trợ tôn lên dung nhan của muội thôi. Vừa rồi ta nhìn muội mà tim như muốn ngừng đập, không tin muội đặt tay lên ngực ta, giờ tim ta đang đập thình thịch đây.”

Dứt lời, hắn không chút khách khí kéo tay ta đặt lên ngực trái, cảm giác ấm áp mà mạnh mẽ, ta liên tục rụt tay về. Tim hắn đập thình thịch thế nào ta không biết, nhưng ta chắc chắn tim ta đang đập loạn.

Ta không dám nhìn hắn nữa, nhìn cảnh bên ngoài thấy ngày dài tựa năm, thật ra như chẳng nhìn gì, bởi vì không nhìn hắn, ta vẫn có thể cảm nhận ánh mắt hắn quấn chặt lấy ta như một tấm lưới, ta như một con côn trùng nhỏ, bị Tiểu Hà Bao thổi bay vào mạng nhện của hắn, không thể thoát thân.

Rốt cuộc kiệu cũng ngừng, ta thở phào nhẹ nhõm, không đợi hắn đỡ đã nhảy ra ngoài.

Vừa đưa mắt nhìn thì ta ngẩn cả người!

Đây là Quy Vân sơn trang sao? Khí thế đến mức người ta phải suýt xoa! Trước cổng là hai con sư tử đá uy mãnh, trên cổ hai con sư tử là hai sợi xích lớn có gắn chuông bằng vàng.

Ta âm thầm rầu rĩ, làm thế khác gì mời trộm tới? Haizzz, nhà họ Giang đúng là táo bạo hơn người, ngay cả cặp sư tử đá trước cổng cũng nổi bật đến vậy.

Còn nổi bật hơn cặp sư tử đá là một hàng nha hoàn tươi cười đứng ở bậc thang cổng chính, dẫn