XtGem Forum catalog
Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323912

Bình chọn: 7.5.00/10/391 lượt.

ại có người dám ra tay với cô. Xem ra phế tay của Lâm Hinh Nhân còn nhẹ với cô ta. Hạ Tịch Nguyệt thấy anh đau lòng vì mình, cô nói:

"Không đau."

“Vợ này em còn nhớ em đã đồng ý với anh cái gì không?”

Âu Dương Thụy dịu dàng nói đến.

“Nhớ, không để cho mình bị thương.”

Hạ Tịch Nguyệt áy náy nói.

“Nhưng bây giờ em lại không làm được, hiện tại anh muốn phạt em một tháng không được ra ngoài.”

“Cái gì? Chồng à em là người bị thương, anh sao lại cấm túc em?”

Hạ Tịch Nguyệt bực bội.

“Bởi vì em làm anh đau lòng.”

Âu Dương Thụy nhìn Hạ Tịch Nguyệt nghiêm túc nói.

“Thật xin lỗi. Về sau em nhất định không để mình bị thương nữa, em bảo đảm.”

Hạ Tịch Nguyệt giơ tay lên hướng về phía Âu Dương Thụy kiên định nói.

“Lần trước em cũng nói vậy, em chỉ có ở cạnh anh, anh mới yên tâm.”

Bộ dạng Âu Dương Thụy không có chút ý định thương lượng.

"Biết rồi."

Mặt Hạ Tịch Nguyệt như đưa đám, Âu Dương Thụy thấy vậy cũng không để ý. Anh nhất định phải dạy cho cô nhớ mỗi lần ra ngoài bị thương tim anh đau đến chết đi. Âu Dương Thụy lái xe đưa cô đến bệnh viện, mưa bên ngoài cũng đã tạnh.

“Anh đưa em đến bệnh viện làm gì?”

"Xuống xe."

Âu Dương Thụy nhìn Hạ Tịch Nguyệt ra lệnh cho cô.

“Không cần chỉ là vết thương nhỏ thôi mà, không cần đến bệnh viện, chúng ta về nhà đi, về nhà bôi thuốc là được rồi. Chúng ta về nhà có được không anh?”

Hạ Tịch Nguyệt lại nói bằng giọng nũng nịu, cô không muốn đến bệnh viện, rất mất mặt. Âu Dương Thụy cương quyết không thỏa hiệp:

“Không được, lập tức xuống xe cho anh.”

Hạ Tịch Nguyệt khổ sở bước xuống xe. Âu Dương Thụy nắm lấy tay cô đến phòng làm việc của Tư Đồ Triệt, cửa cũng chẳng thèm gõ.

Vừa vào cửa đã thấy Tư Đồ Triệt và Tô Huyên Huyên, hai người quần áo xốc xếch.

"Người nào?"

Tư Đồ Triệt còn chưa thỏa mãn dục vọng, anh tức tối quát lên. Vội vàng sửa áo quần của Tô Huyên Huyên lại. Tô Huyên Huyên thấy người tới, vội vàng chỉnh sửa lại quần áo xấu hổ chạy ra ngoài.

"Huyên Huyên."

Hạ Tịch Nguyệt thấy thh như một cơn gió chạy ào ra ngoài, cô lớn tiếng gọi. Tư Đồ Triệt thấy người đến là Âu Dương Thụy, anh sửa quần áo ngay ngắn lại, sa sầm mặt nói với Âu Dương Thụy:

“Sao cậu không gõ cửa?”’

"Quên."

Nhìn một chút giọng điệu này, giống như quên gõ cửa là lỗi của người khác.

"Cậu tìm mình có chuyện gì sao?"

"Ừ, cậu xem mặt cô ấy một chút đi.”

Âu Dương Thụy nói xong liền dắt tay Hạ Tịch Nguyệt đến trước mặt của Tư Đồ triệt.

"Bởi vì chút chuyện nhỏ này, cậu quấy rầy chuyện tốt của mình."

Tư Đồ Triệt bất mãn gầm nhẹ.

“Vợ mình bị thương sao lại là chuyện nhỏ. Cậu nhanh lên xem thử đi.”

Âu Dương Thụy lạnh giọng mà nói.

"Hừ"

Tư Đồ Triệt nâng mặt của Hạ Tịch Nguyệt lên, cẩn thận kiểm tra.

"Không có việc gì, trở sứt thuốc là được."

Tư Đồ triệt chuyên nghiệp nói.

"Vậy chúng ta trở về đi thôi."

Nghe xong Tư Đồ triệt lời nói, Âu Dương Thụy mới xem như yên tâm. Anh quay qua ôn nhu nói với cô. Còn Tư Đồ Triệt thấy anh phá hư chuyện tốt của mình, lại thấy thái độ của Âu Dương Thụy như thứ, bất mãn nói:

“Âu Dương Thụy, lần sau cậu tới nhớ gọi điện thoại trước, lúc vào thì phải nhớ gõ cửa.”

“Chẳng lẽ cậu không biết làm việc là phải khóa cửa sao? Đây là chuyện bình thường.”

Âu Dương Thụy mới không để ý tới Tư Đồ triệt đang gào thét, dắt tay Hạ Tịch Nguyệt đi. Nghe được lời nói của Âu Dương Thụy, Tư Đồ triệt càng thêm nổi trận lôi đình.

"Cậu . . . . . ."

Hạ Tịch Nguyệt lúng túng bị kẹp ở giữa, nhìn thấy Tư Đồ Triệt tức giận, Hạ Tịch Nguyệt xin lỗi:

"Tư Đồ tiên sinh, thật xin lỗi."

Hạ Tịch Nguyệt cảm thấy chuyện này là Âu Dương Thụy quá đáng cho nên cô thay anh xin lỗi. Sau đó cùng Âu Dương Thụy đi ra ngoài.

Sau khi trở về nhà Hạ Tịch Nguyệt thật sự bị cấm túc hơn nửa tháng. Mặc dù vết thương trên mặt đã hết nhưng Âu Dương Thụy còn chưa cho phép cô ra ngoài.

Mấy ngày nay Hạ Tịch Nguyệt ở nhà đến phát chán, mỗi ngày chỉ xem ti vi không có việc gì để làm. Hạ Tịch Nguyệt vừa mở ti vi lên thì đã nhìn thấy tin tức đang phát:

“Trước mắt Hạ thị và Chu thị hợp tác cùng nhau khai phá Phúc Giai Tân, tiến triển rất thuận lợi, chúng ta cùng nhau phỏng vấn tổng giám đốc của Hạ thị. Xin chào Quan tổng….”

Mỗi ngày đều thấy tin tức của Hạ thị và Chu thị, Hạ Tịch Nguyệt cảm thấy kì quá Âu Dương Thụy rốt cuộc đang làm gì.

Hạ Tịch Nguyệt cầm di động lên gọi cho Âu Dương Thụy.

Âu Dương Thụy đang xem tin tức trong phòng làm việc, vừa buông lỏng người uống cà phê vừa xem tin tức.

“Tổng giám đốc, tôi thấy Chu Đông rõ ràng gió chiều nào theo chiều đó, hi vọng công ty chúng ta đấu với Hạ thị, một mất một còn, ông ta ngồi giữa ngư ông đắc lợi.”

Lãnh Hiên lạnh giọng nói.

“Cậu nói không sai, lão hồ ly kia vĩnh viễn muốn đánh một trận vang dội nhưng ông ta lại đánh giá thấp năng lực đối thủ.”

“Nhưng theo lời của Chu thị thì anh phải ra tay với Hạ thị. Hạ thị là tâm huyết của cha thiếu phu nhân, anh làm sao ra tay đây? Tôi thấy Chu Đông vì điểm này nên mới ra sức hợp tác với Hạ thị.”

Lãnh Hiên tỉnh táo phân tích.

“Cậu nói đúng, tôi sẽ không động vào Hạ thị nhưng có cách bắt chết bọn họ.”

Âu Dư