
g được tự mình dùng........hình phạt riêng, nếu không, nếu không.......Tôi sẽ tố cáo anh...........". Thật vất vả mới đem những lời muốn nói nói xong, Ngưng Thẩm mở to đôi mắt sáng ngời, thật cẩn thận nhìn chằm chằm Diêm Tập Phi.
"Đưa đến sở cảnh sát? Em không sợ sao?" Anh buồn cười nhìn thiên hạ nhỏ bé đang nằm trên giường.
Thật sự muốn anh đem cô giao cho cảnh sát sao? Biểu tình bất an lập tức nổi lên trên mặt anh.
"So với bị anh dùng hình phạt riêng thì tốt hơn." Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng là cô vẫn vô cùng sợ hãi.
Không biết cuộc sống ở trong trại giam có đáng sợ hay không?
Nghe nói những cô gái ở trong đó.......Đều rất đáng sợ và biến thái.....
"Nói thật, anh có một đề nghị tốt hơn nhiều." Diêm Tập Phi nói.
"Đề nghị? Cái đề nghị gì tốt?"
"Này.........Anh không biết đối với em có phải là đề nghị tốt hay không.......?" Anh cố ý nói úp mở, cố tình làm cho thần bí.
Vừa nghe anh nói như vậy, sắc mặt của cô lập tức nhanh chóng thay đổi, nhịn không được lui về một góc, vẻ mặt đề phòng.
"Tôi..............Tôi không có làm chuyện xấu."
"Ha! Anh nghĩ, việc này chắc em không có cách nào làm được." Cô gái nhỏ này, đi trộm đồ của anh, đây là lúc nói chuyện cô trộm đồ sao?
"A! Kia......... Là chuyện gì?" Cô tò mò hỏi. Chỉ cần không phải là điều cô đang nghĩ thì cho dù muốn cô đến nhà anh làm người giúp việc thì cô cũng vô cùng đồng ý.
"Làm người phụ nữ của anh."
"............." Cô lặng người đi một chút.
"Anh nói, làm người phụ nữ của anh." Thấy cô không nói lời nào, Diêm Tập Phi nghĩ đến cô không nghe thấy nên anh lặp lại một lần nữa.
"Làm.........Làm người phụ nữ của anh?" Đột nhiên cô nhớ tới sự mãnh liệt đêm qua.
"Thế nào?" Anh tới gần cô, đôi mắt đen câu hồn người nhìn thẳng vào cô, giống như đang dụ dỗ cô.
"Anh.......Anh là đồ biến thái, không biết xấu hổ, đê tiện, đại sắc quỷ!" Mặt cô đỏ bừng giống như trứng tôm được nấu chín, đem toàn lực đẩy anh ra, muốn anh cách xa cô một chút.
"Tôi mới không cần làm tình nhân của anh."
Đúng là một người đàn ông không biết xấu hổ.
"Ai muốn em làm tình nhân?" Vẻ mặt của cô thật sự rất buồn cười.
Không phải sao? Ngưng Thẩm nhíu mi, không hiểu anh đang đùa giỡn cái gì.
"Nhiệm vụ của em không phải là lấy tài liệu này sao?" Anh lấy ra một túi tài liệu đặt trước mặt cô.
Vừa nhìn thấy thứ cô muốn đang ở trên tay anh, cô phẫn nộ trừng mắt nhìn anh.
Đây chính là thứ có thể giúp cô tự do.
"Anh có thể cho em." Anh thấy lửa nóng ở trong mắt cô, không thèm để ý cười khẽ.
"Nhưng mà, điều kiện chính là làm người phụ nữ của anh."
Kỳ thật, anh chỉ muốn làm cho cô tạm thời bỏ sự phòng bị xuống, cùng anh trao đổi điều kiện, trước là làm cho cô phối hợp với anh, sau lại nói cho cô biết tất cả sự thật.
Chờ cô biết được tất cả, bất luận như thế nào, cô nhất định phải ở bên cạnh anh.
Nếu trước tiên không dùng cách này để giữ cô lại, nếu như xác định được cơ hội chạy trốn, đến lúc đó anh muốn tìm cô, sợ rằng lại vô cùng khó khăn.
"Cho tôi? Anh cho rằng tôi là đồ ngốc à, lừa tôi lại nghĩ rằng tôi không biết sao?". Cô cười lạnh nói: "Đây không phải là cơ mật quan trọng sao?"
Cô mới không tin rằng Diêm Tập Phi đồng ý cho cô.
"Muốn hay không thì tùy em, bất quá........Cái này đối với em không phải cũng rất quan trọng sao?". Khi anh lấy tài liệu đem ra thì trong mắt cô xuất hiện khát vọng, anh biết đây chính là thứ cô muốn.
Nhưng là, cô vì sao lại cần nó như vậy? Chỉ vì muốn hoàn thành nhiệm vụ sao?
Chẳng biết tại sao, anh có cảm giác, cảm thấy có nguyên nhân khác.
Anh quả thật đoán không sai, một phần tài liệu này rất quan trọng đối với cô, chỉ cần đem giao tập tài liệu này, cô sẽ tự do.
Đến lúc đó, cô có thể đi tìm xuất thân của mình.
"Tôi không có khả năng làm người phụ nữ của anh." Lạnh lùng nhìn Tập Phi, cô muốn nhìn thấy trên mặt anh có hay không ý nghĩ đùa giỡn cô.
"Anh vô cùng nghiêm túc. Làm phụ nữ của anh, anh có thể đưa em tài liệu em muốn, có lẽ.........Em còn có được những thứ quan trọng khác.
"Quan trọng hơn tài liệu này sao?" Cô khó hiểu nhìn anh.
"Đúng, quan trọng hơn thứ này."
"Nếu tôi đáp ứng anh........vậy....tôi nhất định phải...........uhm.....giúp......cùng ngủ với anh?" Phù! Cô nói ra thật vất vả.
"Nếu em không đồng ý, anh tuyệt đối sẽ không chạm vào em, như thế nào?".
"Nếu tôi nói không thì cũng không có cách thay đổi quyết định của anh sao?" Cô mới không tin lời cam đoan của anh.
Tối hôm qua cô đã nói nhiều lần là không cần, kết quả thì sao? Còn không phải bị anh ăn sạch sao.
Nhưng mà hiện nay, ngoại trừ đồng ý, thì cũng không có phương án khác.
Vì tự do, chỉ có thể chấp nhận yêu cầu của anh.
"Đúng vậy." Diêm Tập Phi vừa lòng gật đầu.
Thật là một người đàn ông ngạo mạn, Cô thầm mắng anh ở trong lòng.
"Như vậy, tôi hiện tại có thể rời đi sao?" Nhìn dây thừng đang cột trên tay, cô có ý nói anh cởi trói.
"Không, em đi theo anh." Diêm Tập Phi đem dây thừng cột trên tay cô tháo ra, thấy cổ tay của cô bị dây thừng làm cho bầm tím, không khỏi nhăn mi lại.
"Có đau không?" Ngón tay thô ráp khẽ vuốt tay cô, trong mắt anh m