
iác nhíu lại, "Cô làm sao vậy?"
Cô sợ anh tức giận, còn về phương diện khác là bởi vì cô liên tưởng đến chuyện hai người làm tình, mắt to hoảng sợ nhìn vòng vo trên mặt anh, trên mặt cương nghị tựa hồ một điểm tức giận cũng không có, nhưng ngay sau đó cô lại thẹn thùng nhìn chổ khác.
"Cô đến cùng là làm sao vậy hả?" Hà An Ân cùng những người phụ nữ anh kết giao trước kia không giống, trước kia anh sợ phiền toái, cho nên tìm tất cả đều là phụ nữ độc lập không bám người , có rảnh thì tụ họp, không rảnh thì ai bận việc nấy, không mâu thuẫn lẫn nhau, nhưng không giống với Hà An Ân.
Cô chẳng có tính độc lập còn yêu bám người, trên thực tế Hà An Ân cũng coi như là một người phụ nữ độc lập,những suy nghĩ trong đầu cô anh luôn không đoán được, tựa như hiện tại, anh căn bản không biết vì sao cô đột nhiên trở nên trầm lặng.
Suy nghĩ cô rất khó khăn nắm lấy, nhưng anh thích chính là cô, thật sự, đến bây giờ anh còn không biết bản thân thích cô ở điểm nào nhất, thậm chí cảm thấy bộ dáng tính toán chi li của cô cực kỳ đáng yêu, trước kia anh rõ ràng cảm thấy người như thế rất khó nhìn, vì mấy đồng tiền kia mà chạy đuổi theo.
"Là vì tôi vừa mới ném, khụ, ném nắp bình xuống đất sao?" Đỗ Khang hỏi như vậy, nhưng cảm thấy rất không có khả năng, "Nói với tôi, cô làm sao vậy?"
Tuy rằng lông mày anh không nhíu lại, cũng không làm cho người ta cảm giác anh đang tức giận, "Anh không có đang giận tôi à?" Hà An Ân nhỏ giọng hỏi.
Nghe được câu hỏi của cô, nháy mắt anh hiểu đến cùng cô suy nghĩ cái gì, điều này làm cho anh nhẹ nhàng thở ra, "Tôi không có tức giận."
"Thật sự?" Cô có chút mừng khôn xiết.
"Chẳng lẽ cô nghĩ tôi keo kiệt vậy sao?" Anh liếc mắt nhìn cô một cái, hỏi lại cô.
"Không có, tôi đâu thấy anh keo kiệt, ngược lại, anh rất hào phóng, thật sự." Cô nhấn mạnh nói, còn tặng thêm một nụ cười cực kì ngọt ngào.
"Rất hào phóng?" Nghe câu này, Đỗ Khang nhíu mày.
"Đúng, vô cùng hào phóng."Cô cười đến nhíp cả mắt,nét mặt hiện vẻ thật sự chứ không có giả.
"Tốt lắm, buổi tối tôi mời cô ăn cơm,coi như hôm nay làm một ngày vất vả nên thưởng cho cô."
"Thật sự? Cám ơn." Anh luôn có thói quen mời người khác ăn cơm, cho nên Hà An Ân tuyệt không cảm thấy lần này anh mời ăn cơm có ý tứ gì khác.
Hà An Ân hài lòng vui vẻ nghĩ mình lại có bữa ăn lớn, lại xem nhẹ ý cười chợt lóe trong mắt Đỗ Khang.
----------------
Ngẩng đầu nhìn bầu trời tối như mực ngoài cửa sổ, ánh mắt Hà An Ân như ai oán không thể khống chế nhìn qua văn phòng độc lập kia.
Hôm nay là ngày cuối của tháng , cô thân là trợ lí, đương nhiên là phải cẩn thận kiểm tra hết thảy những sổ sách qua một lần, bảo đảm không có làm lỗi, kiểm tra không có vấn đề, còn phải làm một phần mẫu xác nhập công ty cùng mấy báo cáo tài vụ cho nhà phân phối của công ty, còn trình lên cho Đỗ Khang ký tên xác minh.
Sở dĩ tăng ca cũng là bởi vì Đỗ Khang tạm thời thêm vào một số sổ sách, cho nên phải điều tra tư liệu hệ thống toàn bộ một lần nữa, còn làm một phần báo cáo tài vụ xác nhập.
Nhìn nhìn thời gian trên máy tính đã hơn chín giờ tối, vừa nảy Đỗ Khang tốt bụng gọi kêu người mua đồ ăn, cho nên hiện tại cô không đói bụng, nhưng bởi vì cả một ngày tinh thần tập trung cao độ nên cảm thấy rất mệt mỏi.
Đây là cuối tháng đầu tiên cô thăng chức thành trợ lí, cô không muốn làm không tốt, khiến người khác chất vấn năng lực của cô, tuy rằng cô tin tưởng trong phòng tài vụ nhóm lề mề tuyệt đối sẽ không chất vấn cô, nhưng những bộ phận khác không biết sẽ có ý nghĩ gì về cô.
Hơn nữa cô cũng không muốn làm cho Đỗ Khang thất vọng, dù sao cô sở dĩ có thể vượt qua tiền bối thăng chức thành trợ lí, không thể bỏ qua công lao của Đỗ Khang, nếu nguyên do bởi vì cô, mà quyết định đó làm cho Đỗ Khang bị chất vấn, cô sẽ càng thêm áy náy.
Đôi mắt lại cẩn thận kiểm tra lại một lần, sau in ra bản báo cáo xác nhập tài vụ, cầm báo cáo đã làm tốt đi đến văn phòng Đỗ Khang, gõ cửa.
"Đỗ quản lý, đây là báo cáo xác nhập tôi vừa làm xong." Cô đi vào, đem báo cáo đặt ở trên mặt bàn của anh.
Xem bản báo cáo phân phối kia, Đỗ Khang không nghĩ cô có thể giao cho mình trong hôm nay, bởi vì dù sao cô chỉ vừa mới tiếp nhận công việc trợ lí, cần một thời gian để thích nghi, cầm lấy báo cáo,anh cấp tốc xem một chút, khóe môi gợi lên một chút vừa lòng cười, "Hà An Ân,cô làm tốt lắm." Nhanh như vậy liền bắt đầu, Đỗ Khang cảm thấy anh thật sự không có nhìn lầm người.
"Cám ơn, nếu không có chuyện khác, tôi muốn về nhà trước, cả ngày hôm nay đều ngồi trước Computer làm tôi rất mệt mỏi." Lâu ngày,kiến thức trong công việc của người đàn ông này xuất sắc nổi trội, về mặt sinh hoạt có nhiều chổ ngu ngốc, ở trước mặt Đỗ Khang, cô đã không còn như trước kia nơm nớp lo sợ,thỉnh thoảng còn có thể lơ đãng ở trước mặt anh biểu lộ bản thân mệt mỏi, nói vài câu nói đùa.
"Chờ tôi một chút, tôi đưa cô về."
" Ừm, được, khi nào anh xong kêu tôi một tiếng nha." Xoay xoay cái cổ cứng ngắc, cô trở lại vị trí mình thu thập này nọ, ngồi vào chổ, cô khép con ngươi lại, để cho đôi mắt khô ráp của mình được dễ chịu.
Cô không có ngủ cho n