
t này?” Cho dù trong lòng đã là lửa
giận bừng bừng, nhưng Hạ Cầm vẫn vẻ mặt trấn định mỉm cười nhìn nhân
viên quầy hàng trước mắt này.
“Đúng. Đúng thì làm sao?” Chị Tạ bị khí thế của Hạ Cầm chấn động, không
khỏi nói lắp một chút, sao chị ta có loại dự cảm rất không tốt đây?
“Tôi đây sẽ nói cho cô biết, lọ nước hoa này thật sự không là gì cả, ở
trong mắt tôi nò còn không bằng một sợi lông của Chiêu Đệ.” Nói xong lời này, Hạ Cầm lại mỉm cười nhìn ‘chị Tạ’, lúc này mới đi đến trước mặt
Tiểu Lý hỏi: “Cô cũng là nhân viên quầy chuyên doanh của cửa hàng này
đúng không, tất cả nước hoa ở đây tôi đều muốn. Tôi chỉ có một yêu cầu,
món nghiệp vụ này từ cô và vị tiểu thư bên cạnh cô tiến hành, không liên quan đến cô Tạ này. Nhớ kỹ đến lúc trích phần trăm nghiệp vụ cùng quản
lý của các cô nói rõ ràng.”
Vừa nghe lời này, trong lòng Tiểu Lý và Tiểu Lâm là một trận mừng thầm,
hôm nay từ trên trời rơi xuống một cái bánh thịt lại để bọn họ nhặt
được. Tất cả phần trăm tiêu thụ của quầy chuyên doanh này đã đủ bằng
trích phần trăm nửa năm của bọn họ rồi. Tiểu Lý và Tiểu Lâm nhìn nhau
một chút, lại liếc mắt nhìn chị Tạ đang trợn mắt há hốc mồm, thế này mới nhận lấy thẻ tín dụng Hạ Cầm đưa qua, đi đến một bên quầy chuyên doanh
bắt đầu lấy nước hoa. Tiểu Lý phụ trách tính hóa đơn, Tiểu Lâm thì cầm
túi chuẩn bị đóng gói. Lúc đã tính hóa đơn và chuẩn bị cho nước hoa vào
túi thì Hạ Cầm lại ngăn cô lại.
“Vị tiểu thư này, không cần đóng gói, cô đặt toàn bộ lên trên quầy là được rồi.
Cho dù Tiểu Lâm rất không hiểu hành động của Hạ Cầm, nhưng dù sao cũng là khách hàng lớn, cho nên cũng không dám có nghi vấn gì.
Chờ tính xong tất cả, Tiểu Lý mới cầm hóa đơn qua đưa cho Hạ Cầm xem,
không nghĩ tới Hạ Cầm nhìn cũng không nhìn một cái, đã bảo Tiểu Lý đến
quầy thu ngân cà thẻ rồi.
Quần chúng vây quanh xem sự tình phát triển thấy Hạ Cầm biểu hiện đài
đại khí thô như vậy, trong lòng đều hít vào một hơi, nhiều nước hoa như
vậy, phải trị giá bao nhiêu tiền đây? Người này thế nhưng mắt không chớp một cái đã mua toàn bộ.
Hạ Cầm đưa mắt nhìn ‘chị Tạ’ vẻ mặt phức tạp bên cạnh, thế này mới nhìn
về phía đám người cười: “Tin tưởng tất cả mọi người đều biết chuyện
không vui hôm nay xảy ra thế nào, con tôi đến cùng có bị oan uổng hay
không, tôi nghĩ, tìm quản lý bách hóa xem băng theo dõi là có thể biết
rõ chân tướng. Nếu con tôi thật sự làm sai trước, bồi thường hay xin lỗi tự nhiên là theo lý mà làm. Không phải tôi làm mẹ mà thiên vị con trai
và con dâu, nhưng là một người mẹ trường kỳ ở chung với bọn họ, ta hiểu
rõ cách làm người của bọn họ hơn so với bất kỳ ai trên đời này. Con trai bị oan uổng, con dâu bị người ta mở miệng mắng là đồ nhà quê, tâm tình
của tôi bây giờ tin tưởng tất cả những ai làm mẹ ở đây đều hiểu. Cho nên nếu sau đây tôi có làm gì khiến mọi người cảm thấy quá đáng, cũng mong
mọi người bao dung nhiều hơn.”
Nói xong lời này, Hạ Cầm bước đi đến trước mặt một thanh niên trẻ tuổi
đang vây xem. Sở dĩ chọn cậu ta, là vì vừa rồi khi bà nói nhưng lời đó,
trên mặt cậu thanh niên này lộ ra vẻ mặt đồng ý, hơn nữa người trẻ tuổi
làm việc có vẻ không sợ đông sợ tây.
“Chàng trai, dì có thể nhờ cháu một việc không?”
“Dì, ngài nói, cháu xem lâu như vậy, biết đạo lý ở bên nào, nhân viên
cửa hàng này quả thật rã man không hiểu chuyện. Người nơi khác thì sao,
khác người ở đây chỗ nào, thế nhưng cũng bị cô ta bắt nạt như vậy. Cháu
cũng là người nơi khác, chúng ta không ăn trộm không cướp đoạt cố gắng
làm việc, thế nhưng còn bị cô ta mở miệng ngậm miệng mắng người nơi
khác, đừng nói là ngài, dù là cháu cũng không nuốt trôi khẩu khí này.”
“Tốt, chàng trai này, cháu nhìn thấy đống nước hoa trên quầy sao? Cháu
giúp dì đập vỡ từng lọ, nói cho người mắt chó nhìn người thấp này, danh
dự của người nơi khác còn đáng giá hơn nước hoa nhiều.”
Editor: Linh
“Đừng lo lắng, chàng trai, dì nói giữ lời, tuyệt không khiến cháu có
phiền toái gì.” Nói xong Hạ Cầm lại xoa người mặt hướng về phía đám
người vây xem, đề cao âm lượng nói: “Hôm nay, cũng mời mọi người chứng
kiến, nước hoa này là tôi nhờ chàng trai này đập, có hậu quả gì cùng
chàng trai này không có liên quan.”
Nghe Hạ Cầm nói như vậy, cậu thanh niên cũng không lại do dự, tiến lên
mấy bước cầm lấy một lọ nước hoa trên quầy liền đập xuống. Chỉ nghe
‘choang’ một tiếng, lọ nước hoa tinh xảo theo tiếng mà vỡ. Ngay từ đầu,
động tác của cậu còn mang theo chút do dự và cẩn thận, nhưng theo lọ thứ hai, lọ thứ ba vỡ vụn, đáy lòng lại chậm rãi dâng lên một loại khoái
cảm. Chỉ trong chốc lát, mấy chục lọ nước hoa toàn bộ đều bị vỡ trên mặt đất, hiện trường tràn ngập các mùi nồng đậm giao nhau. Đám người vây
xem đều nhao nhao lấy tay bịt mũi, không nghĩ tới nước hoa đắt tiền trộn lẫn với nhau, hương vị lại làm người ta khó chấp nhận như vậy.
Bởi vì mua nước hoa, đập nước hoa ầm ĩ quá lớn, không bao lâu, người quản lý bách hóa liền chạy lại đây.
Quản lý Lý quản lý bách hóa vừa thấy Hạ Cầm thảnh thơi đứng trước quầy,
cầm lấy một cái khăn tay thêu tinh xảo che mũ