Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328784

Bình chọn: 7.5.00/10/878 lượt.

phụ nữ yêu Lý Thánh Đức đến mức chết đi sống lại. Nhưng vấn đề tên công ty vẫn luôn là vấn đề khiến lòng ông không thoải mái.

Mãi cho đến khi Nghiêm Tử Hoa chết, công ty tạm thời giao cho ông, qua nhiều năm như vậy, dần dần giống như đứa bé mình nuôi lớn, nên cũng không cảm thấy tên này có ý nghĩa gì đặc biệt.

Vào phòng làm việc, thư ký nhanh chóng cầm một ly cà phê gõ cửa đi vào, “Tổng giám đốc Tống, lúc nãy cô Lý gọi điện tới hỏi thăm, bao giờ có thể để cô ấy về công ty?”

Tống Quốc Bằng cầm lấy tách cà phê trong tay thư ký, uống một ngụm nhỏ, sau khi nghe thư ký nói chợt nheo mắt, trong lòng cười lạnh, Lý Lệ này chẳng lẽ thật sự xem mình là thiên kim đại tiểu thư của Thánh Đức? A! Về công ty? Đây là công ty, không phải nhà cô, đừng tưởng cô là con gái nuôi của nhà họ Lý thì không còn là người ngoài!

Trong lòng nghĩ như vậy nhưng trên mặt vẫn luôn thản nhiên, khẽ mỉm cười, mở miệng nói: “Cô gọi điện tới nói với cô Lý, nói công ty chúng ta vừa chuyển từ thành phố G đến thành phố A chưa bao lâu, công ty tách khỏi tổng bộ là chuyện lớn. Bây giờ mọi nghiệp vụ nhân sự công ty đều chưa ổn định, chờ thêm một thời gian dĩ nhiên sẽ để cô Lý tới công ty.”

Thư ký khẽ mỉm cười, kính cẩn trả lời: “Vâng.” Nhân lúc đó đi ra chuyển lời cho Lý Lệ.

Lý Lệ ở bên kia nhận được điện thoại, trong lòng hết sức tức giận. Tống Quốc Bằng đáng chết, công ty vẫn bị ông ta chiếm đoạt mười bảy năm, chính mình là người nhà họ Lý muốn đến công ty cũng không được?

Giọng nói dịu dàng nói vào điện thoại: “Là vậy sao, vậy cô chuyển lời cho chú Tống giúp tôi, để ông ấy nhớ giữ gìn sức khỏe, công việc không thể quan trọng bằng sức khỏe.” Hừ, tốt nhất là nhanh chóng giết ông ta chết đi, thật sự muốn mà không được loại người đó chui vào trong đất thật sớm.

Thư ký ở bên này cũng khẽ mỉm cười: “Được, tôi sẽ chuyển không sót một lời đến tổng giám đốc Tống, cô Lý hẹn gặp lại.”

“Được, hẹn gặp lại.” Lý Lệ cũng mỉm cười đáp lại.

Cúp điện thoại, thư ký Tống Quốc Bằng không thể tưởng tượng nổi nhướn mày, hai người kia rõ ràng suy nghĩ rất khác nhau, tại sao còn giả vờ như quan hệ của bọn họ rất tốt. Haiz, xã hội thật phức tạp.

Lý Lệ cúp điện thoại rồi ném thẳng xuống đất. Cô ta không chọc tức được, không ngờ Tống Quốc Bằng dám chiếm đoạt công ty nhà bọn họ. Bây giờ Lý Thánh Đức đã xuất hiện, trở thành cục trưởng cục thuế thành phố A, vị trí này không thấp, bản thân mình cũng đã trưởng thành, trở thành con dâu nhà chọ Chu. Bây giờ thân phận địa vị hai cha con bọn họ không giống mười bảy năm trước, tại sao Tống Quốc Bằng không ngoan ngoãn giao công ty ra? Đây ý là gì, ông ta còn muốn chiếm đoạt công ty sao?

Lý Lệ cười khẩy, quá ảo tưởng, cô ta phải chịu đau khổ nhiều năm như vậy sẽ không dễ dàng buông tha.

Cửa phòng sau lưng đột nhiên bị mở ra, Chu Khải đi vào, nhìn thấy điện thoại di động của Lý Lệ bị ném trên mặt đất, ngay cả pin cũng bị văng ra ngoài, không biết đã xảy ra chuyện gì: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”

Lý Lệ lập tức thay đổi sắc mặt, ngượng ngùng hé miệng cười, “Em không cẩn thận làm rơi điện thoại, vừa muốn nhặt lên anh đã đi vào.” Dứt lời khom lưng nhặt điện thoại lên, lắp pin rồi mở máy.

Chu Khải cũng không xem đó là điều quan trọng, thong thả đi về phòng sách xử lý văn kiện của ông Chu, cũng tiện tay ném một xấp thiệp mời lên bàn.

Lý Lệ đi theo vào, mắt nhìn thoáng qua, đúng lúc nhìn thấy một dòng trên thiệp mời, nhà họ Nghiêm!

Trong lòng Lý Lệ khẽ động, hai mắt nheo lại, giả bộ tùy ý cầm lên tấm thiệp mời, trên tờ giấy có một dòng chữ mạ vàng thật to: Đại thọ tám mươi tuổi ông cụ nhà họ Nghiêm, mời tham gia vào XX.

Trong mắt Lý Lệ chợt phát sáng, nhà họ Nghiêm? Quả nhiên là tạo cơ hội này cho cô ta sao?! Tiện thể liếc mắt qua địa điểm, cử hành ở khuôn viên nhà họ Nghiêm.

Khuôn viên nhà họ Nghiêm?

Lý Lệ chuyển mắt thật nhanh, quay một vòng. Nếu là khuôn viên nhà họ Nghiêm, vậy thì chắc chắn sẽ rất khó vào mới đúng, trước mắt cô ta cũng chỉ biết được một ít về Nghiêm gia khi Nghiêm Tử Hoa cãi nhau với Lý Thánh Đức khi cô ta còn bé. Chuyện này cũng không rõ ràng lắm, chỉ mơ hồ biết được nhà mẹ của Nghiêm Tử Hoa ở thành phố A hình như là một gia đình lớn, cũng rất nhiều tiền, nhưng cô ta thật sự cũng không rõ ràng lắm.

Chu Khải ngồi trên ghế xem tài liệu, không ngờ thấy Lý Lệ đang ngẩn người cầm thiệp mời mình vừa ném qua một bên. Chuyện gì đang xảy ra? Nhìn Lý Lệ xoay tròn hai mắt, dường như đang có suy nghĩ tính toán gì đó, Chu Khải hơi nghi ngờ, không hiểu, càng ngày hắn càng cảm thấy Lý Lệ rất kỳ lạ, giống như rất đơn giản trong sáng, nhưng có lúc đôi mắt kia vẫn khiến người khác cảm thấy đang rất toan tính. Đây cũng là lý do tại sao Chu Khải vẫn luôn giữ một khoảng cách với cô.

“Sao vậy?” Cuối cùng Chu Khải không nhịn được mở miệng hỏi.

Lý Lệ nghe thấy khẽ rung người, nhanh chóng phục hồi tinh thần, mỉm cười với Chu Khải, cầm thiệp mời hắn đã ném qua một bên: “Anh nhìn xem, nếu người ta đã đưa những thiệp mời này tới, chứng tỏ người ta rất có thành ý. Tại sao có thể ném qua một bên không quan tâm tới. Khải, b