
thấy không có việc gì lớn mới gọi cú điện thoại này.”
Ông Chu nghe vậy chân mày nhíu chặt hơn, hai người kai, một là Triệu tổng có ý đồ bất chính với Chu Kỳ, một Lý Lệ vì mục đích của mình ba lần bốn lượt làm ra chuyện độc ác. Hai nhân vật này đồng hời tìm đến nhà họ Chu bàn chuyện hạng mục?
Ông Chu đã trải qua mấy chục năm chịu gió bão trên thương trường, cảm thấy chuyện này bất thường: “Con cảm thấy chuyện này như thế nào?” Loại chuyện như vậy, dù sao lợi ích cũng quá mê người, Chu thị vừa mới tiến vào thị trường thành phố A, chân còn chưa đứng vững. Kế hoạch này là một cơ hội cực lớn, chuyện này tới tay, không chirlaf vấn đề kiếm tiền mà còn có khả năng khiến Chu thị nổi danh ở thành phố A.Như vậy kế hoạch tiến quân vào thành phố A tất cả sẽ thuận lợi rồi.
Nhưng thời cơ này đến quá đúng dịp, hơn nữa đối tượng lại còn là hai người kia.
Chu Khải cau mày không nói lời nào, ích lợi của chuyện này quá lớn, giống như người nuốt vào một miếng thịt. Mà miếng thịt đó lại vô cùng béo bở lại không thể ăn, không dám ăn, loại cảm giác này thật sự rất khó chịu được.
“Không thể đồng ý.” Hai cha con đang ngồi trong phòng khách suy tính, Chu Kỳ trên cầu thang lập tức nói tới. Không thể tưởng tượng được hai người này bình thường thông minh lại vì một cái hạng mục mà do dự. Chu Kỳ sợ, Rất sợ. Ngươi nói cô hôm qua chăm sóc Lý Lệ ở bệnh viện, cô cũng không làm cái gì, Lý Lệ lại hạ độc thủ với cô. Ngày hôm qua Lý Lệ đối với cô như vậy mà không ai biết, có lẽ trực tiếp giết cô rồi? Như vậy thật không có đọa lý, cô cũng không biết bao nhiêu bí mật của Lý Lệ, có phải cô ta nghĩ tới trực tiếp hạ thuộc mê ném cô lên giường Triệu tổng?
Tối hôm qua cả đêm Chu Kỳ không ngủ, nghĩ tới nghĩ lui dường như chỉ có thể như vậy. Vừa rồi cha và anh cô thương lượng cô nghe được tất cả, Triệu tổng tự dưng tìm đến nhà họ Chu bàn chuyện làm ăn? Làm sao có thể tốt bụng như vây, trừ phi có mục đích gì.
Ông Chu vốn đang khổ não, Chu Kỳ nói như vậy càng thêm nhức đầu, cau mày hỏi: “Làm sao con dậy sớm như vậy, trở về ngủ thêm chút nữa đi. Chuyện làm ăn cha và anh con sẽ xử lý tốt. Con đi vào.” Một cô gái, trông nom gì nhiều như vậy. Về sao sẽ thành như thế nào?
Chu Kỳ không vui khi nghe lời này, trước kia cô rất nghe lời, nhưng gần đây cô phát hiện cô để tâm quá ít. Tại sao? Đó là vì bình thường cô tiếp xúc với quá ít người. Nếu cô đi theo anh trai mình ở đằng sau làm chút chuyện buôn bán, những thứ khác không nói, mỗi ngày sẽ nhìn thấy nhiều dạng người hơn. Tận mắt thấy sẽ tốt hơn nhiều, tâm tư cũng sẽ khác, như vậy làm sao còn có thể bị người khác lừa?
Cho nên hiện tạo Chu Kỳ muốn đi theo Chu Khải học một ít những phương diện này. Nhưng hình như cô quên mất, Chu Khải và ông Chu gặp qua nhiều người như vậy mà vẫn bị Lý Lệ lừa. Chuyện này không tồn tại việc gặp nhiều người hay không nhiều người, mấu chốt chính là bình thường Chu Kỳ để tâm ít, luôn ở nhà tính tình làm cho người ta nhức đầu. Ngươi cảm thấy người lần đầu tiên đã gặp chuyện này liền lui về sau, thật là nhức đầu.
Chu Kỳ đem ý tưởng của mình nói với bọn họ, ông Chu cảm thấy nhức đầu. Ông ta nghĩ, bọn họ quen biết gặp mặt nhiều người, không phải còn bị Lý Lệ lừa?
Nhưng là không thể.
Ông là người lớn, là cha, mà lại nói như vậy trước mặt con mình? Đây không phải là tự hạ thấp mình hay sao.
“Kỳ Kỳ, coi như về sau con thấy ích lợi khi gặp nhiều loại người đi. Con yên tâm, cha nhất định sẽ tìm cho con một chỗ tốt để gả đi, sẽ không để cho con bị thiệt. Con hãy yên tâm đi, con đấy nha, nên ở nhà, lòng người bên ngoài rất loạn.” Ông Chu nói mấy lời trấn an.
Nhưng Chu Kỳ không vui, trực tiếp không khách khí nói: “Cha, đến cha Lý Lệ cũng lừa, còn có Triệu tổng, hai người nghĩ như thế nào? Chẳng lẽ sẽ hợp tác với bọn họ? Đừng quên, tối hôm qua Lý Lệ cho người bắt con, không chừng Lý Lệ hiện giờ đã biết chuyện của mình bị bại lộ. Hai người suy nghĩ một chút, tên vệ sĩ kia chính là người của cô ta, nói cách khác cô ta ở trong bệnh viện cũng có thể làm bất cứ chuyện gì, cô ta làm chuyện gì chúng ta có biết không? Nói không chừng chuyện này Lý Lệ và Triệu tổng cùng chung một lồng đấy.”
Ông Chu và Chu Khải nghe vậy liền sững sờ, sau đó liếc mắt nhìn nhau. Trong mắt đối phương ít nhiều đã có chút khiếp sợ, chính là, điều Chu Kỳ tại sao họ lại không nghĩ tới? Hiện tại Chu Khải có chút sợ hãi, mình cưới một người đàn bà dạng gì vậy, cô ta có thể vì mục đích của mình mà làm bất cứ chuyện gì, người như vậy……
Trên trán Chu Khải chảy ra mồ hôi lạnh, ngẩng đầu nhìn ông Chu. Chu Kỳ nhìn hai người đàn ông nhà mình, không hiểu trong mắt họ đang nói gì. Dù sao cũng là bọn họ hiểu mà cô không hiểu, Chu Kỳ bực mình: “Hai người đừng có mà ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta mãi vậy, nói gì đi, chuyện này phải làm sao?”
Chu Khải thở dài, trong lòng lại nghĩ tới một người, Lãnh Diễm!
__________
Nghiêm Hi xuất viện, cuối cùng cô cũng được xuất viện. Ở trong bệnh viện ba ngày, bởi vì chuyện kỳ quặc, cũng sợ người nhà lo lắng, Lãnh Diễm liền nói với người trong nhà là đem Nghiêm Hi đi chơi hai ngày, chính anh cũn