Snack's 1967
Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326602

Bình chọn: 7.5.00/10/660 lượt.

hét lớn một tiếng: “Lý Lệ, ngươi đi chết đi!” sau đó đâm vào người Lý Lệ.

Tất cả mọi người bị hành động này của Lý Lệ dọa sợ, mở mắt thật to không có cách nào phản ứng kịp. Trong khi mọi người ngây người, trong nháy mắt Nghiêm Hi đạp cái bàn qua, loại động tác này gây khó khăn với cô sao?

Không có chút nào, khi còn bé cô ngày ngày bị Lãnh Diễm chọc tức cầm bàn chạy đuổi theo Lãnh Diễm a. Trong lúc loạn như vậy một cước đá vào cổ tay Chu Kỳ, cũng không biết là có đá phải huyệt vị gì ở tay, cánh tay của Chu Kỳ lập tức tê rần, dao gọt trái cây cũng theo đó rơi xuống đất phát ra một tiếng vang thanh thúy.

Tất cả mọi người sợ choáng váng, chuyện gì xảy ra? Không ai sẽ nghĩ tới Chu Kỳ làm chuyện này, nhưng không ai hiểu, Chu Kỳ đã thông suốt, dù sao buổi tối hôm đó cô cũng hộc máu, trên ti vi nói hộc máu khẳng định chính là mắc bệnh nan y. Cô sắp chết thì còn sợ cái gì, còn không bằng trước khi chết lôi tai họa Lý Lệ này theo, tiết kiệm sức cho cha và anh ở trên này.

Nghiêm Hi đứng ở trên bàn từ trên cao nhìn Chu Kỳ, cứ nhìn cô ta, trong đầu cô cũng nghĩ, thật may là hôm nay cô mặc quần, nếu như cô mặc váy thì công lực sẽ không phát huy hết được, chỉ là cô phát hiện tốc độ động tác đoán chừng đã chậm rồi.

Thật may thật may, Nghiêm Hi hô to thật may, mọi người cũng hô to thật may, thật may là động tác của Nghiêm Hi nhanh, nếu không hôm nay phải chứng kiến án giết người rồi?

Chu Khải cũng hoảng sợ trực tiếp đứng lên, hô to một tiếng: “Kỳ Kỳ.” Sau đó chạy tới nhìn từ trên xuống dưới em gái bảo bối của mình: “Không sao chứ, không có bị thương chứ?”

Sau đó Lý Lệ liền tức giận mắt trắng dã, cô ta sắp bị những người này làm tức chết rồi, cô ta liền kêu: “Được rồi, cô ta muốn giết tôi, các người mắt mù à!”

Đối với lời nói của Lý Lệ, không ai để ý, người phụ nữ này nên bị giết, trực tiếp một đao cho cô ta chết là có lợi cho cô ta lắm rồi. Các đổng sự đều về bên Chu Kỳ, khi cảnh sát tới, những đổng sự kia nhất trí nói: “Không có a, chính là tiểu cô nương này hỏa khí lớn, trực tiếp tát cho Lý Lệ một cái, làm gì có chuyện muốn giết người chứ, không có không có.”

Nhưng Lý Lệ mặc kệ, Chu Kỳ muốn giết cô ta, chuyện này tất cả mọi người đều thấy tạ sao lại nói láo vậy? Sau đó co tam chuyển tầm mắt nhìn đến camera, hô to một tiếng: “Cảnh sát, các người nhìn máy quay đi, nhất định là có.”

Cảnh sát thấy người phụ nữ trước mắt này có phải bị bệnh hay không? Cả phòng trừ cô ta và nam thư ký của cô ta thì không ai nói Chu Kỳ cầm dao giết người, sau đó rất xin lỗi nhìn Chu Khải: “Thật xin lỗi Chu tiên sinh, chúng ta cần kiểm tra video giám thị của các người.”

Sau đó Chu Khải nói: “Không thành vấn đề.” Kết quả hôm nay Lý Lệ xui xẻo, giám thị an ninh hôm qua uống qua nhiều, sáng nay vẫn còn mơ hồ. Lúc cảnh sát tới kiểm tra, kết quả bi thảm phát hiện tất cả camera trong công ty đều không mở.

Chu Khải liền nổi giận, mắng tên nhân viên an ninh kia: “Anh làm việc kiểu gì vậy, tôi bỏ tiền mời anh tới bảo vệ an toàn cho công ty chúng tôi, thế nhưng anh lại làm như thế này, anh có còn muốn mà nữa hay không?”

Nhân viên an ninh kia đã muốn khóc: “Thật xin lỗi Chu tổng, tôi thật sự không biết cái gì, tôi nhớ rõ ràng là đã mở, kết quả, ai biết là chưa mở.”

Chu Khải giận đến không thở nổi, sau đó chỉ vào cái nút màu vàng: “ Anh ấn cái nút màu vàng, không phải là anh không mở được mà anh còn đem toàn bộ camera của công ty đóng lại.”

Sau đó tên an ninh kia bị hù phải nuốt nước miếng: “Thật xin lỗi lão bản, tôi thật sự sai lầm rồi.”

Lý Lệ vô cùng tức giận, cô ta từ xa xôi chạy tới tổng bộ Chu thị ở thành phố G không phải là tới để nhìn đám người này diễn trò, rõ ràng là những người này đều đã thông đồng với nhau.

Khi cảnh sát hỏi những đổng sự kia đã nói Lý Lệ là sói đội lốt người. Thật xin lỗi nha, nhà họ Chu ở thành phố G tương đối có danh vọng, những người cảnh sát này nào dám làm gì với Chu Kỳ, lại nhìn Lý Lệ, càng nhìn càng cảm thấy Lý Lệ là loại người không có việc gì gây chuyện……

Một nhóm người trở lại phòng họp, liền nhìn thấy Chu Kỳ tay cầm dao gọt trái cây cười nói gọt trái cây với Nghiêm Hi. Bên cạnh là một đám đổng sự trở thành thành viên, còn có mấy người mặc cảnh phục cảnh sát tham gia vào cuộc trò chuyện.

Chu Kỳ cười vô cùng đơn thuần, một cô gái như vậy căn bản sẽ không dám giết người.

Lý Lệ kêu lên: “Chính là con dao trong tay cô ta, chính cô ta cầm con dao kia tới muốn giết tôi.”

Sau đó Chu Kỳ liền ngây dại, một đôi mắt mở to nhìn Lý Lệ, sau đó không dám tin giơ con dao trong tay mình lên: “Cô nói tôi dùng con dao này giết cô?” Sau đó giống như bị dọa sợ, như thấy con dao trong tay mình dính máu người, mặt trắng bệch, phản xạ có điều kiện vứt con dao xuống đất.

Chu Kỳ ném dao xuống đất, sao đó giống như rất sợ hãi dùng sức lau tay, sau đó cau mày ghét bỏ nhìn Lý Lệ: “Cái người này thật kỳ quái, nói cái gì vậy, cái gì mà giết người…Đừng dọa người như vậy chư!”

Một nhóm người ở bên cạnh đều cười thành tiếng, bọn họ là cổ đông của Chu thị, mặc dù Chu thị không trụ nổi, nhưng những năm này Chu thị cũng đã giúp bọ