
to;
mso-break-type:section-break" clear="all">
“Cô có biết ta cùng Hổ gia quan hệ ra sao không? Ngài ấy hàng tháng đều trở về Hái Hoa Lâu tìm ta.
Cô có biết Hái Hoa Lâu là nơi nào không? Nam nhân luôn có thời điểm cần giải quyết, mà ngài ấy
luôn bao hạ ta, không cho phép ta bồi nam nhân khác, cô có biết điều này có ý nghĩa gì không?”Mẫu
Đơn tiến sát từng bước, mỗi bước hỏi một câu, không hề có hảo ý, nét mặt xinh đẹp cười đắc ý, ngạo
nghễ nhìn nàng.
“Phải không?”Bùi Lưu Ly phấn môi khẽ nhếch, trên mặt tuyệt mỹ không thấy chút tức giận.”Theo ta
biết, hắn đã ba tháng chưa đặt chân đến Hái Hoa Lâu. Ta nói đúng không? Nếu là như thế, vậy đại
biểu chuyện cô cùng hắn đã là quá khứ, ta đây tại sao phải để ý?”Trên mặt tuy là cười, lửa giận lại dần
dần bốc lên.
Mạnh Dư Yến ở một bên khẩn trương vạn phần, chỉ sợ hai người làm ầm ĩ lên, tuy rằng nàng nhất
định đứng ở bên Lưu Ly, nhưng chỉ sợ liên lụy đến người của đại ca. Dù sao Lưu Ly ở trong phủ đã
nửa tháng, đến bây giờ sắc mặt khi nhìn đại ca vẫn không hòa nhã, chỉ sợ trải qua thêm chuyện Mẫu
Đơn này, sẽ càng giận.
“Cô……”Mẫu Đơn tức giận đến cắn răng. Tình huống rõ ràng như vậy, tỏ vẻ nàng đoán đúng, Hổ gia
quả thật vì Bùi Lưu Ly trước mặt mới không đến Hái Hoa Lâu tìm nàng.
“Nơi này phát sinh chuyện gì? Vây quanh nơi này là không cần làm ăn sao?”
Một thanh âm trầm thấp nghiêm khắc truyền đến, cũng làm cho mọi người vây quanh xem, trừ bỏ
khách, còn có tiểu nhị trong quán, đều tránh đường.
Mẫu Đơn vừa nghe đến thanh âm quen thuộc làm nàng ngày nhớ đêm mong, lập tức nhìn về phía thân
hình cao lớn vừa tới, vui vẻ chạy đến trước mặt hắn.
Không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp gỡ hắn! Ba tháng rồi, nàng muốn gặp hắn, cũng không dám chủ
động đi tìm, bởi vì nàng thập phần hiểu quan hệ hai người là giao dịch, nàng gặp ở nơi này, sao không
vui vẻ được.
“Hổ gia, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp ngài, ngài…… đã lâu không đến Hái Hoa Lâu tìm ta, đêm
nay muốn hay không….”Mẫu Đơn lời còn chưa dứt, nhìn thấy hắn hoàn toàn không nhìn sự tồn tại
của nàng, bước đi qua bên cạnh, đứng ở trước mặt Bùi Lưu Ly, nhất thời giận trắng mặt.
“Không phải nói nàng hảo hảo ở ngân hàng tư nhân chờ ta cùng nhau dùng cơm trưa sao? Vì sao lại
không nghe lời. Nàng không thể thuận ta một lần sao?”Mạnh Ứng Hổ trên mặt lạnh lùng có chút giận.
Nếu có thể, hắn thật muốn cột nàng vào người, làm cho nàng muốn đi cũng không được. Không khỏi
hoài niệm thời gian khi hồn phách nàng rời khỏi người, hắn giờ nào khắc nào đều có thể nhìn thấy
nàng, hai người sớm chiều ở chung.
“Người thuận theo Hổ gia nhiều dữ dội, làm sao thiếu một người như ta?”Khuôn mặt tuyệt mỹ nén
giận, phấn môi quật cường bắt đầu chúm chím, trừng mắt hắn.
Mạnh Ứng Hổ lãnh mâu nguy hiểm mị khởi. Nếu hiện tại không có hai người bên cạnh, hắn tuyệt đối
hung hăng hôn nàng một chút, làm cho nàng vô lực mềm mại ngã vào người hắn, miễn cho cái miệng
nhỏ nhắn kia lại nói những lời làm hắn tức giận.
“Ngọ thiện đã đến, cùng đi dùng bữa đi.”Mạnh Ứng Hổ lại nhường nhịn nàng, dùng cạn khả năng
bình tĩnh nói.
“Không cần. Ta đi cùng Dư Yến là tốt rồi, Hổ gia ngài cùng Mẫu Đơn cô nương đi ăn đi, dù sao hai
vị đã ba tháng không gặp, hẳn là có rất nhiều chuyện để nói, sẽ không quấy rầy hai vị.”Bùi Lưu Ly lôi
kéo Mạnh Dư Yến sững sờ ở một bên đi ngang qua hắn, trực tiếp ra ngoài, hoàn toàn không chừa mặt
mũi cho hắn.
Nếu đổi lại bình thường nàng không nhìn đến tồn tại của hắn, bỏ chạy lấy người, Mạnh Ứng Hổ tuyệt
đối tróc hổi nàng. Nhưng nghe lời của nàng có vẻ không như vậy, rõ ràng là nàng đang ghen, giận
chuyện hắn cùng Mẫu Đơn. Nguyên bản ngực sắp bùng nổ tức giận nháy mắt biến mất, bạc môi
ngược lại gợi lên một chút cười.
Người khác cung kính gọi hắn là Hổ gia, mà mỗi khi nàng kêu hắn là Hổ gia, khẩu khí trào phúng
chiếm đa số, chẳng thà nàng mang cả họ tên hắn kêu còn dễ nghe. Ai! Gặp gỡ nàng cũng chỉ có thể
chấp nhận.
“Hổ gia……”Mẫu Đơn vẻ mặt sợ hãi, nhìn sắc mặt hắn tâm tình bất định, sợ hãi kêu.
“Ta sẽ không đi Hái Hoa Lâu nữa, giao dịch của chúng ta hủy bỏ, về sau đừng để ta biết ngươi lắm
chuyện trước mặt Lưu Ly, nếu không ta sẽ không thủ hạ lưu tình.”Mạnh Ứng Hổ cũng không thèm
nhìn nàng, cảnh cáo qua loa, nhanh rời đi.
“Quan hệ của ngài cùng Lưu Ly ra sao?”Mẫu Đơn cố lấy dũng khí lớn tiếng hỏi, mới vừa rồi không
nghe được vấn đề từ trong miệng Bùi Lưu Ly, cho dù đáy lòng đã biết, vẫn là muốn nghe chính mồm
hắn nói ra.
Mạnh Ứng Hổ ngừng cước bộ một chút, thân hình cao lớn vẫn chưa quay đầu.”Nàng chính là thê tử
duy nhất của ta.”Nói những lời này, cũng tương đương ở trước mặt mọi người tuyên cáo thân phận
tương lai của Bùi Lưu Ly, bước đi ra khỏi cửa tiệm.
Mẫu Đơn cứng rắn bức chính mình nén nước mắt xuống, không muốn làm người ta chế giễu vào lúc
này. Nàng hiện tại hoàn toàn mất hy vọng, là nàng ngay từ đầu ngốc nghếch giao tâm chính mình ra,
biết rõ hắn vô tình đối với mình.
Mỗi hồi hắn tìm đến nàng, cũng khôn