
g qua đêm, luôn vội vàng đi mất. Hắn biểu hiện thật sự rõ ràng,
hai người là giao dịch theo nhu cầu. Là nàng ngốc đến nỗi ôm một tia hy vọng, chờ hắn nghỉ chân liếc
nàng một cái, hiện tại hết hy vọng cũng tốt.
Mẫu Đơn nghĩ nàng là hoa khôi Hái Hoa Lâu, Hổ gia hắn không nhìn được hàng hóa, tất có người
khác. Thẳng lưng, rảo bước rời đi.
“Đáng giận Mạnh Ứng Hổ, nam nhân quả thật háo sắc!”
Bùi Lưu Ly nhìn thức ăn đầy bàn, đáng tiếc khẩu vị mất hết, tức giận đến cố gắng đổ nước trà tiêu hỏa.
Mạnh Dư Yến thấy nàng tức giận, vẫn chưa chút tổn hại vẻ xinh đẹp của nàng, bộ dáng nàng kích
động nhưng thật ra hấp dẫn mọi người trong quán kinh diễm chú ý.
“Lưu Ly, tỷ cũng đã nói, đại ca đã ba tháng không đi Hái Hoa Lâu, hiện tại lại có tỷ, sẽ không đi, tỷ
cũng đừng tức giận nữa.”Mạnh Dư Yến lựa lời khuyên bảo.
“Cái gì kêu lại có ta? Quan hệ giữa ta cùng hắn cũng vô dụng.”Bùi Lưu Ly chết cũng không thừa
nhận, nhất là khi đang tức giận.
“A!”Mạnh Dư Yến ngầm bực chính mình nói lỡ, thật cẩn thận sửa miệng khuyên nhủ.”Chuyện đại ca
cùng Mẫu Đơn đã là việc quá khứ, tỷ cũng đừng để trong lòng.”
Bùi Lưu Ly hít một hơi thật sâu, nàng không nên mỗi lần gặp Mạnh Ứng Hổ lại khiến chính mình mất
bình tĩnh, trở nên một chút cũng không giống mình.
Như Dư Yến nói, chuyện hắn cùng Mẫu Đơn đã sớm qua đi, nàng thật không nên để ý, nhưng trong
đầu lại quên không được cảnh tượng hắn cùng Mẫu Đơn dây dưa trên giường, làm cho đáy lòng nàng
không thoải mái.
“Tiểu nhị, lấy một bầu rượu đến.”Bùi Lưu Ly càng nghĩ càng phiền lòng, dương tay gọi tiểu nhị đưa
bầu rượu đến
“Lưu Ly, tỷ chưa ăn cái gì, như vậy uống có được không?”
Mạnh Dư Yến ngăn cản không được, mắt thấy tiểu nhị động tác nhanh chóng đưa bầu rượu đến, Bùi
Lưu Ly lập tức thay chính mình châm chén rượu, ngửa đầu uống.
“Muội đừng quản ta. Trước kia ở nhà, mọi người cũng không cho ta chạm vào một giọt rượu, hiện tại
không có người quản ta, để cho ta uống đủ.”Bùi Lưu Ly một ly lại một ly, nàng bất chấp giá nào,
quản hắn cái gì uống say thất thố, uống trước nói sau.
Mạnh Dư Yến vô lực ngăn cản, đành phải một mặt ăn đĩa rau, một mặt nhìn chăm chăm nàng uống
rượu, cũng may nơi này cách Áng Vân phường không xa, cho dù Lưu Ly uống rượu, nàng cũng có thể
giúp Lưu Ly về quán nghỉ ngơi.
Bùi Lưu Ly mắt thấy bầu rượu thứ nhất xong rồi, lại dương tay gọi tiểu nhị đem một bầu rượu đến
nữa, hai gò má đỏ hồng, làm cho gương mặt tuyệt mỹ càng thêm đẹp đẽ, làm cho tiểu nhị nhất thời
xem đến ngây ngốc, sau khi đưa rượu lại, ánh mắt lưu luyến không rời đi.
“Đủ rồi! Lưu Ly, tỷ uống nhiều lắm.”Mạnh Dư Yến tay vươn ra muốn cướp bầu rượu, lại bị nàng
ngăn lại.
„ Khó được ta hôm nay muốn uống cho thống khoái, muội cũng đừng ngăn cản ta.”Bùi Lưu Ly cầm
bầu rượu, đã có men say, mồm miệng không rõ nói.
“Dư Yến, sao muội lại ở đây?”
Ngay khi Mạnh Dư Yến không biết làm thế nào cho phải, bên canh đột nhiên truyền đến âm thanh
kinh ngạc.
Mạnh Dư Yến vừa quay đầu, khi nhìn thấy người tới, trên mặt có chút kinh hỉ, phút chốc đứng lên
“Kì đại ca, sao huynh lại ở đây?”
“Ta đến tìm Khai Vân, đi qua khách sạn thuận tiện mua một ít đồ ăn sáng đem qua, cho dù trong hiệu
cầm đồ không thể uống rượu, pha trà ăn sáng chắc là có thể.”Kì Chân sang sảng cười to, trên tay cầm
cái túi đã đóng gói tốt đồ ăn sáng.
Mạnh Dư Yến nhìn hắn theo thói quen trên mặt ý cười dũng cảm, khuôn mặt nhỏ nhắn ngượng ngùng
cúi xuống, khẽ nhếch môi có chút vui mừng nói không nên lời.
“Vị cô nương kia là?”Kì Chân nhìn Bùi Lưu Ly đã say ghé vào trên bàn, tò mò hỏi.
“Thảm. Lưu Ly, tỷ thật sự uống say , không biết đại ca có thể tức giận hay không?”Mạnh Dư Yến
nhẹ lay động đầu vai nàng, thấy nàng cũng không nhúc nhích, gấp đến độ bắt đầu lo lắng
“Vị cô nương này có quan hệ gì với Hổ gia?”Kì Chân nghe ra được trong lời nói của nàng có chút
khác thường.
“Lưu Ly là cô nương đại ca thích, trước mắt ở tạm trong phủ. Nàng cùng đại ca có chút
chuyện.”Mạnh Dư Yến nói thật sự uyển chuyển
Nghe vậy, Kì Chân còn không kịp cảm thấy kinh ngạc, khóe mắt dư quang liếc thấy một thân ảnh
màu đen không biết lúc nào toát ra, động tác thập phần nhanh chóng, tay cầm chủy thủ tưởng thừa dịp
hai người nói chuyện không để ý, một đao hướng Bùi Lưu Ly ngã vào trên bàn.
“Cẩn thận!”Kì Chân đẩy Dư Yến trước mặt, dưới tình thế cấp bách, đưa đồ ăn sáng trên tay quăng
hướng hắc y nhân, hắc y nhân một đao đánh lén thất bại, đang muốn thử lại, Kì Chân một chưởng bổ
về hắc y nhân, không ngại chủy thủ trong tay hắn.
Kì Chân mỗi một chiêu đều mang lực đạo mạnh mẽ, hắc y nhân che mặt thấy kinh động nhiều người,
một cước đem chiếc ghế đá hướng Kì Chân, thừa dịp đào thoát.
“Lưu Ly!”Mạnh Dư Yến kinh hoảng cẩn thận xem xét Bùi Lưu Ly, cũng may nàng không có bị
thương, cảm thấy nhẹ nhàng thở ra.
“Dư Yến, tuy rằng không biết hắc y nhân che mặt kia là ai, dám ở ban ngày ban mặt động thủ giết
Bùi cô nương, nhưng tốt nhất vẫn là mau đem Bùi cô nương đưa trở về m