Polly po-cket
Bài Học Yêu Đương Của Tiểu Ma Vương

Bài Học Yêu Đương Của Tiểu Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323885

Bình chọn: 9.5.00/10/388 lượt.

rồi, Nghiêm Cẩn đã tắt máy nhưng Mai Côi đã tắt máy đâu.

- Ừm, chắc là ở trong túi, em không nhớ

Mai Côi nóng bức khó chịu nên đá đá chăn đi

- Vậy à, em ngủ đi, chút nữa anh sẽ quay lại.

Không thể không tắt điện thoại, Nghiêm

Cẩn ra khỏi chăn lại nhìn thấy quần áo vứt một bên thì nảy ra ý hay,

phải tạo hiện trường giả một chút, cho mẹ vừa vào đã hoảng mới được.

Chàng ta ôm quần áo hai người đi ra ngoài.

Đặt từng chiếc quần áo từ cửa đến phòng

khách, nhìn nhìn lại thấy quá chỉnh tề, nào có không khí ái muội kia.

Lại bày bừa, loạn xạ lên một chút, đùng rồi, nội y cởi cuối cùng phải

vứt ở trong, ừm, không thể bày loạn được. Vứt quần áo lên sofa, có nên

vứt cả lên TV không? Ừm, có hơi khoa trương quá. Bố trí nửa ngày mới hài lòng, Tiểu ma vương cao hứng nghĩ: mai chờ mẹ tới đây rồi biết!

Tìm được điện thoại của Mai Côi rồi tắt

máy, Tiểu ma vương rên hừ hừ theo một bài hát nào đó rồi về phòng ngủ.

Vừa vào cửa thì họng tắc nghẹn, đùa gì chứ, sao trên giường lại không có người nữa rồi?

Tiểu ma vương vội vã gọi:

- Rùa con!

Không có ai đáp lời. Giỏi lắm, Mai Côi

ngứa da rồi đây, đúng là quá giỏi, dù sao hôm nay anh cũng xử lý cô.

Chơi trò trốn tìm cả đêm à, được rồi, anh sẽ cho Mai Côi thấy.

Trốn xong rồi chứ, chờ cậu lôi Mai Côi ra cho mà coi

Lần này sang phòng bếp trước, không có

ai, phòng khách cũng chẳng có ai, vừa nghĩ mới thấy đương nhiên phòng

khách phải không có ai rồi, vừa rồi anh ở đây bố trí hiện trường nếu rùa con ra đây thì cậu đã nhìn thấy rồi. Vậy lại về thư phòng nhưng cũng

chẳng có. Quay về phòng ngủ cũng chẳng có ai. Lúc này, anh chàng nghe

tiếng nước chảy, thì ra là ở trong nhà tắm.

Nghiêm Cẩn khí thế bừng bừng chạy vào

phòng tắm nhưng cảnh sắc kiều diễm khiến khí thế của anh chàng hoàn toàn biến mất. Mai Côi đang tắm, lưng trắng nõn tinh tế, dòng nước chảy theo đường cong tinh tế đó, tóc đen ươn ướt dính trên vai lộ ra hơi thở đầy

quyến rũ.

Cả người Nghiêm Cẩn nóng bừng, cảm thấy

mình cũng rất cần đi tắm. Anh chàng đi tới ôm Mai Côi vào lòng. Mai Côi

đầu tiên hơi hoảng nhưng sau đó thấy là anh thì đã mềm nhũn người mà dựa vào lòng anh , ôm chặt lưng anh rồi oán trách:

- Chả thấy anh đâu cả!

Không thấy anh? Đúng là không biết xấu hổ mà nói câu này, rốt cuộc là ai biến mất chứ. Nhưng giờ không phải lúc

thảo luận vấn đề này, anh bận nhiều việc, vội vàng hôn môi Mai Côi.

Hai người giằng co, cả người ẩm ướt, nước chảy lên người nhưng anh vẫn cảm thấy rất nóng. Da thịt Mai Côi mịn

màng như vậy, người thơm như vậy, khuôn miệng mê người như vậy. Bộ ngực

của Mai Côi vừa mềm lại vừa săn chắc, dựa vào lòng anh thật thoải mái.

Môi anh đi theo hướng nước chảy, hôn xuống cổ rồi xuống vai, xuống thêm

chút nữa mà cắn lên điểm hồng hồng của Mai Côi.

Mai Côi không nhịn được mà khẽ hét lên

rồi ôm chặt đầu Nghiêm Cẩn. Nghiêm Cẩn hôn Mai Côi, nước ấm nghịch ngợm

rơi lên làn da Mai Côi rồi tiến vào miệng anh. Anh vẫn giữ tư thế cũ,

vươn tay dài đóng vòi hoa sen lại, sau đó lại cắn bên kia hai miếng rồi

mới lấy khăn tắm, gói chặt Mai Côi rồi bế ra ngoài.

Tay sờ soạng lung tung cũng bế được Mai

Côi lên giường. Mai Côi bị hôn mà không nói được gì, cảm giác được anh

đang muốn làm gì đó thì Mai Côi có chút hoảng, hai tay thừa thãi không

biết nên làm gì.

Anh dùng trán tựa lên trán Mai Côi, nhẹ giọng dỗ dành:

- Đừng sợ, để anh xem nào

Cô bé thở dốc rồi hít sâu vài hơi, truyền ý thức của mình cho Nghiêm Cẩn.

Nghiêm Cẩn khẽ cười, suy nghĩ hỗn loạn

của Mai Côi khiến cậu có chút đắc ý. Sức ảnh hưởng của mình với Mai Côi

to lớn như vậy đấy.

- Đừng sợ, anh sẽ rất nhẹ nhàng

Anh chàng cúi đầu hôn lên cổ Mai Côi, dùng suy nghĩ nói với Mai Côi.

Mai Côi đầu óc trống rỗng, vội ôm chặt

vai Nghiêm Cẩn, cơ bản chẳng có cách nào đáp lời anh. Nụ hôn của anh

khiến cô bé có hơi ngứa, có chút kích động, có chút thẹn thùng lại có

chút chờ mong. Anh đều biết cả, lại càng đắc ý. Vì hôm nay mà anh đã cố ý học tập kỹ càng, cuối cùng cũng đã phát huy công dụng.

Nghiêm Cẩn khiến Mai Côi nóng bừng, anh

cũng toát mồ hôi. Phản ứng của anh kích thích Mai Côi, Mai Côi bớt

ngượng ngùng cũng vươn tay sờ ngực Nghiêm Cẩm, một tay đặt sau lưng anh

chàng. Dưới sự vuốt ve của Mai Côi mà cơ bắp Nghiêm Cẩn như co lại cùng

những cảm thụ trong đầu Nghiêm Cẩn khiến cô cảm thấy thú vị mà cười lớn.

Hai người dây dưa cười nói ồn ào. Đến

phút quan trọng cô lớn tiếng kêu đau, sự đau đớn của cô như kim đâm vào

người anh, anh nghiến răng, lui cũng không được mà tiến cũng không xong, hơi động đậy đã lại khiến Mai Côi đau đớn. Hai người giằng co hồi lâu,

anh vội đến toát mồ hôi còn Mai Côi tủi thân khẽ khóc nức nở.

Anh muốn tiến vào thì Mai Côi kêu đau nhưng muốn rút ra thì Mai Côi lại không cho. Cuối cùng khiến Tiểu ma vương nóng nảy:

- Thế cuối cùng muốn làm sao đây?

Mai Côi mắt nước mắt lưng tròng, điềm đạm đáng yêu đáp:

- Em biết thế nào được!

Nghiêm Cẩn thất bại thở dài:

- Thế để anh biến con gái đi, anh không sợ đau

Mai Côi nghe xong lại rất tin tưởng mà nói:

- Được không, thế thì tạm thời anh