Bạn Gái Ngây Thơ

Bạn Gái Ngây Thơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322133

Bình chọn: 7.5.00/10/213 lượt.

tên anh.

Mê muội nhìn anh đi vào người cô, cả dục tiên dục tử đều tràn đầy vui vẻ, khi anh nghe cô gái phía dưới phát ra tiếng rên yêu kiều, Ân Hạo hưng phấn mà thở gấp, tăng nhanh tần số ra vào.

"Anh yêu em, tiểu hồ ly. . . . . . anh yêu em. . . . . ."

Mỗi một lần rung động cường hãm, anh lại cất giọng khàn khàn mà tràn đầy tình dục thì thầm tiếng yêu bên tai cô.

Vùi lấp lửa nóng trong sự kích tình, Đồng Vũ Thiến dùng sức để đè vai anh, để cho anh dính lên người của cô, cùng với cô trở thành một khối thân mật

Dán chặt lên người cô, cảm giác đôi nhũ hoa mềm mại và trái dâu tây nho nhỏ đang được lồng ngực rắn chắc của anh đè xuống, anh không tự chủ được mà cứ mãi phát ra tiếng thở dốc, ra sức kéo dài động tác ra vào

Cô phát ra tiếng rên rỉ si mê, suy nghĩ bị lạc đi khi được tia lửa của anh mài dụa, cho đến lúc anh chấp nhận buông thả tất cả dục vọng, cùng cô tiến lên đỉnh cao nhất của tiếng yêu. . . . . .

Trời đang đi vào cuối năm, bởi vì dòng nước lạnh và thời tiết lạnh làm cho con người ta không chịu nổi

Đồng Vũ Thiến hết sức thỏa mãn mà cuộn mình trong chiếc chăn ấm, không thèm động đẩy.

Đột nhiên, lông bị rung động, ấm áp càng ngày càng xa.

Đồng Vũ Thiến vươn tay nắm chặt lấy sự ấm áp dành riêng cho cô, làm nũng nói: "Ô. . . . . . ông xã, đừng đi, đừng đi!"

Sau khi kết hôn thì chỗ tốt và lớn nhất, cũng là nơi Đồng Vũ Thiến thích nhất chính là lò sưởi lớn, ôm anh thì căn bản chẳng cần phải mở lò sưởi làm gì.

Tức giận liếc nhìn vợ yêu, Ân Hạo cười khổ nói: "Không phải em nói hôm nay muốn cùng anh đi đến bệnh viện sao? Quên mất việc phải đi thăm ông rồi hả?"

"Ông nội? Đợi em tí!"

Nghĩ tới Ân Nghiêm, Đồng Vũ Thiến vội vàng xuống giường.

"Ông xã, đợi em đánh răng một tí!"

Sau khi kết hôn, cô chuyển thẳng vào nhà Ân Hạo sống, cuối cùng cũng thực hiện được ước mơ mà lần đầu tiên cô đến nhà anh đã suy nghĩ.

Đám cỏ dại mọc thành bụi trong nhà được cô khéo tay bày trí khắp nơi.

Những gốc biệt thự bốn mùa đều nở đầy hoa, xinh đẹp đến mê người, thời gian lâu dài, thậm chí những người hàng xóm đi qua ngôi nhà của bọn họ cũng đứng lại ngắm vài giây, có vài người còn trực tiếp đến gặp cô hỏi thăm về kiến thức chăm sóc cây cảnh.

Ngày hôm qua bị hàng xóm quấy rầy nên cô mới không kịp làm một bó hoa thật đẹp mang đến tạo niềm vui cho ông nội.

Mặc dù tình hình của ông nội đang dần chuyển biến xấu, thậm chí bọn họ còn phát giác ra ông đang cách bọn họ ngày càng xa, Đồng Vũ Thiến vẫn duy

trì việc cách mấy ngày lại đến thăm ông một lần, theo thói quen sẽ cùng ông nói chuyện trời đất.

Ân Hạo nhìn dáng vẻ hoảng hốt của cô, lắc đầu một cái, than nhẹ, tiếp tục vươn hai cánh tay ra, trực tiếp xử lý vợ yêu đang đứng trước mặt.

Qủa nhiên, cái người vợ yêu đang muốn cướp lấy bàn chải đánh răng bởi vì bước chân quá mau, nên chút nữa ngã nhào, may là có anh chủ động đỡ lấy cô.

Tựa vào lồng ngực khỏe mạnh của cô, Đồng Vũ Thiến vỗ vỗ tim mình, lấy giọng may măn nói: "Haizzzz! Thật may là có anh đỡ."

"Bà xã thân yêu à, em đang định làm gì vậy, coi chừng tiểu bảo bảo ở trong bụng kháng nghị đó!"

Đồng Vũ Thiến đỏ mặt giọng nói hơi cáu bẩn và oán trách. "Không phải anh cũng không biết, chỉ khi nào người ta ở trước mặt anh mới có hành động như thế mà thôi."

Cô nghĩ, nhất định kiếp trước cô đã làm chuyện gì đó mà trời đất bất dung với Ân Hạo, nếu không sao cô lại luôn làm những chuyện xấu hổ như thế trước mặt anh, đưa gương mặt nhỏ đang xấu hổ chờ bị anh giễu cợt?

"Đã kết hôn với nhau lâu như thế rồi, thế mà nhìn thấy anh là trái tim vẫn đập loạn thế à?" Anh cúi đầu xuống, khóe môi nâng lên nụ cười ranh mãnh, biết rõ còn hỏi.

Nhìn vẻ mặt cố ý giễu cợt của anh, gương mặt của Đồng Vũ Thiến không khỏi đỏ bừng vì mắc cỡ, nũng nịu kháng nghị. "Ghét anh ghê!"

"Có cái gì cần xin lỗi?" Anh khẽ chạm vào gò má mềm mại của cô, nhìn thật sâu vào đôi mắt cô, nói: "Đã thân mật như thế, gặp lại em, anh còn không ngừng muốn đụng cho em ngã, sau đó ăn em."

Thấy mặt cô không đỏ, hơi thở không gấp mà bình tĩnh nói ra khát vọng trong lòng, Đồng Vũ Thiến nói lời cảnh cáo: "Không được, không được! Chúng ta sẽ trễ."

Cô còn chưa chuẩn bị hoa, cùng anh triền miên nữa thì tuyệt đối sẽ trễ thật lâu, thật lâu.

Anh nhìn đồng hồ, mỉm cười nói: "Thật ra thì chúng ta còn một tiếng nữa lận, có thể tận dụng."

Giương mắt nhìn về phía đồng hồ treo tường, lúc này Đồng Vũ Thiến mới phát hiện ra, thật ra là bọn họ đã dậy sớm.

"Đó! Anh có âm mưu phạm pháp!"

''Đúng vậy." Ân Hạo thừa nhận, trong nháy mắt vẻ mặt nho nhã trở nên vô cùng nguy hiểm. "Anh thường thường loay hoay không cách nào về nhà, không nhiều thời gian lắm nên phải tận dụng, sau đó giải quyết áp lực?"

Chỉ cần gặp phải ngày Ân Hạo trở về nhà, là cô phải chuẩn bị tinh thần bị anh dày vò cả đêm, ông xã thân yêu của cô phục vụ thật tốt.

Nhưng số lần hai người hoan ái vẫn còn quá thường xuyên để cho cô cảm giác mình đã biến thành người phụ nữ có thai dâm đãng nhất trên đời.

"Cái người này, sao anh lại thường xuyên quấy rầy vậy....Sẽ ầm ĩ đến Tiểu Hạo đó!"

Mặc dù cô cự tuyệt, chung qu


XtGem Forum catalog