
âm hi vọng nữa”.
Giản Vu Ngôn xé rách cái áo khoác mỏng, nghiến răng nghiến lợi hét: “Mộ Tử Khâm, tôi phải giết cậu!”.
Sau đó, Mộ Tử Khâm về nước với tốc độ của ánh sáng, lao luôn tới nhà Ngô Luật Quần, tìm đôi vợ chồng nhà kia khởi binh vấn tội: “Không ngờ hai người các cậu dám liên hợp lại chỉnh tôi?!”.
“Ai bảo cậu phá đám tiệc cưới của tôi, lại còn chết không chịu hối cải? Làm như vậy đã là hời cho cậu lắm rồi đấy”. Lâm Nhan Ngạn không thèm để ý.
“Tử Khâm, hết cách mà, Nhan Ngạn cô ấy đang mang thai, phụ nữ có thai là to nhất, tôi chỉ đành nghe lời cô ấy chỉnh cậu một chút vậy”. Ngô Luật Quần vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Rốt cục mọi chuyện là thế nào?”. Mộ Tử Khâm gặng hỏi.
Dù sao cũng đã đùa đủ rồi, nói cho cậu ta biết cũng chẳng sao, Lâm Nhan Ngạn cười khúc khích nói ra sự thật.
Hôm đó...
“Anh nói, hai người chúng ta mới là phù hợp nhất, không phải sao?”. Giản Vu Ngôn cúi đầu hôn lên mu bàn tay cô, “Vi Hề, hãy thử ở bên anh nhé”.
Dụ Vi Hề nhìn anh, lẳng lặng mà nhìn anh, đáy mắt bỗng nhiên hiện lên sự hoài nghi, “Giản Vu Ngôn, anh định lợi dụng tôi để báo thù Mộ Tử Khâm đúng không?”.
Lông mày Giản Vu Ngôn khẽ giật giật rồi lập tức chối: “Sao có thể thế được? Sao em lại nghĩ vậy chứ?”.
“Bởi vì sự thực là như thế”. Dụ Vi Hề liên hệ tất cả mọi chuyện từ trước tới giờ lại, cho ra kết quả cuối cùng, “Nhất định là anh đến tìm Nhan Ngạn trước, bảo cô ấy đưa tôi đến nhà anh. Vì lúc đó Nhan Ngạn còn đang giận tôi nên đã đồng ý. Sau đó, anh lại tới khách sạn, cố ý hôn tôi trước mặt mọi người chính là để khiến cho Mộ Tử Khâm tức giận. Tiếp tục, anh lại nói với Mộ Tử Khâm rằng tôi và anh hẹn hò cũng là vì muốn anh ấy không vui. Nói chung, anh chính là muốn trả thù anh ấy. Thế nhưng bây giờ, anh ấy vẫn không quên được Đổng Tả Ưu, theo lý thuyết, anh hẳn là phải đi phá đám mới đúng, sao lại đến dụ dỗ tôi?”.
Dụ Vi Hề chậm rãi nheo mắt lại: “Tất cả mọi chuyện đều không bình thường. Nói đi, rốt cục anh có âm mưu gì?!”.
“Em suy nghĩ nhiều quá rồi”. Giản Vu Ngôn không chịu thừa nhận.
“Được, anh đã không nói thì đừng trách tôi vô tình”. Dụ Vi Hề nói xong liền đứng dậy, đi vào bếp lấy sốt cà chua ra.
“Em định làm gì?”. Giản Vu Ngôn cảm nhận thấy nguy hiểm.
“Anh đã nhất quyết không chịu nói, nếu vậy, tôi sẽ đổ sốt cà chua lên sofa! Cho anh vĩnh viễn cũng không dám ngồi xuống!”. Dụ Vi Hề uy hiếp.
“Dụ Vi Hề, em ngàn vạn lần đừng làm bậy”. Trán Giản Vu Ngôn toát mồ hôi lạnh, chỉ tưởng tượng ra hình ảnh này cũng đã làm anh không thể chịu đựng được.
“Vậy anh có nói hay không?”. Dụ Vi Hề hỏi.
“Căn bản là không có âm mưu gì”. Giản Vu Ngôn thà chết vẫn ngậm chặt miệng.
“Được, đây là anh ép tôi đấy nhé!”. Dụ Vi Hề nói xong bắt đầu phun sốt cà chua ra khắp nơi, chỉ chốc lát, trên sofa, trên tường, trên trần nhà, chỗ nào cũng dính cái chất lỏng màu đỏ.
Thấy thế, cả người Giản Vu Ngôn như có kiến bò, anh lập tức lao lên cướp lấy sốt cà chua.
Dụ Vi Hề không chịu ngừng, chạy về phòng lấy một cái hộp, mở ra, uy hiếp: “Đây là những sợi tóc rụng mà trước đây tôi đã nhặt vào. Bây giờ nếu anh còn không chịu nói thật tôi sẽ cho chúng nó vào chăn anh, cho lên quần áo, cho vào khắp ngõ ngách trong phòng anh!”.
Nói xong cô chạy vọt vào phòng Giản Vu Ngôn, giả vờ sắp đổ tóc ra. Giản Vu Ngôn rốt cục không nhịn nổi nữa, đành nói thật: “Bởi vì anh muốn đẩy Đổng Tả Ưu cho cậu ta!”.
“Vì sao?”. Dụ Vi Hề không hiểu, “Hai người chẳng phải đã từng vì tranh giành Đổng Tả Ưu mà trở mặt hay sao?”.
“Bọn anh là vì muốn đá Đổng Tả Ưu sang cho người kia nên mới trở mặt”. Bị những sợi tóc làm kích thích quá độ, Giản Vu Ngôn nói hết từ đầu đến cuối, “Đổng Tả Ưu là con gái độc nhất của vua đồ gia dụng Đổng Thành Huy, từ nhỏ đã được nuông chiều tạo thành một tính cách quái dị - chỉ thích người nào ghét cô ta. Ban đầu, cô ta gặp Mộ Tử Khâm trong một bữa tiệc, bị Mộ Tử Khâm mắng nên bắt đầu quấn lấy cậu ta. Em vĩnh viễn cũng sẽ không biết công lực quấn lấy người khác của cô ta kinh khủng cỡ nào đâu, đến cả Mộ Tử Khâm cũng không thể chịu đựng nổi. Càng mắng chửi cô ta càng dây dưa kinh khủng hơn, giống như vô số sợi dây quấn chặt lấy em khiến em không thể thở nổi vậy. Rốt cục, Mộ Tử Khâm cũng tra ra được nguyên nhân, bắt đầu cố gằng hết sức làm theo mọi điều cô ta nói. Kết quả, Đổng Tả Ưu mất hứng thú với cậu ta. Đáng hận nhất chính là, vì muốn được thoát khỏi Đổng Tả Ưu hoàn toàn, Mộ Tử Khâm lại đẩy cô ta sang cho anh! Thật sự là quá bỉ ổi! Những ngày đó... quả thực là nghĩ lại mà kinh. Sau đó, anh rốt cục hiểu rõ tính cách của Đổng Tả Ưu, thành công thoát khỏi cô ra. Mọi chuyện không thể quên đi dễ thế được, anh quyết định phải trả thù Mộ Tử Khâm. Vì vậy, anh đã tìm đến Lâm Nhan Ngạn, liên hợp lại với cô ấy cùng chỉnh Mộ Tử Khâm. Anh tiếp cận em, hôn em, nói rằng đang hẹn hò với em đều là vì muốn cho cậu ta tức giận, anh đã thành công. Nhưng chỉ tức giận thôi còn chưa đủ, anh lại báo tin cho Đổng Tả Ưu, khiến cô ta cho rằng Mộ Tử Khâm đã quên cô ta. Quả nhiên, Đổng Tả Ưu không chịu thua, lập tức tới tìm Mộ Tử Khâm. Sau đó anh đã