Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326501

Bình chọn: 9.5.00/10/650 lượt.

đang ngủ trên giường

của khách sạn, đã bị người đàn ông nào đấy ôm lên máy bay tư nhân xa hoa bay thẳng đến Amsterdam (Hà Lan)

Bọn họ ở nông trường vùng ngoại ô của nhà Mộ Dung, trong một biệt thự 2 tầng đỉnh nhọn theo phong cách kiến trúc Châu Âu.

Theo cảm xúc nhu hòa thuần túy men theo cầu thang gỗ thông mà lên chính là

phòng ngủ của bọn họ, từ sau khi đến nơi này, ngay cả ăn cơm người nào

đấy cũng mang đến bên giường đút cho cô, bởi vì cô ngồi dậy không nổi.

Người đàn ông này thật đúng là cầm thú, dù muốn thế nào cũng không được, cũng không quan tâm ngày đêm, chỉ cần anh ta hăng hái, sẽ đè cô xuống

giường, giày vò cô một hồi.

Nếu còn tiếp tục như vậy, anh ta không hao tổn sức lực mà chết, thì cô cũng bị anh ta đùa chết.

Bọn họ không phải đến đây để hưởng tuần trăng mật sao? Chẳng lẽ tuần trăng

mật là sẽ ở trên giường hoan ái cả ngày sao? Tuy rằng cô chưa từng nghĩ

đến anh ta sẽ nghỉ một tháng để đưa cô đi chơi, nhưng nếu như mỗi ngày

đều muốn cô ở trên giường cùng anh ta hoan ái, cô thà đi ra bên ngoài

chơi.

Kéo ra rèm cửa sổ để cho ánh mặt trời bên ngoài tiến vào,

trời thu ở Amsterdam đều không giống nhau, cuối thu khí sảng, rừng tầng

tầng lớp lớp được nhuộm một màu cam, trong đồng ruộng cây ngô màu vàng

cam mênh mông bát ngát. Trên bãi cỏ nông trường xanh biếc, có đàn bò sữa đang chuyên tâm gặm cỏ xanh, giương mắt nhìn ra ngoài, phía xa xa là

bình nguyên bao la, không có núi, giống như biển rộng lúc không có sóng

gió, có vẻ đẹp thật yên bình.

Thời tiết như vậy ngày ngày sống trong phòng thật sự quá lãng phí, hơn nữa còn sống ở trên giường.

Tình Tình quyết định không thể để cho người đàn ông kia mỗi ngày bắt cô ở

trên giường nữa, thêm vào đó chuyến này ra khỏi nước, cô muốn đi tìm mẹ

và em trai, cô tin Mộ Dung Trần cũng biết.

Nhưng, tại sao tuần trăng mật của bọn họ không đến Mỹ, mà lại đến Hà Lan.

Đưa tay kéo chiếc chăn mềm mại che da thịt trắng noãn trên người, Tình Tình ngồi dậy, nhìn gian phòng cô vẫn ở mấy ngày, trên sàn gỗ thô được phủ

tấm lông dê thật dày, một tấm kính thủy tinh trong suốt thật lớn làm

thành tấm bình phong ngăn cách giữa phòng khách và phòng ngủ, ngoại trừ

hai chiếc tủ làm bằng gỗ thì không có thấy thứ gì khác, hiển hiện rất

đơn giản, theo phong cách thiết kế hiện đại.

Chỉ có điều, người

đàn ông luôn thích khi dễ cô ở trên giường, đi đâu rồi? Tình Tình đi

chân trần đến trước cửa sổ sát đất, đẩy ra cửa sổ thủy tinh trong suốt,

một cỗ hơi thở đất khách quê người phả vào gò má, mang theo hương thơm

của cỏ xanh.

"Đã dậy rồi à? Cẩn thận kẻo thời tiết lạnh."

Một đôi tay đặt ở trên hông của cô, một giây sau cô đã bị kéo vào vòng ôm ấm áp.

“Tôi không lạnh, anh mau buông tôi ra” Dù 2 người đã trở thành vợ chồng, so

với ôm thân mật thì những chuyện khác đã làm không biết bao nhiêu lần,

nhưng Tình Tình vẫn không có thói quen tiếp xúc thân mật với anh giống

như những người yêu nhau.

Huống chi anh không chỉ ôm cô mà thôi, tay của anh còn vuốt ve trên dưới vỗ về chơi đùa, mà môi của anh cũng

không ngừng hoạt động, vừa nói chuyện vừa cắn vành tai nho nhỏ của cô.

"Nơi này, còn đau không?" Hắn một đường đi xuống, cách một lớp quần áo chạm vào nơi đó của cô.

“Nếu tôi nói còn đau, anh sẽ không làm nữa sao?” Anh ta chưa bao giờ hỏi ý kiến của cô về vấn đề này.

"Không biết."

Anh trả lời giống như chuyện đương nhiên, hơn nữa không hề có ý hối hận:

“Ai bảo của em nhỏ như vậy, chặt như vậy, làm cho người ta không thể rời bỏ được” (Quá sắc, quá cầm thú =)) )

“…..”

Trong nháy mắt gương mặt của cô trở nên đỏ bừng, người đàn ông này, có cần nói chuyện thẳng thắn như vậy không?

"Chúng ta lên giường, hả?"

Đây không phải là hỏi ý kiến mà là trực tiếp ôm người đi về phía giường.

“Không cần…..”

Tình Tình ôm cổ của anh, tránh cho mình bị ngã xuống, mặc dù trên mặt đất

được phủ thảm dê thật dày, nhưng từ độ cao này ngã xuống vẫn sẽ rất đau.

Không đến 2 giây, cả thân thể nhỏ nhắn đã được đặt lên giường,

khi anh chuẩn bị nhào lên, Tình Tình vội vàng ngồi dậy, đôi tay chống đỡ trước ngực anh:

“Mộ Dung Trần, anh không nên như vậy”

“Anh cuối cùng nên như thế nào?” Mộ Dung Trần nhìn khuôn mặt ngượng ngùng

của cô, vẻ mặt ít khi xuất hiện trước mặt anh, cô xấu hổ sao?

“ …..”

Tình Tình cắn môi cúi đầu, người đàn ông này tùy thời tùy chỗ đều nổi lên

dục vọng, nếu như cô nói cô muốn ra ngoài chơi, có thể anh ta….

"Đừng cắn môi!"

Ngón trỏ thon dài vuốt ve bờ môi của cô, nhẹ nhàng dùng sức tách đôi môi đỏ

mọng ra. Cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu nếu như bị cô cắn bị thương anh sẽ

rất đau lòng.

“Không nói? Vậy anh tiếp tục làm”

Đối với một người không nói lời nào, anh còn nhiều phương pháp mà, đặc biệt là cô, hơn nữa lúc nào cũng đúng.

“Mộ Dung Trần, anh có thể đừng giống như động vật phát dục được không, mỗi giờ mỗi phút đều muốn hoan ái….”

Tức chết cô mà, anh nhất định ép cô nói ra những lời này mới được sao? Cô

không tức chết thì cũng mắc cỡ chết mất, khuôn mặt trái xoan đột nhiên

ửng hồng như quả đào chín, từ lúc còn nhỏ đến nay, cô chưa


80s toys - Atari. I still have