Bảo Bối Háo Sắc Làm Bảo Mẫu

Bảo Bối Háo Sắc Làm Bảo Mẫu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322442

Bình chọn: 7.00/10/244 lượt.

không chịu yếu thế hét lên.

_ Cô…

Thấy cô hoàn toàn không biết tỉnh lại,

còn muốn chạy, anh nổi giận đùng đùng dùng tay bắt cô trở về, đặt ở trên giường, cắn răng mắng.

_ Quả thật là muốn bị dạy dỗ.

_ A — buông –

Bị anh đặt ở dưới thân, cô muốn giãy dụa nhưng hai tay lại bị anh bắt lấy, chỉ có thể hổn hển loạn rống.

_ Biến thái, sắc lang, buông, tránh ra — cứu mạng a –”

_ Tôi biến thái? Sắc lang?

Anh hí mắt cắn răng.

_ Chứ còn gì nữa? À còn có anh là đầu heo!

Alex vừa nghe, quả thực tức giận đến trên đỉnh điểm, nói anh là sắc lang? Anh sẽ làm sắc lang siêu cấp cho cô

xem. Không suy nghĩ nhiều hơn, anh cúi đầu, dùng miệng ngăn chặn tiếng

thét chói tai của cô. Cô cả người cứng đờ, còn chưa kịp phản ứng, đã

nhận thấy đầu lưỡi tham lam của anh đi vào bên trong miệng cô. Cô trừng

lớn mắt, thất thần nhìn anh. Đôi mắt sâu ánh màu cà phê, cô bối rối muốn đẩy ra anh nhưng tay bị anh bắt lấy. Giãy dụa vặn vẹo chỉ làm gia tăng

ma sát thân thể hai người. Cô rất nhanh liền cảm giác vật cứng rắn của

anh trên bụng cô, sợ tới mức không dám động dù chỉ một chút. Đột nhiên,

lời nói thô lỗ cường ngạnh bắt đầu trở nên hòa hoãn, thêm một chút dịu

dàng, khiêu khích từng nơi lưỡi anh chiếm qua. Trong khoảng thời gian

ngắn, áp lực giống như lửa nóng cháy lan ra đồng cỏ, càng không thể vãn

hồi, lời lẽ của anh, thân thể của anh, tay của anh giống có ma lực khiêu khích cô, có mặt khắp nơi vây quanh lấy cô. Từ đầu tới đuôi, đôi mắt

nóng như lửa luôn tỏa sáng nhìn chằm chằm cô. Cô không tự chủ được rên

rỉ ra tiếng, cả người run rẩy. Cảm giác là hương vị ngọt ngào mềm mại

như thế, chính là hương vị của cô, Alex thiếu chút nữa cầm giữ không

được. Anh thử hai lầ, thật vất vả mới có biện pháp bắt mình rời khỏi môi cô. Đôi môi cô ẩm ướt ửng hồng, có chút mờ mịt mê say nhìn anh, dường

như không biết đã xảy ra chuyện gì.

_ Ông trời……

_ Đừng nhìn tôi như thế!

Anh nghèn nghẹn mở miệng.

_ Gì?

Cô ngơ ngác, làn môi hé mở, thở gấp.

_ Giống như cô muốn tôi tiếp tục.

Anh hai mắt u ám, có chút cam chịu hôn lên trán cô. Cô phục hồi tinh thần lại, hai gò má phiếm hồng, vịt con mạnh miệng nói.

_ Tôi không có! Là anh bắt buộc tôi! Buông ra!

_ Đúng! Là tôi bắt buộc cô.

Anh nghe vậy nhíu mày lại, để ý mắng.

_ Cô còn không hiểu sao? Hình thể đàn ông so với cô lớn hơn, dáng người so với cô lớn hơn. Cho dù cô có

công phu này nọ, chỉ cần đem cô đè nặng như vậy, cô còn có thể làm gì?

_ Đó là do tôi nhất thời thất thủ, hơn nữa anh cũng học võ…

Cô không cam lòng mở miệng phản bác.

_ Chỉ có quyền anh! Vẫn kém nhất trong số các anh em chúng tôi!

Anh nổi gân xanh gầm nhẹ.

_ Cô làm sao biết người cô gặp có luyện võ hả?

Cô nghẹn lời, tìm không được cách đáp

trả, lại thấy vạn phần ủy khuất, nhất thời, một làn hơi nóng bay lên hốc mắt, cô liền rống lên.

_ Đúng! Đúng! Tôi chính là không

ngực, không mông cũng không có đầu! Tôi làm gì cũng không suy nghĩ

trước. Cho dù như thế thì sao? Liên quan đến anh à? Nói tôi không đầu,

anh tốt hơn sao? Vừa thấy đến ngực người ta liền nước miếng chảy ròng

ròng, suốt ngày Isha này, Isha nọ. Hai mắt nhìn chằm chằm ngực của người ta. Anh kiếm vợ chứ có phải kiếm vũ nữ thoát đi đâu hả?

_ Cô ấy là bác sĩ tâm lí, không phải vũ nữ thoát y!

Anh căm tức chỉnh lại cô.

_ Bác sĩ tâm lí thì giỏi lắm sao?

Vừa nghe thấy anh lên tiếng bên vực cô gái kia, Oa Oa càng thêm khó chịu, tức giận đến đỏ mặt tía tai.

_ Người như thế trong phim thì có đến chín trên mười là biến thái.

_ Cô…

Alex vừa muốn mắng nhưng trong đầu nháy

mắt linh quang chợt lóe lên. Nhíu mày, anh nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ

nhắn đang giận dữ của cô, sau đó bừng tỉnh bật thốt lên.

_ Cô ghen sao?

Oa nhi cứng đờ, nhất thời vẻ mặt đỏ bừng, lắp bắp nói.

_ Không có! Không có! Quỷ quỷ quỷ……tôi không có ghen.

Nhìn cô xấu hổ, bối rối, anh bạc môi khẽ nhếch, nở ra nụ cười, nói như đinh đóng cột.

_ Cô đang ghen!

_ Tôi… tôi… tôi… không có!

Cô đỏ mặt tía tai cãi lại.

_ Đừng chối nữa!

Anh tới gần cô, đắc chí ý mãn ép hỏi.

_ Nói thật ra, cô có thành kiến vối Isha và vì cô muốn lấy tôi có phải không?

_ Không có! Anh… đừng tưởng trên mặt anh gắn vàng chứ?

Ở anh trong mắt thấy chính mình chột dạ, cô tâm hoảng ý loạn bỏ qua một bên mặt, quẫn bách nhắm mắt hét lên.

_ Anh là đại sắc lang, đừng dựa vào tôi gần như vậy, buông!

_ Ai ngờ anh lại không buông tay ngược lại dán bên tai cô, nhẹ giọng dụ dỗ.

_ Cô xác định?

Cô vừa ngứa vừa thẹn, mới vừa muốn mở

miệng, liền cảm giác được anh dám dùng đùi tách hai chân của cô ra. Phần nam tính của anh cách quần đùi chạm vào hai chân mềm mại của anh, cô

thở dốc, cả kinh mở mắt.

_ Anh đang làm cái gì vậy?

_ Không có làm cái gì.

Anh cười đến vô tội lại tà ác, cố ý đong đưa phần eo một chút, đè ép cô.

_ Cô chẳng phải kêu tôi là sắc lang hay sao? Đây chính là phản ứng bình thường.

Cảm giác được sự mờ ám của anh, cô nuốt nước miếng cái ực, mặt càng thêm nóng, xấu hổ nói.

_ Đừng như vậy……

_ Đừng như thế nào?

Anh liếm hôn vành tai của cô, nửa người chậm rãi di động khiêu khích cô.

_ Như vậy


XtGem Forum catalog