XtGem Forum catalog
Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường

Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323183

Bình chọn: 7.00/10/318 lượt.

p.

_ Tốt lắm, đến cô rồi đấy! Nhớ kĩ không được biểu hiện gì hết.

Khiết Tây cười cười dặn dò.

_ Sẽ phá hư bộ sưu tập.

Cuối cùng một người đã trở lại, Ninh Ninh thở sâu rồi đi ra ngoài. Vừa đến phía trước, bốn phía tia sáng huỳnh quang liền chiếu thẳng vào cô. Cô cực lực trấn định, theo từng bước đã được học, từng bước một đi phía trước. Ok, tốt lắm, cho tới bây giờ mọi chuyện đều thực thuận lợi. Cô nói cho chính mình, rồi mới từ từ xoay người. Sau một giây liền chết đứng tại chỗ. Cô biết mình nên đi trở về, lại chỉ có thể nhìn người đàn ông điển trai mặc bộ vest màu trắng trước mặt, hoàn toàn không thể nhúc nhích. Tia sáng huỳnh quang chiếu sáng càng cần, cô nghe được phía dưới có người xôn xao. Rồi anh bước đến bên cô.

Hawke bước đến trước mặt cô, vẻ mặt cực kì dịu dàng.

_ Lấy anh!

Hawke bước đến trước mặt cô, vẻ mặt cực kì dịu dàng.

_ Lấy anh!

_ Anh điên rồi!

Ninh Ninh trừng lớn mắt.

_ Không có.

Vẻ mặt anh mang theo sự chân thành.

_ Đang biểu diễn đúng không?

Nhất định là biểu diễn. Nếu không làm sao anh lại thay trang phục đồng bộ với cô.

_ Không phải!

Anh mỉm cười.

_ Vì sao anh lại nói vậy?

_ Bởi vì anh yêu em!

Mặt cô sắc tái nhợt nhìn anh, không dám nhúc nhích dù chỉ một chút, thở cũng không dám thở, nước mắt nhanh chóng rơi xuống. Thấy cô rơi nước mắt, Hawke có chút hoảng, hơn nữa cô lại chậm chạp không mở miệng. Sợ cô không đồng ý, anh không suy nghĩ nhiều. Dưới tình thế cấp bách, chạy đến ôm lấy cô, nhảy xuống sàn diễn, xuyên qua rừng phóng viên cùng khách chạy ra hội trường.

_ Hawke, anh làm cái gì vậy? Mau buông tôi xuống!

Vài phóng viên thấy thế liền đưa máy lên chụp lia lịa, Ninh Ninh một trận kinh hoảng chân cô dường như còn đạp vào đầu người khác.

_ Chuyện này thật sự rất vớ vẩn!

_ Hawke, mau buông tôi xuống!

Trong đầu cô chỉ cần hỗn loạn nhưng vẫn nhớ đến việc mình còn đang mặc trang phục diễn của Khiết Tây, liền nắm lấy cravat của anh bối rối bảo anh cho cô xuống.

_ Anh có chuyện muốn nói với em. Ở đây không tiện.

Anh vừa nói vừa ôm cô chạy ra hướng bãi đỗ xe.

_ Anh bị điên à?

Ninh Ninh nắm lấy vai áo anh, tức giận nói.

_ Anh làm hỏng đồ của Khiết Tây rồi. Chúng ta đã chia tay, anh quản tôi làm gì?

_ Bởi vì em phải lấy anh!

Tìm được chiếc xe tải cũ kĩ kia, anh liền nhét cô vào xe.

_ Tôi không muốn!

Cô buồn bực nói. Anh xếp gọn những tầng váy cưới, đưa tay nựng hai má cô, mỉm cười tuyên bố nói.

_ Em sẽ!

Anh đột nhiên đếnu như vậy gần, hại Ninh Ninh lại vì anh mà ngẩn ngơ, anh thừa dịp hai giây cô sững sờ kia, đem váy hoàn toàn nhét vào trong xe, rồi mới đóng cửa lại, đi đến bên ghế kia ngồi xuống.

_ Tôi không thèm!

Cô phục hồi tinh thần lại xấu hổ muốn mở cửa xuống xe, tầng tầng lụa trắng lại chặn tầm mắt cô, trở ngại động tác của cô. Cô còn chưa tìm được cửa, anh đã nhấn chân ga chạy xe ra đường lộ.

_ Hawke, dừng lại!

Cô nói còn chưa nói xong, liền bởi vì cái cua quẹo cả người nằm úp sấp trên đùi anh, cô lập tức luống cuống tay chân mặt đỏ cả lên.

_ Không còn kịp rồi, trừ phi em muốn xuống xe đối mặt với đám chó săn kia.

Thấy cô xấu hổ đến đỏ bừng mặt, anh nhịn không được bật cười.

_ Nếu em không muốn bị té lần nữa thì thắt dây an toàn đi!

Đáng giận, đều do mấy cái tầng áo vướng tay vướng chân làm hại. Ninh Ninh ngồi vững lại, xấu hổ túm đống váy lại. Rồi ngó vào kính chiếu hậu quả nhiên nhìn thấy một đám phóng viên chạy từ buổi biểu diễn, tìm kiếm anh và cô. Họ đâu thể ngờ cô hiện tại đang ở trong một chiếc xe tải cũ kĩ thế này. Đưa tay với lấy dây thắt an toàn, cô phát hiện có cái gì ngậm ngậm tóc của cô. Cô sợ hãi hét lên thì nhìn thấy một con dê nhỏ đang ngậm tóc của cô.

_ Cái gì đây?

Cô bối rối kéo tóc trở về.

_ Dê con!

Liếc mắt nhìn thấy Ninh Ninh sợ mất hồn, Hawke nhe răng cười.

_ Thú cưng của anh.

_ Anh nuôi thú cưng từ khi nào? Còn chiếc xe này nữa?

_ Buổi sáng hôm nay!

Anh lái xe vào đường cao tốc, lại nhìn cô một cái, mới nói.

_ Tối qua, Bạch Vân cho anh biết em bị Sheila lừa đi làm người mẫu.

_ Tôi không có bị lừa.

Cô mở miệng chặn lời anh.

_ Tôi xem xong hợp đồng. Thấy dì Sheila ghi sai vài chỗ, tôi tìm dì ấy bảo sửa lại. Dì ấy nói hợp đồng tạm thời không tìm thấy nên dùng đỡ hợp đồng này.

Anh sửng sốt, quay đầu nhìn cô.

_ Nhìn phía trước!

Ninh Ninh lấy tay đẩy mặt anh ra phía trước mới mở miệng hỏi.

_ Anh lúc trước cũng bị lừa thế sao?

Hawke cứng đờ, rầu rĩ nói.

_ Anh đi tìm dì ấy hỏi chuyện. Vừa lúc đó lại có một người mẫu bị thương nhờ anh giúp đỡ. Bởi vì hiện trường thực hỗn loạn, anh đã vội vàng ký rồi mới mới phát hiện người mẫu anh thế thân là… nữ! Dì ấy bảo đảm là chỉ buổi diễn này hơn nữa qua hai ngày sẽ sửa hợp đồng. Anh cứ nghĩ như thế ai ngờ…

_ Nỗi lòng thấu trời xanh!

Cô mở miệng giúp anh nói xong. Anh đỏ mặt, nhìn phía trước, xấu hổ nói.

_ Anh đi tìm dì ấy mới biết đó không phải là hợp đồng tạm thời mà là hợp đồng cả năm.

_ Cho nên dì ấy vừa lấy chuyện anh muốn biết cùng hợp đồng uy hiếp anh?

Cô ở trên xe tìm khăn giấy, lại không tìm được.

_ Đúng!

Hawke nghiêng người đưa tay lấy khăn giấy dưới gầm