
Akina. Máy bay tới tầng bình lưu, anh lại nhìn tài liệu, rất nhanh đem tư liệu cá
nhân của cô ghi tạc trong lòng. Ngoài cửa sổ, cuối cùng ánh mặt trời
cũng biến mất. Trong đêm tối, ánh sao đầy trời, máy bay hướng về phía
đông, thẳng hướng New York.
Ấm nước sôi lên, phát ra tiếng kêu, cô đột nhiên phục hồi tinh thần
lại, vội vàng tắt điện. Lấy nước đổ vào chén trà trên bàn, dưới nhà có
tiếng xe truyền đến. Cô lau tay ướt, đi đến phòng khách. Trong viện,
dưới cây cổ thụ có một chiếc xe hơi đang đậu. Cửa xe mở, hai người đàn
ông bước xuống. Chỉ liếc mắt một cái, cô liền nhận ai là người cô muốn
tìm, anh có mái tóc màu đỏ sậm. Anh mặc vest màu xám tro, mái tóc ngắn
màu đỏ sậm. Sau đó, anh ngẩng đầu lên, nhìn về phía phòng ở của cô.
Trong nháy mắt, cô rùng mình một cái. Tuy rằng cô không nhớ rõ mặt anh,
nhưng cô vẫn nhớ rất rõ ràng vẻ lạnh lùng như băng đồng này, cô cũng nhớ rõ ràng trước kia anh rất cao ngạo. Anh cùng một người đàn ông da đen
cầm theo xấp tài liệu đi về phía trước. Giống như thông báo sự giá lâm
của anh, trời bắt đầu đổ tuyết. Tuyết đầu mùa. Bông tuyết bay xuống
vương trên người anh, anh thậm chí không ngẩng đầu nhìn, hướng thẳng mục tiêu đi tới. Kiềm nén sự xúc động, cô chuyển hướng vào cửa lớn, sửa lại áo choàng, bước đến mở cửa. Anh so với tưởng tượng của cô cao hơn, cô
phải ngẩng đầu mới có thể nhìn vào mắt anh.
_ Mạc tiến sĩ.
Anh tao nhã tháo bao tay, hướng tay về phía cô.
_ Tôi là Lam Tư · Bart
_ Tôi biết, tôi đang đợi anh.
Cô vươn tay, cầm tay anh, tay anh làm cho người tôi tự nhiên cảm thấy ấm áp, sợ anh phát hiện ra sự khẩn trương của chính mình, cô rất nhanh
rút tay về.
_ Chào, tôi là Akina · Grace.
Một người đàn ông khác mỉm cười nhìn cô.
_ Xin chào!
Cô hơi hơi vuốt cằm, liền xoay người đi vào nhà.
_ Vào đi, bên ngoài rất lạnh.
Hai người theo cô tiến vào phòng khách, cô rót trà mời khách, sau đó ngồi đối diện với Lam Tư · Bart.
_ Bart tiên sinh, tôi biết anh bề bộn nhiều việc, cám ơn anh đã đến đây.
_ Tôi tin tưởng cô kiên trì muốn tôi đến, nhất định là có lí do.
_ Tôi kiên trì muốn cô tới là vì tôi bà nội đang ở nằm viện, tôi không thể rời đi.
Cô nhìn anh, thở sâu nói.
_ Thực thật có lỗi tôi tối nay còn phải chạy về bệnh viện,
tôi cũng không nhiều lời, nếu Bart tiên sinh tự mình đến đây, tôi tin
tưởng quý công ty đối với nghiên cứu của tôi có hứng thú hợp tác.
_ Đương nhiên.
Lam Tư lấy hồ sơ Akina đưa tới, đặt lên bàn
_ Tập đoàn Bart nhiều năm qua, chú ý rất nhiều đến khoa học
kỹ thuật nanomet, Mạc tiến sĩ nếu nguyện ý gia nhập đội nghiên cứu Bart, chúng tôi đương nhiên rất hoan nghênh. Đây là tư liệu phòng thí
nghiệm, cô có thể tham khảo.
Cô nói là hợp tác, anh nói là gia nhập, người đàn ông này quả nhiên là cáo già.
_ Thật có lỗi, tôi không có ý gia nhập quý công ty.
Cô không thèm liếc mắt xem tư liệu một cái, chỉ thản nhiên mở miệng.
_ Tôi sỡ hữu, là hợp tác, hơn nữa tôi tin tưởng ngay từ đầu
đã biểu đạt rất rõ ràng, quý công ty nếu không đồng ý, vậy thật sự thực
thật có lỗi làm cho tổng tài ngài uổng công một chuyến.
Lam Tư mặt không chút thay đổi nhìn cô. Anh biết, ngay từ đầu, cô là
đang khẩn trương, mọi người khi đối diện với anh, đa số đều đã khẩn
trương, cô đương nhiên cũng thế. Ngồi xích về phía sau, cô tựa như một
con thỏ đề phòng, không hề nhúc nhích, hai tôiy trên đùi nắm chặt, dùng
sức đến nỗi các đốt ngón tôiy đều trở nên trắng. Nhưng ngay cả như vậy,
cô vẫn không chút nào sợ hãi nhìn lại anh.
_ Như tư liệu tôi đã gửi, tôi nghiên cứu là tạo ảnh nanomet y học, tôi tin rằng trước khi anh đến, cũng đã nghiên cứu trước việc này
thu về bao nhiêu lợi ích. Cái này kỹ thuật khoa học này tuyệt đối không
kiếm ít, đặc biệt nghiên cứu của tôi đã đạt tới 75%.
Lam Tư cũng hiểu được đây là đầu tư kiếm được rất nhiều lợi ích, đặc biệt nếu nghiên cứu đã đạt tới 75% tiến độ.
_ Nếu cô nghiên cứu thật sự đã gần hoàn thành, vì sao cô không tự làm tiếp?
_ Kỹ thuật khoa học nanomet y học không chỉ chụp ảnh trong cơ thể, nếu nghiên cứu của tôi thành công, có thể tiến hành kiểm tra trên
cơ thể, thử nghiệm thuốc uống, thậm chí giải phẫu, những điều kia đều
cần kinh phí và thiết bị, tôi không cần phải chuẩn bị,mà phòng thí
nghiệm của Bart tiên sinh đã có đầy đủ những thiết bị tôi cần.
Lam Tư nhìn nhà khoa học Hoa kiều trước mắt, mở miệng hỏi
_ Điều kiện của cô là gì?
Mạc Liên lại hít một hơi thật sâu.
_ Tôi muốn một phòng thí nghiệm độc lập, nhân viên đều phải
do tôi chọn lựa, phòng thí nghiệm hai mươi tư giờ đều có bảo vệ. Nghiên
cứu thành công sau, tôi đồng ý đem độc quyền quyền tặng cho tập đoàn
Bart.
Biết thiên hạ không ai ăn trưa mà không trả tiền, cô tuyệt đối còn có phần ngoại lệ, anh tiếp tục trầm mặc.
_ Điều kiện là…..
Cô nhìn người đàn ông anh tuấn, cố lấy dũng khí nhanh chóng mở miệng
_ Anh phải lấy tôi!
_ Cái gì?
Akina hoảng sợ, thốt ra
_ Cô nói đùa hay nói giỡn?
_ Tôi không đùa.
Cô liếc Akina một cái, sau đó nhìn về phía Lam Tư, kiên định nó.
_ Tôi không phải nói đùa.
ô đem một hiệp ước trước mặt anh .