Bạo Long Tổng Tài

Bạo Long Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323475

Bình chọn: 10.00/10/347 lượt.

t lui, Lăng Dương không khỏi đắc ý cười to, lập tức xoay người, đi vào phòng nghỉ, đứng bên cạnh giường, nhìn Hạ Dư Đồng ngủ thẳng mê man, khóe miệng còn có khả nghi chỉ bạc.

“Còn cho ta chảy nước miếng? Hơi quá đáng đi!” Trừng mắt nhìn khuôn mặt

béo tròn đỏ bừng, Lăng Dương mày rậm tăng lên, trong lòng vừa bực mình

vừa buồn cười, bàn tay to vươn ra đang muốn hung hăng kháp một cái, cũng không biết vì sao, vừa chạm được hai má phấn nộn, lại không sửa kháp

thành phủ. “Di? Thật hảo sờ thôi! Làn da bánh nếp sờ rất thoải mái, sao

trước kia cũng chưa chú ý tới?”

Xem xét khuôn mặt ngủ say thì thào tự nói, hắn càng sờ càng nghiện, ngón tay còn nhẹ nhàng vuốt qua phấn môi khẽ nhếch, một cỗ run rẫy phóng ra

từ ngực hướng tứ chi, làm cho hắn không khỏi giật mình.

“Quái! Ta làm cái gì a?” Kỳ quái tự hỏi, trăm tư không thể giải, hắn

lười nghĩ tiếp, lại xem mỗ khỏa bánh nếp ngủ say sưa, chính mình cũng

nhịn không được gợi lên buồn ngủ. “Quên đi! Không nghĩ, ngủ đi.”

Không chút nào băn khoăn nam nữ ngại ngùng, Lăng Dương liền leo lên

giường lớn, hướng bên cạnh nàng nằm xuống, không khách khí kéo tấm mền

bị nàng cuốn thành một đoàn, mất sức chín trâu hai hổ mới phấn đấu được

một góc nhỏ, ngay cả che bụng cũng không đủ, lập tức không khỏi chán

nản.

“Ngủ gối của ta, lại chiếm lấy chăn của ta, bánh nếp ngươi giỏi lắm, xem sự lợi hại của ta!” Trừng mắt lẩm bẩm, người nhích lại, đem cả người

lẫn chăn bị kéo vào trong lòng, sau đó thoải mái mà thở ra. “Hô… Như vậy tốt hơn nhiều.”

Hắc! Không nghĩ tới bánh nếp phì thì phì, nhưng ôm vào rất mềm mại ấm áp, giống cái ấm lô, mùa đông ôm ngủ nhất định càng bổng!

Âm thầm nghĩ, phòng mở điều hòa thoải mái mát mẻ, trong lòng ôm một đoàn nhuyễn vù vù ấm áp, khóe miệng hắn không tự giác nhoẻn cười, cơn buồn

ngủ ập đến, ôm một viên bánh nếp đi tiếp chu công.

Trưa ba giờ, Lăng thị xí nghiệp đột nhiên nổi lên một trận xôn xao, vì

vị chủ tịch hồi lâu chưa lộ diện cùng một vị nam nhân tuổi cùng hắn

không sai biệt lắm, lưng hùm vai gấu xuất hiện tại công ty.

“Lão huynh đệ, ngươi không phải nói Dư Đồng đến công ty tìm hỗn tiểu tử, sao ta cả buổi không thấy ai?” Lên phòng thư ký ở tầng cao nhất, Hạ Chí Hoành tuổi đã gần sáu mươi, khí thế lại vẫn như cũ thực nhanh nhẹn,

dũng mãnh nhìn chung quanh không thấy nữ nhi, không khỏi lớn tiếng ồn

ào.

“Đừng nóng vội!” Sớm thành thói quen lão bằng hữu lớn giọng, Lăng Vân

khoát tay, lập tức quay đầu hỏi thư ký đang chờ ở một bên. “Hôm nay có

vị Hạ tiểu thư đến tìm tổng tài không?”

“Có!” Trần thư ký vội vàng gật đầu.

“Bọn họ đâu?” Lại hỏi.

“Ở bên trong.” Chỉ chỉ phòng tổng tài.

“Ta đi vào tìm nữ nhi của ta!” Nén không được nóng vội, Hạ Chí Hoành vừa nghe phóng nhanh đến phòng tổng tài.

Thấy thế, Lăng Vân không khỏi lắc đầu bật cười, rất nhanh cũng theo đuôi vào, nhưng mà –

“Người đâu?” Nhìn quanh phòng tổng tài to như vậy lại không có một bóng người, Hạ Chí Hoành nheo mắt lại lớn tiếng ồn ào lên.

Giật mình, Lăng Vân theo bản năng quét ánh mắt về hướng một cánh cửa trên tường…

“Ta nghĩ, đại khái ở bên trong đi!” Cố nén cười, hắn chân thành mong hai người bên trong tốt nhất không cần bị “Trảo gian ở giường”, nếu không

sẽ có cảnh gấu chó phát điên, mà người thì… Thực thê thảm!

“Bên trong?” Hạ Chí Hoành mắt to nhìn theo hướng hắn chỉ, lập tức nguy

hiểm dâng lên. “Lăng Vân, nói cho ta biết, không gian sau cánh cửa kia

là dùng để làm gì?”

“Nghỉ ngơi!” Buồn cười.

Nghỉ ngơi, hai chữ này có thể làm một giải thích thực đơn thuần, cũng có thể mang hàm xúc rất ý tứ.

Sắc bén mâu quang phút chốc trào ra hung tàn hào quang, Hạ Chí Hoành đem các đốt ngón tay bóp cách cách. “Đợi lát nữa nếu thấy hình ảnh không

nên xem, ngươi hiểu được đi?” Hắn là đang cảnh báo trước.

“Hiểu được!” Nghiền ngẫm bật cười, Lăng Vân chỉ có một yêu cầu. “Chỉ cần giữ mạng nhỏ của hắn còn có thể xài đến hơi thở cuối cùng là được.”

“Đi!” Một ngụm đáp ứng, sải bước lôi đình vạn quân bộ pháp, Hạ Chí Hoành vọt vào phòng nghỉ, quả nhiên kinh hách thấy nữ nhi mình bị một cái hỗn đản ôm vào trong ngực, tư thế ái muội đến cực điểm, lập tức tức sùi bọt mép tiến lên, một phen xốc dậy Lăng Dương.

“Lăng gia tiểu tử, gan chó lớn thật!” Lôi giận rít gào, hoành mặt hung tàn.

“Ai? Ai dám kéo ta…” Mộng đẹp bị bừng tỉnh, Lăng Dương đang muốn tức

giận rống, nhưng mà mắt trợn mắt, một trương hung ác mặt to đập vào mắt, sợ tới mức hắn kêu lên sợ hãi: “Diêm Vương?” Mẹ ơi! Hắn khẳng định là

lại nằm thấy thơ ấu ác mộng!

“Dám bảo ta Diêm Vương?” Sẵng giọng cười, quật qua vai tha xuống giường, đang lúc người nào đó một trận thiên toàn địa chuyển, đau đến không

đứng dậy nổi, lại không hề phòng bị, oanh ra một quyền vào bụng, rít gào rống giận, “Dám ngủ với nữ nhi của ta? Ngươi chết chắc rồi!” Tiếp theo

là một cái cường mà hữu lực quật qua vai.

“Oa… Hạ thúc, ngươi hiểu lầm! Bánh nếp, ngươi mau giải thích a…” Thê

lương kêu thảm thiết, mãnh liệt đau nhức làm cho hắn rõ ràng biết, này — tuyệt đối không phải nằm mơ!

“Ba?” Bị tiếng hô cùng tiếng kêu thảm thiết đánh thức, Hạ Dư Đ


XtGem Forum catalog