Báo Thù

Báo Thù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322275

Bình chọn: 7.00/10/227 lượt.

ắn, lại bị hắn né tránh.

“Anh không sao.” Giọng nói của hắn trở nên thật nghiêm khắc.

Sự xa cách của hắn làm cô sợ hãi, cô vô ý lùi về phía sau vài bước.

Phát hiện mình đã biểu lộ cảm xúc ở trước mặt cô, Triệu Quân Á trong

lòng thầm mắng một tiếng, miễn cưỡng cười trừ giải thích “Thật có lỗi,

hôm nay ở phòng khám thật sự quá mệt mỏi.”

Hắn biết nói như vậy chắc chắn có tác dụng với cô.

Quả nhiên, cô lập tức lo lắng,“Mệt mỏi như vậy còn không chịu về nhà

nghỉ ngơi, còn chạy tới đây tìm em. Chúng ta nhanh trở về đi!”

“Ừm!” Hắn tùy ý để cô kéo ra ngoài cửa.

Ánh mắt hắn nhìn những vị khách trong quán, quả thực so với trước kia đã ít đi rất nhiều.

Quán này là do cô một mình lập nên, bây giờ cô có bạn trai, không còn giống như trước kia nhiệt tình tiếp đón khách hàng, người đến quán ít

đi cũng là chuyện dễ hiểu.

Hắn muốn hoàn toàn hủy diệt cô, chuyện này là tất yếu ……“Đưa chìa

khóa xe cho em, em sẽ lái xe, anh ngủ một chút đi.” Hồn nhiên không biết trong lòng hắn đang toan tính điều gì, đến chỗ xe hắn đang đỗ, cô xòe

tay ra chờ lấy chìa khóa của hắn.

Hắn cũng không nói gì, đem chìa khóa đưa cho cô, chính mình ngồi vào ghế bên cạnh ghế lái.

Thực ra hắn cũng không muốn ngủ, nhưng hắn lại càng không muốn nhìn

thấy vẻ mặt tràn ngập nhu tình của cô, vì thế chỉ có thể nhắm mắt lại,

chợp mắt một chút.

Cảm giác được Phương Di Thiến cố ý lái xe thật chậm, để hắn có thể

nghỉ ngơi, trong lòng Triệu Quân Á đột nhiên có cảm giác thực buồn bực.

Đây chẳng phải điều hắn hi vọng sao? Hắn không hiểu chính mình đang

tức giận cái gì. làm Cho xe chậm rãi tiến vào bãi đỗ xe, cuối cùng hắn

không phải ở cùng cô trong không gian chật hẹp ngột ngạt nữa, hắn thở

dài một hơi.

“Anh không ngủ sao? Tại sao tỉnh dậy nhanh như vậy?” Vừa dừng xe liền thấy hắn đã mở mắt râ, Phương Di Thiến quan tâm hỏi.

“Không sao cả, dù sao cũng đã về nhà rồi.” Hắn mở cửa xuống xe.

Phương Di Thiến tuy rằng cảm thấy hôm nay hắn thực sự quá lãnh đạm,

nhưng nghĩ đến việc hàng ngày hắn đều đến quán tìm cô, cô liền cảm thấy

thật áy náy.

Có lẽ đã đến lúc…… Tuy rằng cô không hề muốn từ bỏ, nhưng vì hắn, cái gì cô cũng nguyện ý làm.

Cô vội vàng đuổi kịp cước bộ của hắn, cùng nhau bước vào thang máy đi tới tầng hai người ở.

“Anh nên đi tắm trước đi, thả lỏng một chút!” Vừa vào cửa, cô liền

đẩy hắn vào phòng tắm ở phòng ngủ chung của hai người “Em giúp anh lấy

quần áo.”

Hắn hờ hững nhìn cô bận rộn tìm kiếm ở trong tủ quần áo của hắn, cuối cùng cầm một bộ quần áo đi đến phía hắn.

“Nhanh lên, tắm rửa nghỉ ngơi đi! Anh xem ra rất mệt. Hôm nay em ngủ ở phòng ngoài là được rồi, miễn cho quấy rầy đến……”

Hắn đẩy quần áo trong tay cô ra, dùng sức ôm cô vào trong lòng.

Hắn không muốn nhìn thấy ánh mắt quan tâm của cô, mỗi lần nhìn thấy, đều làm cho hắn phiền muộn không thôi.

“Quân Á.” Cô dịu dàng kêu lên.

Không muốn nghe giọng nói làm nhiễu loạn tâm trí hắn của cô, hắn bá

đạo hôn lên môi cô, hai tay cũng không ngừng ở trên người cô vuốt ve.

“Ưm!” Cô nhắm đôi mắt xinh đẹp, rất nhanh liền chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào của hắn.

Hai người song song ngã lên giường lớn, hắn vội vàng cởi quần áo của

cô ra, muốn mượn việc hoan ái để phát tiết sự tức giận trong lòng.

Tuy rằng động tác của hắn có chút mãnh liệt, nhưng cô cũng không oán giận cái gì, đem sự dịu dàng vô tận đáp lại hắn.

Ở trước mặt cô, hắn cảm thấy chính mình giống một đứa trẻ…… Hắn lơ

đãng quay đầu, nhìn đến tấm gương to ở trên tường kia, hình ảnh hai

người trần trụi đang quấn lấy nhau, cả người hắn chấn động, giống như bị hắt một chậu nước lạnh vào người, dục hỏa trong người tắt ngúm.

Hắn chán nản xoay người ngồi dậy, cảm thấy mọi chuyện đã vượt quá sự kiểm soát của hắn.

“Anh làm sao vậy?”Cô mờ mịt nhìn hắn, không hiểu tại sao hôm nay hắn lại có tính khí thất thường như vậy

“Anh đi tắm rửa.” Thật nguy hiểm, hắn tại sao lại có thể vì một người phụ nữ mà dao động quyết tâm báo thù.

Hắn đi vào phòng tắm, giống như chỉ muốn chạy trốn khỏi cô.

Triệu Quân Á biết biểu hiện hôm nay của hắn rất không phù hợp, nhưng hiện tại hắn cũng chẳng còn tâm trí lo lắng chuyện này.

Hắn mở vòi hoa sen, để nước lạnh tùy ý dội vào người, làm cho bản thân mình có thể tỉnh táo hơn một chút.

Nếu không rời đi, hắn sợ chính mình sẽ không thể chịu được nhu tình như nước của cô thêm nữa……

—————————

“Tôi đã mời Cô Diệp đến thay thế vị trí của tôi, trước hết mấy ngày

nay tôi sẽ đem công việc của quán nói cho cô ấy biết, sau này trong quán có chuyện lớn nhỏ gì, đều giao cho cô ấy xử lý, nhưng tôi muốn hỏi…”

Phương Di Thiến gặp riêng Tiểu Đồng nói.

Cô Diệp mà cô nói, là người mấy ngày trước cô mới tuyển vào làm, cô

ấy đã có kinh nghiệm nhiều năm kinh doanh nhà hàng, ngoại hình cũng

không tệ lắm, mặc dù so với yêu cầu của cô vẫn còn thiếu một chút, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.

“Chủ quán, sau này cô sẽ không đến đây nữa sao?” Tiểu Đồng vẻ mặt đau khổ hỏi.

“Đương nhiên là vẫn sẽ đến!” Phương Di Thiến cười cười,“Chính là có

khả năng sẽ rời đi trước chín giờ, Cô Diệp rất có kinh nghiệm,


Snack's 1967