Disneyland 1972 Love the old s
Bạo Vương Liệt Phi

Bạo Vương Liệt Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323900

Bình chọn: 7.00/10/390 lượt.

nghiến răng nói. Nếu không phải mình cùng hắn ngang tài ngang sức, khó phân cao thấp, thì đã sớm giết chết hắn rồi.

“Kẻ thù?” Khóe môi Hắc Ưng nhếch lên châm chọc, hắn biết nút thắt này có lẽ cả đời cũng sẽ không gỡ được, đột nhiên rút kiếm về, thân ảnh liền biến mất.

Long Hạo Thiên nhìn về hướng hắn biến mất, tay siết chặt lại nện xuống bàn, quát: “Một ngày nào đó ta sẽ tự tay giết chết ngươi.”

Đứng ở nóc nhà không xa, Hắc Ưng nghe được lời nói của hắn, vẻ mặt trở nên bi thương: “Nếu thật sự có ngày đó, ngươi nhất định sẽ hối hận. Ta sẽ không để ngươi có cơ hội hối hận đâu.”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Nương nương, thương thế của người đã khá lên nhiều rồi, mau ăn nhiều chút đi. Người nhìn người xem, gầy đi nhiều quá.” Tử Liên vừa giúp nàng ăn cháo, vừa đau lòng nói.

“Ta ăn đã cảm thấy ngon hơn trước rồi, đều phải cảm ơn ngươi.” Vân Yên thật tình nói.

“Nương nương nói như vậy nô tỳ không dám nhận, hầu hạ nương nương là việc nô tỳ phải làm.” Tử Liên kinh sợ.

“Haha, đã dọa ngươi rồi.” Vân Yên cười khẽ: “Ta ăn no rồi, ngươi đã ăn gì chưa? Mau đi ăn cơm đi.”

“Nương nương, vậy người nghỉ ngơi một chút đi, nô tỳ đi sắc thuốc cho người, sẽ trở lại ngay.” Tử Liên đáp..

“Ừ, đi đi.” Vân Yên gật đầu.

Tử Liên bê khay đồ ăn trong tay, vừa muốn đẩy cửa thì bên ngoài đã có người mở ra, mắt nhìn thấy trước mặt một thân áo trắng liền vội vàng quỳ xuống: “Nô tỳ tham kiến Vương.” Trong hoàng cung này, chỉ có Vương mới mặc quần áo màu trắng mà thôi.

“Lui xuống đi.” Long Hạo Thiên phân phó.

“Dạ.” Tử Liên đứng dậy, lo lắng nhìn qua chỗ Vân Yên đang nằm, sau đó mới lui xuống.

“Thần thiếp tham kiến Vương.” Vân Yên chống tay đứng dậy hành lễ, giọng nói không mang chút biểu cảm nào.

Long Hạo Thiên theo dõi nàng nửa ngày mới lên tiếng: “Vết thương ở miệng của ngươi thật mau lành. Trong thời gian ngắn như vậy đã có thể nói chuyện.”

Vân Yên ngẩng đầu nhìn hắn, ngớ người ra, lúc này mới nhớ tới lưỡi mình hôm qua bị thương,nói chuyện không được rõ ràng lắm, nhưng nhờ dùng thuốc của Hắc Ưng mà đã lành lại một cách nhanh chóng, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, nên đã làm cho hắn nảy sinh nghi ngờ.

Quyết định nói thẳng: “Là đêm qua Hắc Ưng đột nhiên xuất hiện, ép ta uống một viên thuốc, vết thương vì thế lành rất nhanh.” Bởi vì nàng thật sự không tìm ra lý do nào khác.

Sắc mặt Long Hạo Thiên lập tức biến đổi âm trầm. Tay tóm chặt cánh tay nàng:“Hắn thực sự quan tâm ngươi như vậy cho nên đã vội vàng đến gặp ngươi.”

“Vương còn cần ta giải thích sao? Ta tin tưởng trong lòng người cái gì cũng đều hiểu rõ, có điều người muốn để ta làm người chịu tội thay, muốn tìm người để trút hận thù, cho nên ta giải thích nhiều cũng là dư thừa. Hắn cho ta thuốc giải, ta cũng không hề cảm kích. Nếu không phải tại hắn, ta sẽ không phải chịu sự trừng phạt của Vương. Ta muốn giết chết hắn, kết quả chỉ có thể đâm hắn bị thương.” Vân Yên nói rõ rành từng chi tiết, còn về phần hắn có tin tưởng hay không thì đó là chuyện của hắn.

“Ngươi đâm hắn bị thương?” Long Hạo Thiên đột nhiên nhớ đến tối hôm qua có nhìn thấy vết thương ở ngực hắn. Chẳng lẽ chính là nàng. Ánh mắt vẫn mang theo hoài nghi: “Tay ngươi trói gà không chặt, sao có thể đâm hắn bị thương?”

“Đó là bởi vì hắn hoàn toàn không có tránh né. Hắn nói hắn thiếu nợ ta cho nên trả lại cho ta, hắn cũng thật không ngờ ngươi có thể xuống tay đối với một nữ nhân vô tội.” Trong lời nói của Vân Yên mang theo ý châm chọc, đương nhiên nửa câu sau chính là nàng cố ý nói thêm.

Long Hạo Thiên sao không nhận ra nàng đang châm chọc hắn, có điều nghe được nàng đâm Hắc Ưng bị thương, sắc mặt đã khá lên rất nhiều, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.

“Hắn còn nói gì nữa?” Hắn nhìn nàng hỏi..

“Hắn nói ta chỉ có hai con đường có thể đi.” Vân Yên ngừng một chút.

“Đường nào?” Long Hạo Thiên nheo mắt, ánh mắt tối lại.

“Một là làm cho ngươi yêu ta… hai chính là chấp nhận để ngươi tra tấn ta.”Vân Yên nhìn hắn nói, sở dĩ nói hết cho hắn chính là muốn lợi dụng hận thù giữa hắn và Hắc Ưng để khiến hắn cấp cho mình con đường thứ ba – thả mình đi.

Long Hạo Thiên hoàn toàn không ngờ nàng sẽ nói như vậy, có chút giật mình, đột nhiên bật cười ha hả, lấy tay nhẹ vuốt cằm nàng: “Vậy ngươi lựa chọn con đường nào?”

“Vương cho rằng ta sẽ lựa chọn đường nào?” Vân Yên hỏi lại hắn.

“Bổn Vương cũng không phải ngươi, sao có thể biết được?” Long Hạo Thiên thực thông minh đem vấn đề ném trả lại cho nàng, sao hắn không biết nàng cùng hắn đang có cuộc nội chiến tư tưởng.

“Ta nghĩ Vương sẽ cho ta con đường thứ ba, ta không có tự tin mình đủ xinh đẹp cùng tài hoa làm cho Vương yêu, nhưng ta cũng không muốn vô tội mà trở thành đối tượng bị trả thù của Vương, cho nên cầu Vương cho ta con đường thứ ba, cho ta sống yên ổn.” Vân Yên gắng sức giành thế chủ động cho mình.

“Ngươi cảm thấy Bổn vương sẽ cho ngươi sao? Nếu Hắc Ưng đã cho ngươi hai con đường, ngươi cũng chỉ có thể quyết định lựa chọn một trong hai mà thôi.”Long Hạo Thiên đột nhiên thấy hứng thú với đề nghị này của Hắc Ưng, hắ