
thịch! Tim của cô tự nhiên lại đập loạn là sao? !
Cô vỗ nhẹ vào ngực là bệnh tim phát tác sao?
Đáng giận Chu Lập Nghiệp! Sao lại đùa kiểu này?
Nhưng là, hắn còn nói không phải…….
Đời này cô chưa bao giờ thấy qua Chu Lập Nghiệp dùng cái loại ánh mắt yêu mị như vậy nhìn cô giống như hắn đang tập trung trí lực săn bắt con mồi, khí phách cường thế như vũ bão hơn nữa tuyên bố đoạt người của hắn thật sự chấn động quẫy nhiễu hoàn toàn hàng phòng ngự cứng rắn trong lòng cô từ trước đến nay, giờ phút này cô chỉ có thể ngây ngốc tùy ý hắn chọc phá.
Cô chưa bao giờ biết đôi mắt của hắn rất đẹp, đôi mắt màu xanh sâu thẳm dịu dàng nhìn vào cô, biểu tình của hắn lấp đầy trong đầu cô nghĩ muốn dời đi tầm mắt nhưng không có biện pháp…….( ôi trái tim xanh xanh tan chảy thui)
Thật lạ, từ nhỏ đến lớn hai người “tăm tia” rất nhiều lần, mắt to trừng mắt nhỏ không biết mấy trăm lần chưa bao giờ phát sinh ra loại sự tình này, bây giờ khi bóng của hắn đã đi xa thế nhưng cô vẫn còn tiếp tục ngây ngốc.
Chết, cô là điên rồi!
Mặc kệ như thế nào hắn lại ở trước mặt bao người công khai hắn rất yêu cô rồi lại hôn cô, vạn nhất bị người ta dùng di động chụp được đăng lên mạng thì sao —
La Mật Âu cả người run lên, chân tay không thể cử động giây lát sau đột nhiên tinh thần khôi phục lại, lập tức cúi đầu chạy đi nhanh thoát khỏi hiện trường.
Kế tiếp phải đối mặt với bạn trai cùng Chu Lập Nghiệp như thế nào?
Trời ạ! Cô không cần tưởng cũng không dám suy nghĩ —
Có một số việc vô luận thế nào không muốn nghĩ đến hay không dám nghĩ nhưng vẫn phải đối mặt, trốn cũng trốn không thoát.
Đang lúc La Mật Âu cảm thấy may mắn vì trên mạng không có “chứng cứ phạm tội” của hai người ở “Hiện trường…” thì hôm sau vào hộp thư điện tử có người gửi cho cô ảnh chụp Chu Lập Nghiệp hôn cô với đầy đủ các góc độ cô sợ tới mức mặt đỏ tim đập.
Cho nên nói chuyện xấu thật sự không thể làm, một màn kia thật vừa đúng lúc bị người quen gặp được, đối phương gửi hết ảnh chụp còn trêu cô “một tay che trời” bắt cá hai tay một cách quang minh chính đại.
Trời biết cô căn bản bị bắt ép trúng thưởng, giải thích rất nhiều lần nhưng không có người tin, thật sự là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch!
May mắn, đối phương cam đoan tuyệt không đưa ảnh chụp ra ngoài, hiện nay quan trọng chính yếu là nói chuyện cùng Chu Lập Nghiệp bảo hắn đừng xằng bậy làm loạn.
” Tán thành, chính là như vậy.”
Cô bưng nước trái cây lên trên bàn uống một ngum lớn, tắt máy xuống lầu đi vào sân sau, động tác nhanh nhẹn nhảy qua hàng rào vì hai nhà liền nhau chỉ cách một bức tường thấp.Nhanh chóng trực tiếp gặp người kia nói chuyện.
” Tiểu âu, con đã tới ?”
Vợ chồng Chu gia đang ở sân sau ngắm trăng nói chuyện phiếm, thấy cô trèo tường qua tuyệt không tỏ vẻ kỳ quái, mỉm cười tiếp đón. Bởi vì hai nhà chỉ có một bức tường thấp để cản trở La Mật Âu thật không quen đi vào bằng cửa nên toàn trèo tường cả ngày không cần phải ấn chuông chờ mở cửa mất thời gian, từ nhỏ toàn vào Chu gia từ sân sau người nhà Chu gia đã sớm có thói quen nhìn cô đột ngột xuất hiện.
” Cha nuôi, mẹ nuôi,con tìm Lập Nghiệp, hắn có ở nhà không?”
” Ừ, hắn ở phòng.” Từ Khánh Dư phất tay gọi cô đến bên người. “Đến đây, mẹ nuôi gọt vài miếng dưa ăn một chút rồi đi.”
” Có phải hay không cùngmẹ cô thích ăn trái cây nhiều như vậy? Buổi tối ở nhà vừa ăn , siêu cấp ngọt nha!” Nàng hôn lên hai má của ba mẹ nuôi một cái. “Con không quấy rầy hai ngươi dưới ánh trăng nói chuyện tình cảm, cha nuôi ăn hộ dùm con vậy!”
Cô vẫy chào! Xong liền vào nhà, lên lầu tìm người.
” A, ta luôn cảm giác tiểu Âu cùng Lập Nghiệp là một đôi trời sinh, làm huynh muội thật sự rất đáng tiếc.”
Từ Khánh Dư nhìn theo bóng dáng con gái nuôi, càng nhìn càng tiếc nuối không khỏi thì thào nói thầm.
“Thật sự tiểu Âu nếu có thể gả vào nhà của chúng ta, khẳng định ngày đó rất náo nhiệt.”
“Phải không?” Trượng phu phụ họa thêm làm cho bà càng thêm không cam lòng. “Cái đứa con kia đầu óc thật sự cố chấp! Trơ mắt nhìn cô gái tốt như vậy sắp bị người đàn ông khác lấy đi sao lại thờ ơ như vậy, sớm biết như vậy thà chúng ta sinh mấy đứa, sinh ba, sinh bốn cũng không nên sinh ra một đứa quá thông minh lại không có mắt nhìn người giống chúng ta, nếu không có thể đem tiểu Âu về làm con dâu chúng ta.”
“Đừng khó chịu quá sớm, sự tình còn không phải hoàn toàn không có hy vọng.”
“Ta xem là không còn hy vọng rồi, tiểu Âu hiện tại đã có bạn trai diện mạo tuy rằng cùng con mình hoàn toàn không bằng chính là bằng cấp cao, gia thế tốt, cùng La gia môn đăng hộ đối, ba mẹ tiểu Âu cũng không ý kiến chỉ cần tiểu Âu gật đầu một cái, việc hôn nhân này lập tức hoàn tất, chúng ta không thể trông chờ gì nữa.”
“Có hi vọng, có hi vọng, chỉ cần một ngày tiểu Âu chưa xuất giá, Lập Nghiệp một ngày không kết hôn, hết thảy đều còn có hy vọng, ta có linh cảm, Lập Nghiệp sớm hay muộn sẽ phát hiện ra tiểu Âu rất tốt, thật sự là phù hợp.”
“Aizaii, hy vọng là như thế!”
Ông Chu ôm vợ an ủi trong lòng còn có chuyện muốn nói ra nhưng là không thể cho vợ