Bồi Hồi

Bồi Hồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321504

Bình chọn: 8.5.00/10/150 lượt.

mạch bình an một lần, cần phải làm cho vương phi thân cường thể kiện, cả đời ít nhất có bốn con trai con gái… Đúng, mặc dù là hộ siêu hạng (nhà giàu), cũng không thu phí khám bệnh.”

Trần Tế Nguyệt cuối cùng cũng đập bàn. “Cô đừng tưởng rằng lần nào cũng cũng sẽ may mắn như thế! Hiện tại rốt cục ta đã hiểu, cái mà cô nói là ‘cái gì cũng không làm’, trên thực tế là cái gì cũng đã làm… Cô đoán được nhân tâm tinh chuẩn đến đáng sợ! Nhân thế chế nghi* là có thể đạt được kết quả cô muốn, thậm chí chênh lệch cũng không quá xa! Phải, cô rất thông minh, nhưng cần phải biết ‘thông minh quá sẽ bị thông minh hại’!”

(*Nhân thế chế nghi: thành ngữ: căn cứ vào những tình huống cụ thể vào những khoảng thời gian bất đồng mà áp dụng biện pháp thích hợp.)

Trần Thập Thất thu lại nụ cười, rất nghiêm túc nhìn Trần Tế Nguyệt, “Ta chưa bao giờ tin vào những thứ hư vô mờ mịt như số mệnh gì đó. Ồn ào vào kinh, chính là không để cho người ta vô thanh vô tức sai một tên vô danh tiểu tốt tùy tiện hại chết. Bắc Trần đối đãi với ta thật hậu, xuất nhập theo ta đều là Bộ khúc tử sĩ, muốn ám sát ta ở ngoài đường đó là chuyện rất khó.

“Điều có thể làm còn lại, chính là bắn lén. Nhưng thiếu chủ, cho dù là ngài, muốn bắn chết một người âm tinh ngày đêm đều che ô, là chuyện rất dễ dàng sao? Kinh thành phồn hoa nhộn nhịp, giữa đường giữa phố giương cung tuyệt đối sẽ khiến dân chúng xôn xao náo động… Chỉ có thể nấp ở trên cao. Ta cũng không phải là không hề suy nghĩ mà đi một mình.”

Thật sự, từng ly từng tý, ngay cả chi tiết nhỏ như lông tóc cũng nghĩ tới.

Trầm mặc một lúc lâu, Trần Tế Nguyệt khàn khàn hỏi, “Như vậy, thực sự đủ chưa?”

Trần Thập Thất dần lộ ra ý cười, nhưng là một nụ cười đầy an tịnh lại lạnh lùng, “Ta vào kinh, chuyện quan trọng nhất chính là giúp thiếu phu nhân bình an sinh nở, ta chưa từng quên điều đó, thời thời khắc khắc đều ghi nhớ trong lòng.”

Trần Tế Nguyệt bực bội, nữ nhân này, nữ nhân Nam Trần nhìn như kính cẩn cung thuận lại cả gan làm loạn này, thực sự phi thường không dễ nói chuyện!

“Cô rốt cuộc muốn thế nào?”

Trần Thập Thất dung nhan an tĩnh lại, “Ừm, Đại Lý Tự thỉnh thoảng cũng sẽ có thi thể phụ nữ đợi nghiệm đúng không?”

Gượm đã! Bây giờ là đang nói chỗ nào lại lái đến chỗ nào?

“Nếu như thuận tiện, ta cũng có thể khám nghiệm tử thi, là nữ thi.” Trần Thập Thất dùng giọng điệu như đang tán gẫu bình thường, “Nữ tử cũng không nên chết oan. Ngỗ tác (cách gọi người khám nghiệm tử thi thời xưa) làm không được, ta làm được.”

Trần Tế Nguyệt lại day thái dương, xoay người rời đi .

“Thiếu chủ nhà các ngươi tính tình thật không tốt a.” Trần Thập Thất xoay người nói với Kim Câu Thiết Hoàn.

Kim Câu cười khổ, ngược lại Thiết Hoàn vẻ mặt kính phục, “Có thể chọc tức được thiếu chủ, cũng chỉ có nương tử.”

Vụ án thích khách kia, cũng không tạo thành phiền phức quá lớn cho Trần Thập Thất… Đừng quên, nàng đã ở huyện Sơn Dương khỉ ho cò gáy lắm điêu dân kia được ba năm, lúc một mình đi hành y bị đánh cướp cũng không phải là chuyện hiếm thấy.

Thông thường cũng chỉ bắn bắn vài mũi tên dọa người một chút, đáng tiếc độ chuẩn xác không tốt, có lần nàng vừa khéo lúc che ô mới không bị thương đầu, thế mới có thói quen mưa dầm ngày đêm đều bung dù… Tốt xấu có thể ngăn một hai lần đúng không?

Bất quá mao tặc huyện Sơn Dương thông thường là đói quá hóa liều, về sau nàng ở Sơn Dương càng ngày càng có danh tiếng, ngay cả người từng quấy nhiễu nàng cũng phải mắc nợ, trái lại người từ thật xa đã hò hét giúp nàng mở đường có rất nhiều.

So với kinh thành, huyện Sơn Dương nhiều điêu dân kia vẫn là chất phác đáng yêu hơn nhiều.

Nàng thì bỏ đi miễn bàn, nhưng có lẽ vụ ám sát nhỏ kia, lại bị làm ầm ỹ náo đến vấn đề trị an nghiêm trọng của kinh thành, thế cho nên phụ trách giám sát binh mã kinh thành – phò mã Đô Úy – Hải Ninh Hầu bị vạch tội đến đầu đầy bụi đất, Hoàng thượng không thể không hạ chỉ trách cứ đứa con rể không được tài cán này.

Sau đó Hải Ninh Hầu nổi giận đùng đùng trở về phủ công chúa, nửa canh giờ sau, hai má lại mang theo ba đường vết máu, rồi càng nổi giận đùng đùng về phủ Hải Ninh Hầu. Sau đó, công chúa bãi giá phủ Hải Ninh Hầu, nửa đêm, cửa sau khiêng ra một thị tỳ được quấn trong chiếu cỏ.

Tình thế phát triển đến tình trạng này, Trần Tế Nguyệt không thể không đỡ trán phiền muộn. Hắn có thể dự liệu được Hải Ninh Hầu và công chúa Nhu Nhiên sẽ đóng cửa cãi nhau, nhưng không ngờ sẽ náo đến một màn mưa gió xôn xao, chiêu cáo ra ngoài như thế.

Cẩn thận điều tra, thì việc đó cùng Trần Thập Thất không có bất kỳ quan hệ trực tiếp nào… Lần này trái lại là do Nam – Bắc Trần lần đầu tiên với thái độ nhất trí hợp sức, mới có thể đem một việc lẽ ra rất nhỏ biến thành một việc lớn rõ ràng cực kỳ nghiêm trọng.

Thái độ của Bắc Trần, hắn ngược lại có thể minh bạch. Dù sao Thủ khóa nữ là ái nữ của Quý Vân Thường, tốt xấu gì cũng có danh phận Tĩnh quốc công, còn có vài huynh đệ huân quý đều thuộc Hiệp Mặc. Long trọng tiếp đón Nam Trần Thập Thất nương tử vào kinh, Hiệp Mặc đã đích thân bảo vệ! Huống chi Thập Thất nương tử lại có


XtGem Forum catalog