Ring ring
Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321950

Bình chọn: 7.5.00/10/195 lượt.

n. Chắc con cũng biết, chó cứu hộ rất thích bơi lội nhưng nó lại thù dai cho nên vừa đến mùa hè nó sẽ cột chó con gần bể bơi làm cho con chó nhìn thấy nước mà không thể chạm vào nước, cho đến khi chó con cầu xin tha thứ thì nó mới vui vẻ, nó mới cảm thấy hài lòng mà cho con chó nhỏ xuống nước…..''. Mẹ Đường kể những chuyện đã qua, cuồn cuộn như nước sông.

Diêu Thì Đông càng nghe càng cảm thấy những tình tiết này quen quen, đến khi mẹ Đường kể đến chuyện lúc anh 18 tuổi, bởi vì cảm thấy bé gái năm tuổi của nhà bên cạnh đáng yêu mà chọc cho bé khóc thì cô rốt cuộc phát hiện ra, tất cả hình thức kia…….đều xảy ra trên người cô, không khác một chút nào.

''Bác…..Bác gái''. Cô ngắt lời mẹ Đường ''Bác chắc chắn là anh ấy thích mà không phải là hận sao?''

Không nghĩ đến mẹ Đường nghe vậy lặng đi một chút, giống như thắc mắc nhiều năm đã được giải đáp, vỗ tay nói nhỏ ''Đúng rồi! Sao mình không nghĩ tới''

Diêu Thì Đông nghe vậy suýt nữa rơi nước mắt như mưa. Bác không phải là mẹ của anh sao?

''Bởi vì bác hỏi nó thì nó đều nói chơi rất vui…..''. Cho nên bọn họ vẫn nghĩ đó là ''yêu''. Hôm nay nghe cô nói ra nghĩa khác thì cảm thấy có vẻ là hận mới đúng.

Chơi rất vui…….Diêu Thì Đông cảm thấy như sét đánh ngang tai. Cô thấy số phận u ám của mình càng trở nên đen tối.

''Con nói rất đúng nha! Nó đối với Khả Khả tốt lắm, rất thương con bé, cho đến bây giờ chưa từng bắt nạt con bé bao giờ''. Mẹ Đường nghĩ thông suốt, sau đó liền vui mừng. Con trai của mình cũng rất bình thường nha!

Nhưng mà, Diêu Thì Đông nghe vậy trong lòng đau nhói. Nói như vậy, anh thật sự rất ghét cô sao? Nhưng mà vì sao anh thường xuyên nắm tay cô, còn hôn cô? Chẳng lẽ cũng là bởi vì đùa cô rất vui? Bắt nạt cô thật sự vui như vậy sao? Còn nữa, cô gái kia là ai? Là bạn gái của anh sao? Bởi vì anh không nỡ bắt nạt bạn gái nên mới chuyển sang bắt nạt cô, chuyện này không phải cô đã sớm biết rồi sao?

Hỏng bét. Cô thật sự rất ngu ngốc. Tại sao lại rơi vào cái hố sâu như vậy? Rốt cuộc là cô đang làm gì vậy?

Diêu Thì Đông cảm thấy trái tim từng trận co rút đau đớn, gương mặt cứng đờ, không kịp thu hồi nụ cười gượng gạo ở bên môi, lo sợ không yên nhìn mẹ Đường bởi vì gỡ bỏ nghi ngờ nhiều năm mà cười khoái trá.

''Cuối cùng cũng biết rõ ràng. Vừa rồi bác hỏi con có phải thường xuyên bị Ẩn Khiêm bắt nạt, bác còn tưởng là con khách sáo nên mới nói như vậy nữa chứ!''. Mẹ Đường không phát hiện ra sự bất thường của cô, nói.

Cô cảm thấy thật xấu hổ, cô không có dũng khí thừa nhận mình vừa rồi thật ra là đang nói những lời khách sáo. Đường Ẩn Khiêm bắt nạt cô rất ác đó!

Đã nhiều năm rồi, anh cũng nói như vậy, anh nói cô chơi rất vui. Cho dù anh không có ghét cô thì cũng không thể nào là thích được? Dù sao anh vẫn chỉ xem cô là món đồ chơi, một món đồ chơi để anh giải trí……….Mà cô vẫn ngây ngốc nghĩ rằng anh có chút thích cô.

Từ nhỏ đến lớn cô chưa từng bị ai làm tổn thương, chỉ có anh. Từ sau khi quen biết anh, cô cảm thấy mình không ngừng bị thương, nhưng mà cô lại kì diệu có được năng lực bị đánh mà không chết của con gián, chỉ cần anh cười với cô một cái, dịu dàng dỗ cô vài câu là cô sẽ không để ý đến vết thương trước đó, tiếp tục ở lại bên cạnh anh.

Nhưng là hiện tại sự thật đã rõ ràng, ma pháp mà anh sử dụng trên người cô cũng mất hiệu lực. Cô lại bị thương, hơn nữa lần này bị tổn thương rất nặng…….

Không! Phải nói là cô không muốn làm cho miệng vết thương khép lại. Cô chắc là muốn sát muối lên miệng vết thương để cho bản thân sâu sắc ghi nhớ bài học lần này, sẽ không bị hấp dẫn bởi nụ cười của anh nữa.

Cô đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá. Cô rõ ràng rất sợ anh, nhưng mà vì thích anh cho nên rất cố gắng thích ứng ở bên cạnh anh. Nhưng xem ra, tất cả đều có vẻ dư thừa, anh vĩnh viễn cũng không hiểu được tâm tư của cô, cho dù anh hiểu cũng sẽ không cảm kích. Bởi vì đối với anh mà nói, cô chỉ là món đồ chơi……..chỉ là món đồ chơi……

Diêu Thì Đông xin phép mẹ Đường đi trước. Trốn vào trong toilet, cô cho là mình sẽ khóc rống thất thanh nhưng mà cô không khóc. Từ đầu đến cuối đều là do cô tự mình đa tình, tuy rắng anh hôn cô nhưng mà cũng không nói thích cô. Nếu muốn nói là lỗi của ai thì cũng không thể đổ lỗi cho anh, bởi vì cô mặc kệ cho anh bắt nạt mình, không có ngăn cản anh, nếu không thì cô đã đá anh rất xa mà không để mình rơi vào hoàn cảnh khó khăn như thế này………..

Cô tỉnh táo lại, đi ra khỏi toilet, nhìn anh đang nói chuyện với những người trong giới thượng lưu. Cô biến mất hơn nửa tiếng mà anh cũng không phát hiện, hoặc là cho dù anh phát hiện thì chắc cũng không để ý chứ gì! Anh ở trong thế giới thượng lưu rất ung dung tự tại, ngược lại cô thì --------

Cô rất kiêu ngạo về gia đình mình, rât thỏa mãn, nhưng cô biết ở đây không giống vậy, cô không thể giao tiếp với người khác bởi vì cô sợ người lạ; Cô không hoạt bát, bởi vì cô không có miệng lưỡi, nhất là khi có người chủ động nói chuyện với cô thì cô lại cà lăm; Cô sợ đắc tội với khách hàng của anh, ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh. Có ai sữ thích một người như cô chứ? Cô để tay lên ngực tự hỏi,