Old school Easter eggs.
Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321745

Bình chọn: 9.5.00/10/174 lượt.

a trèo cao. A Khiêm đẹp trai phong độ như thế, tính tình lại tốt, còn bao dung con như vậy. Nếu con không gả cho người ta, mẹ sợ con sau này cũng không tìm được người tốt như vậy''

Mẹ cô khen anh hết lời, cô nghe đến lỗ tai sắp hư luôn rồi. Thật không biết anh có cái gì tốt mà mẹ suốt ngày nói rốt cho anh bên tai cô.

''Mẹ. Từ khi nào mẹ và học trưởng thân thiết như vậy?''. Cô muốn hỏi câu này từ rất lâu, rõ ràng hai người chỉ gặp mặt nhau có vài lần.

''Con nói gì vậy? Con gái ngốc, lúc các con vừa mới quen nhau mẹ và cậu ấy đã rất thân thiết''. Con gái ngốc, bà không hỏi không nhắc tới thì nó cũng không quan tâm.

''Tin tức của mẹ thật nhanh nha!''. Cô còn chưa nói với ai, sao mẹ cô lại biết? Nhưng mà cô cảm thấy mẹ cô và anh đã thân thiết với anh từ trước rồi.

''Cái gì nhanh? Cũng không phải là tin tức gì''. Mẹ Diêu cười cười nhìn con gái.

''Vậy mẹ không phản đối sao?''

''Muốn phản đối đã phản đối từ mấy năm trước, còn cần đợi đến bây giờ sao?''

Đúng, đúng, đúng, là cô lo lắng dư thừa rồi. Mẹ cô sao có thể phản đối chứ? Mẹ cô chỉ còn không đem anh làm thần mà thắp ba nén hương cúng bái, nhưng mà………..cô cảm thấy hình như mẹ cô nói sai cái gì đó………

''Mẹ. Tụi con qua lại thời gian ngắn như vậy liền muốn kết hôn, mẹ thật sự không phản đối?''. Kì lạ. Không giống phong cách của mẹ, phải hỏi rõ ràng mới được.

''Ngắn? Năm năm mà còn nói ngắn? Nếu vậy con cảm thấy như thế nào mới gọi là dài?''. Mẹ Diêu xoa xoa đầu con gái ngốc nhà mình.

''Năm năm?''. Cô kinh ngạc nói. Cô với học trưởng mới qua lại có mấy ngày nha! Lấy đâu ra năm năm?

''Con không cần giấu mẹ. Đừng cho là mẹ không biết, lần đó con bị dọa đến ngất xỉu làm nó phải đưa con về. Nó còn nói với mẹ, không nên hỏi con, gây áp lực cho con. Con xem! Bạn trai chu đáo như vậy dễ gì tìm được?''

''Hả…….''. Cô kinh ngạc suýt nữa cắn lưỡi.

''Con yên tâm, mẹ đảm bảo với con A Khiêm không thay đổi chút nào. Haiz! Năm Năm. Trong đó có ba năm nó ở nước ngoài, kết quả nó ở nước ngaoif cũng không ngại phiền phức, rãnh rỗi thì gọi điện thoại về nói chuyện với mẹ, hỏi tình hình của con. Sinh nhật hàng năm của mẹ nó còn không quên gửi quà cho mẹ''. Mẹ Diêu nhớ tới những hành động của Đường Ẩn Khiêm mà vui vẻ vì con gái mình lại tìm được một con rễ tốt như vậy.

''Mẹ…….Trước kia con và anh ấy không có qua lại. Lúc anh ấy ra nước ngoài, con và anh ấy cũng không có liên lạc với nhau. Mẹ……Không lẽ mẹ nhận lầm người?''. Cô nghi ngờ mẹ mình đã bị người khác lừa gạt.

''Con đang nói ngốc gì vậy?''. Mẹ Diêu cười khiển trách, bắt đầu tính toán ''Nếu đã quyết định kết hôn thì nhà A Khiêm phải đến đây gặp mặt. Nhân dịp ba con không có nhà mà bàn bạc trước. Đính hôn trước, hai ba tháng sau kết hôn, gia đình A Khiêm chắc cũng không phản đối''

''Chờ một chút, mẹ, con,……..Con không muốn lấy chồng sớm như vậy!''. Cứu mạng! Rốt cuộc là sao? Cô hồ đồ rồi. Rốt cuộc anh đã động tay động chân lên người cô bao nhiêu?

''Haiz! Gái lớn thì phải lấy chồng. Có điện thoại, con nhanh nhận đi!''. Mẹ Diêu đuổi con gái ra khỏi nhà bếp.

''Nhưng……….Nhưng mà……….''. Điện thoại kêu không ngừng, cô đành phải chạy lại nghe ''Alô?''

''Em đã nói với mẹ chưa?''. Đường Ẩn Khiêm trực tiếp hỏi.

''À……Uhm……Đang hỏi''

''Kết quả sao rồi?''. Anh vội vã muốn biết đáp án. Nhưng mà anh cũng biết rõ mẹ Diêu bên kia không có vấn đề gì lớn.

''Không…….Không biết…..Chuyện này…….khả năng…..có lẽ…… anh nghĩ, hay là chờ mấy năm nữa……''

''Không cần''. Anh từ chối rất kiên quyết ''Em đưa điện thoại cho mẹ em để anh nói chuyện''

''Không……..Không cần! Để em nói là được rồi, em nói có vẻ tốt hơn………..''. Cho mẹ cô nghe, không chừng mẹ cô lập tức đem cô đóng gói mà đưa đi.

''Đông Đông……..Có phải em đã quên nói chuyện gì rồi không?''. Giọng nói anh tràn ngập mùi nguy hiểm.

Tới rồi, tới rồi. Kể từ khi hai người xảy ra quan hệ thân mật, mỗi lần anh tức giận đều sẽ nói với cô như vậy.

''Em không có!''. Cô nhanh chóng phủ nhận, nhanh đến mức chính mình cũng chột dạ, vì thế lập tức nói sang chuyện khác ''Học trưởng, em…….em muốn hỏi anh…….''

''Em đợi chút, bây giờ anh đang ở trên đường, lập tức tới ngay, em ra ngoài chờ anh''

''Vâng''. Cô cúp điện thoại, ngoan ngoãn đi đến trước cửa chờ.

Chưa đến một phút anh đã tới, vừa nhìn thấy anh, lòng của cô lâng lâng, ánh mắt nhìn anh không dời đi được.

Khóe miệng anh chứa ý cười ''Lại đây!''

Anh nói một câu, giống như đã cởi hết trói buộc trên người cô. Cô vui vẻ nhào vào trong ngực anh.

Anh ôm lấy cô hôn sâu, mấy ngày nay vội vàng chuẩn bị buổi lễ đính hôn, vội vàng xử lý công việc chồng chất, ngay cả việc muốn nhìn mặt cô một chút cũng không được. Hôm nay mới được xem là gặp mặt.

''Mấy ngày rồi mà anh chưa đến……..''. Cô mở miệng than thở, oán giận. Rất nhớ anh!

''Đã đến rồi không phải sao?''. Anh chôn đầu sau gáy cô thở dài ‘’Có chuyện gì muốn hỏi anh?''

''Đúng rồi''. Cô dựa vào ngực anh hỏi ''Mẹ em nói, mấy năm anh ở nước ngoài đó vẫn thường xuyên gọi điện thoại cho mẹ?''

''Đúng vậy!''

''Vì sao?''. Cô không nghĩ đến đúnglà sự thật, cô còn nghĩ rằng anh đã quên cô rồi.